Chương 21

“Lúc nào nhóc con nhà anh không ngoan, tôi sẽ đuổi anh ra khỏi nhà!”

Lúc này Hứa Mộc Tinh đột nhiên lên tiếng, nói với Hứa Hiếu Dương.

“Ba, công việc của ba cứ từ từ giải quyết, đừng để mệt quá”

Hứa Hiếu Dương đang cúi đầu ăn cơm liền chậm rãi ngẩng đầu lên.

Ông mỉm cười.

Mỉm cười rất vui vẻ, trong ánh mắt cũng toát ra sự tự tin và kiêu hãnh mà một người đàn ông mạnh mẽ nên có.

“Yên tâm! Trước khi đưa Tập đoàn Lăng Tiêu của chúng ta trở thành Tập đoàn số một Ninh Châu, ba sẽ không gục ngã đâu.”

“Ba, ba nói sai rồi.” Lúc này, Lý Hàng đột nhiên xen vào một câu.

Mọi người đều quay đầu nhìn anh.

Vẻ mặt Lý Hàng nghiêm nghị nói: “Không phải số một Ninh Châu

“Cũng không phải số một Giang Châu.”

“Càng không phải số một trong nước.”

“Mà phải là số một trên thế giới!”

Trong mắt Lý Hàng hiện lên tia sắc bén.

“Anh rể, lời nói của anh khiến em lửa dục, không phải là nhiệt huyết sôi trào!”

“Chị, đợi tập đoàn của chúng ta lớn mạnh, có phải sẽ chuyển đến Giang Châu hay thành phố quốc tế Thượng Hải không ạ?”

Hứa Mộc Tình tức giận liếc Hứa Hạo Nhiên một cái: “Nhà của chúng ta sẽ mãi luôn ở đây!”

Hứa Hạo Nhiên cười hi hi đáp.

“Chị, anh rể ở đâu thì đó là nhà của chị”.

“Đây gọi là lấy gà theo gà, lấy chó theo chó, lấy khi thì núi cũng phải lên… Á!”.

“Mẹ, chị lại đá con!”

Liễu Ngọc Phần cầm một cái màn thầu nhét vào miệng Hứa Hạo Nhiên.

Sau bữa tối, Hứa Hiếu Dương và Hứa Mộc Tình đang bàn bạc về vấn đề phát triển của tập đoàn.

Tập đoàn khác với công ty, nó liên quan đến rất nhiều khía cạnh.

Đồng thời, khó khăn lớn nhất bây giờ của họ là tiền vốn.

“Ba, đừng lo lắng về tiền vốn.”

Hứa Hiếu Dương vội nói với Lý Hàng: “Ba biết con có tiền, nhưng hoạt động của tập đoàn cũng không thể lúc nào cũng dùng tiền của con.”

“Không sao đâu ạ, dù sao thì con có nhiều lắm, tiêu không hết.”

“Hơn nữa, đây là tập đoàn của gia đình chúng ta, dùng thế nào cũng không hề lãng phí.”

“Con định sẽ đầu tư hàng nghìn tỷ vào Tập đoàn Lăng Tiêu, xây dựng một tòa nhà mới.”

“Ba sẽ là chủ tịch tập đoàn, Mộc Tình là chủ tịch, Hạo Nhiên sẽ làm phó tổng giám đốc”

Lời vừa dứt, bốn người đồng thời há miệng kinh ngạc nhìn Lý Hàng.

“Không được!”

Hứa Hạo Nhiên đột nhiên đập bàn đứng dậy.

“Anh rể, em không đồng ý anh làm như vậy!”

“Em là một người có ước mơ, có lý tưởng!”

“Ước mơ của em là trở thành ca sĩ!”

“Em muốn trở thành một nghệ sĩ có thể đem tiếng hát lan tỏa khắp thế giới.

Hứa Hạo Nhiên còn chưa kịp nói xong liền bị Liễu Ngọc Phần đá đi.

Lúc này Hứa Hiếu Dương mới mấp máy miệng, rất lâu mới nói ra được một câu.

“Tiểu Hàng, cái này, như vậy có phải quá nhanh không?”

“Ba, con biết năng lực của ba và Mộc Tình.”

“Hai người đã im lặng nhiều năm như vậy, sắp đến lúc cá chép hóa rồng rồi!”

Lúc này, Lý Hàng dùng một giọng rất êm tai nói.

“Cá vượt vũ môn ắt thành rồng”

Bệnh viện Ninh Châu, phòng chăm sóc đặc biệt.

Chu Thành đứng im bất động.

Trên mặt ông ta có một vết sẹo dài như con rết, trông rất gớm ghiếc và ghê sợ.

Im ắng!

Tăm tối!

Chu Thành giống như dã thú đi ra từ bóng tối!

Ông ta nhìn thẳng vào Diệp đại sư trên giường bệnh.

“Khi nào thì em tôi tỉnh lại?”

Bác sĩ lắc đầu: “Điều này còn phụ thuộc vào ý chí của bệnh nhân.”

“Vả lại..” Bác sĩ nói đến đây đột nhiên dừng lại.

Chu Thành quay đầu qua nhìn bác sĩ.

Ông ta giống như dã thú, hung tợn nhìn chằm chằm bác sĩ!

Ngay lúc bác sĩ nhìn vào mắt ông ta liền bị dọa sợ lập tức lùi lại hai bước.

“Vả lại cái gì?” Chu Thành bình tĩnh hỏi.

Bác sĩ nhất thời không dám nói.

Nhìn vào mắt người này khiến ông phải khiếp sợ.

Nếu nói thật thì nhất định sẽ bị đánh!

Chu Thành lạnh lùng nói: “Nếu ông không nói, tôi sẽ đích thân đưa ông đến phòng chăm sóc đặc biệt bên cạnh”.

Bác sĩ sợ tới mức toát mồ hôi hột, vội đáp: “Xương sống của anh ta đều bị đánh gãy hết rồi”

“Cho dù tỉnh lại thì đời này anh ta cũng sẽ trở thành một kẻ tàn phế.”

Nghe vậy, Chu Thành đột nhiên đưa tay bóp cổ bác sĩ rồi nhấc lên khỏi mặt đất.

Giờ phút này, Chu Thành như một ác quỷ đến từ địa ngục.

U ám đến đáng sợ!

“Lặp lại câu vừa nãy”.

“Tôi chỉ nói sự thật, anh ta sống được cũng đã rất khó khăn rồi.”

“Người bình thường mà gặp chuyện này thì chết lâu rồi ấy!”

Bác sĩ nói đúng, nếu đổi lại là một người khác thì đã chết lâu rồi.

Mà lý do Diệp đại sư có thể sống là vì Lý Hàng muốn anh ta sống không bằng chết!

Chu Thành rống lên: “Đây là sư đệ của Chu Thành tôi, làm sao có thể chết được!”.

Bác sĩ sợ hãi nhắm nghiền mắt, liên tục lắc đầu.

“Phế vật!”

Chu Thành ném bác sĩ xuống đất.

Bác sĩ bò ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt.

Lúc này, Thôi Thiên Tử từ ngoài cửa bước vào.

Khi nhìn thấy Chu Thành, Thôi Thiên Tử sững sờ trong giây lát.

Nhưng ngay sau đó, khuôn mặt anh ta lộ ra vẻ kinh ngạc mà vui mừng.

“Ngài, ngài là sư huynh của Diệp đại sư, Chu đại sư?” Chu Thành hung dữ nói: “Là ai? Là ai đã đánh sư đệ tôi thành thế này?”

Thôi Thiên Tử vội vàng đáp: “Là Lý Hàng! Con rể của một gia đình hèn hạ!”

“Chu đại sư, ngài đừng coi thường thẳng con rể này, nó rất giỏi đánh nhau!”.

“Tôi tận mắt chứng kiến Diệp đại sư bị nó đánh đến tàn phế rồi ném từ trên lầu xuống”.

“Lúc đó, nếu không có tôi và ba ở bên nhanh chóng cấp cứu đưa đến bệnh viện, e rằng Diệp đại sư đã.”

“Rầm!”

Ngay khi Thôi Thiên Tử nói đến đây, Chu Thành đột nhiên đấm một đấm thật mạnh vào tường.

Đột nhiên, trên bức tường trắng sáng ban đầu liền xuất hiện những đường nứt như mạng nhện!

Còn chỗ Chu Thành đánh trúng thì biến thành một lỗ hổng.

Chu Thành nắm chặt tay, trong mắt
ông ta hiện lên một tia sát khí.

Mạnh thật!

Đây chính là Đệ nhất kiếm sĩ của Ninh Châu.

Vẻ mặt Thôi Thiên Tử bàng hoàng, nhưng trong lòng lại vô cùng vui mừng.

Với năng lực của Chu Thành, nếu đi tìm Lý Hàng thì Lý Hàng chết chắc rồi!

Còn có Hứa Mộc Tình, he he, hai anh em Chu Thành và Diệp đại sư đều vô cùng háo sắc.

Khi thấy một cực phẩm như Hứa Mộc Tình chắc chắn sẽ không bao giờ bỏ qua!

Không chừng, đến cả bà già Liễu Ngọc Phần cũng… he he he…

Thôi Thiên Tử lại nói: “Chu đại sư, ngài đừng kích động, chuyện này cần phải tính toán kỹ lưỡng.”

“Tên Lý Hàng này thật sự rất lợi hại, nó..”

Thôi Thiên Tử chưa kịp nói xong đã bị khí thế của Chu Thành làm cho chấn động!

“Sư đệ của tôi bị đánh thành thế này, ta có thể không báo thù cho nó được sao!?”

Chu Thành gầm lên!

Toàn thân bùng phát năng lượng!

Thậm chí Thôi Thiên Tử còn bị năng lượng này đẩy lùi vài bước đập mạnh vào tường.

“Chu đại sư, Chu đại sư, ngài đừng kích động!”

“Nếu ngài muốn báo thù, tôi sẽ cho ngài địa chỉ của họ ngay bây giờ!” Thôi Thiên Tử lấy một mẩu giấy từ trong túi ra đưa cho Chu Thành.

“Chu đại sư, đây là địa chỉ nhà của Lý Hàng”

“Ngài mới từ bên ngoài trở về, nhất định đã lâu không động vào phụ nữ đúng không?”

“Để tôi nói cho ngài nghe, vợ của Lý Hàng vô cùng xinh đẹp.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play