Chương 207

Đao Gia chưa kịp nói xong, Lý Hàng đã bỏ lại một câu: “Ông yên tâm, chỉ thể trạng này của ông thôi thì sống thêm mười hai mươi năm cũng không thành vấn đề”

“Cháu gái của ông vẫn nên giữ lại đi”

“Mấy năm tới, tôi sẽ mau chóng tìm nơi nương tựa cho cô ấy. Kết hôn rồi thì cũng sẽ sống yên ổn”

Đao Gia không ngờ Lý Hàng hoàn toàn có thể nhìn thấu †âm tư của mình.

Ngẩn người một lát, sau đó ông liền cười lớn: “Anh Lý quả thật là một người tuyệt vời!”

“Lão đại, tôi có chuyện muốn nhờ ông giúp.”

Nghe đến đây, Đao Gia lập tức nhịn cười, sắc mặt trở nên rất nghiêm túc: “Cậu cứ nói.”

Nghe Lý Hàng nói xong, Đao Gia trầm tư một lát.

Sau đó ông hỏi: “Không biết cậu có ý định lật đổ nhà họ Tô hay xóa sổ họ vĩnh viễn không?”

Lý Hàng nhàn nhạt đáp: “Diệt cỏ phải diệt tận gốc, xuân đến cây lại mọc”

Đao Gia lập tức hiểu ra ý đồ của Lý Hàng, nói tiếp: “Nhà họ Tô có thể đứng vững ở Giang Châu không đơn giản như sự biểu hiện bên ngoài.

“Sản nghiệp tập đoàn của gia đình họ thực sự không sinh ra nhiều lợi nhuận”

“Hơn nữa nhiều lúc họ còn rơi vào tình trạng thua lỗ”

“Thế hệ trẻ trong gia tộc tất cả đều không có chí tiến thủ, ngày ngày chìm đắm trong men say”

“Trong những năm đầu, gia tộc họ kiếm tiền bằng cách dựa vào một số phương pháp lừa gạt bịp bợm”

“Sau đó, họ tăng cường nỗ lực, sử dụng tất cả các thủ đoạn vô cùng bẩn thỉu hèn hạ để kiếm lợi bất hợp pháp”

“Ngoài ra, các con đường kiếm tiền của họ không chỉ ở Giang Châu, mà còn ở nhiều tỉnh, thành phố khác, thậm chí là ở nước ngoài”

“Hồi trước, tôi đã điều tra tập đoàn Tô Thị và phát hiện ra rằng có một tổ chức rất lớn đứng sau họ, đó là một cộng đồng đôi bên cùng có lợi”

Nghe vậy, Lý Hàng không khỏi nhướng mày, cuối cùng cũng có chút hứng thú: “Nói nghe xem”

“Cậu đã lần lượt xung đột gay gắt với hai đại gia tộc ở phía bắc”

“Các đại gia tộc ở phía bắc có một đặc điểm đó là họ làm việc độc lập. Ai cũng không ưa ai”

“Họ giống như những con hổ. Tất cả đều muốn thôn tính lãnh thổ của nhau và trở thành lãnh chúa một mình”

“Nhưng ở miền nam, cách thức tồn tại không giống như: vậy”.

“Mấy chục năm về trước, thậm chí cả trăm năm trước, môi trường sống ở miền Nam vô cùng khó khăn”

“Dù là một gia tộc lớn hay nhỏ đều có thói quen ôm nhau để giữ ấm”

“Theo thời gian, họ đã hình thành một cộng đồng cùng có lợi”

“Nhà họ Tô là một nhánh nhỏ của gia tộc phía Nam”

“Tôi nghe nói rằng quê hương của họ ở Phúc Châu phía đông nam”

Phúc Châu, cửa sông lớn nhất phía đông nam.

Ngay từ hơn một nghìn năm trước, thương mại đối ngoại đã bắt đầu từ thời nhà Đường.

Các thương nhân tập trung ở đó từ thời cổ đại.

Ẩn giấu rất nhiều gia tộc có thể thao túng huyết mạch của nền kinh tế thế giới!

Đao Gia thao thao bất tuyệt nói một tràng dài.

Lý Hàng đột nhiên xen vào một câu: “Nói điểm chính đi, sự nhẫn nại của tôi có hạn”

Lý Hàng có thể dễ dàng xóa nhà họ Tô khỏi tỉnh Giang Châu.

Nhưng mà anh muốn để lại cơ hội này cho Hứa Mộc Tình.

Suy cho cùng thì đây cũng là một phần rất quan trọng trong “kế hoạch phát triển vợ” của anh.

Đao Gia nghĩ sau khi nghe mình phân tích, Lý Hàng sẽ sợ hãi trước lai lịch to lớn của nhà họ Tô.

Kết quả không ngờ rằng Lý Hàng vẫn tỏ vẻ thờ ơ.

Đó chính là một nhóm tập đoàn đôi bên cùng có lợi!

Thế lực của họ trải rộng khắp nơi trên thế giới, thậm chí còn tham gia vào các gia tộc lớn và tập đoàn đã tồn tại hàng trăm năm ở nước ngoài, rồi còn liên hôn!

Cái nhìn dửng dưng đó!

Thái độ không sợ hãi đó!

Khẩu khí bất khả chiến bại!

Cứ như thể nhóm tập đoàn khổng lồ đằng sau nhà họ Tô chỉ là vài người ăn xin bên đường!

Bái phụ!

cTò mò!

Rốt cuộc người đàn ông bí ẩn trước mặt có thân phận gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play