*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt đã làm việc rất chăm chỉ trong hai ngày hôm nay, nhưng lại không tìm thấy một cách thích hợp.
Lúc này, hai người bọn họ cảm thấy vô cùng hối hận. Đáng ra lúc trước bọn họ nên đồng ý với quản lý Hà kia.
Sáng hôm đó, ngay khi hai người vừa mới đi ra ngoài, đã bị người khác chặn lại ở chỗ cổng nhà. Người đã cản bọn họ lại, chính là Hứa Thanh
Tùng.
Vẻ mặt của Hứa Thanh Tùng có chút đắc ý nói: "Bác Hùng, bố cháu có bảo cháu tới thông báo với bác một chút. Tối nay, bác cả từ Thành phố Hải Phòng trở về, vì vậy nhà họ Hứa muốn mở tiệc tối và tất cả người của nhà họ Hứa đều phải có mặt. Không chỉ có hai người, mà còn phải có mấy đứa ăn bám nữa đấy.
Sắc mặt của Hứa Đình Hùng lập tức thay đổi: Bác cả của cháu đã trở về rồi sao? Không phải chị ấy... Chị ấy đã ra nước ngoài rồi sao? Sao đột nhiên lạitrở về vậy?”
Hứa Thanh Tùng cười lạnh: "Sao, bác cho rằng bác cả của cháu sẽ ở nước ngoài cả đời sao? Cháu nói cho bác biết, bác cả không chỉ trở về, hơn nữa, bác ấy còn biết tất cả những chuyện mà các người làm. Dì ấy còn nói, gia tài của nhà họ Hứa, nhất định không cho phép bất kỳ người ngoài nhúng tay vào. Tối nay, phải nói cho rõ ràng những chuyện này. Hừ, hai người tự biết mà làm đi.”
Nói xong, Hứa Thanh Tùng cứ kiêu ngạo như vậy mà rời đi.
Sắc mặt lúc này của Hứa Đình Hùng trắng bệch, ngay cả vẻ mặt của Phương Như Nguyệt cũng kinh hoàng.
Bác cả của Hứa Thanh Tùng, chính là chị cả của Hứa Đình Hùng, là người phụ nữ của nhà họ Hứa, Hứa Hà Phương.
Hứa Hà Phương này từ nhỏ đã vô cùng mạnh mẽ. Ở nhà, hai đứa em, không có ai dám làm trái ý bà
Thậm chí, ngay cả bố mẹ, cũng luôn nghe theo bà
Sau đó, bà ta được gả đến Thành phố Hải Phòng.
Khi mới được gả đi chưa tới nửa năm, bà ta đã nắm quyền quản lý công ty của nhà chồng rồi còn đuổi bố mẹ chồng ra khỏi nhà.
Công ty Dược phẩm Hưng Thịnh của nhà họ Hứa cũng coi như được bà ta trợ cấp tiền.
Ở nhà họ Hứa, nếu nói đến người có địa vị cao nhất, chắc chắn là không phải Hứa Khánh Quân, mà là Hứa Hà Phương này.
Hứa Đình Hùng mà nhìn thấy bà ta, giống như con chuột nhìn thấy con mèo, sợ tới mức run rẩy.
Ngay cả người như Phương Như Nguyệt cũng phải ngoan ngoãn nghe theo Hứa Hà Phương.
Tuy nhiên, mấy năm trước, bà ta đã ra nước ngoài. Bà ta đã mở công ty ở nước ngoài, hai năm nay đều không trở lại.
Không nghĩ tới, lần này bà ta lại trở về.
Hứa Đình Hùng nóng lòng như lửa đốt. Ông ta biết, với tính cách của Hứa Hà Phương, lần này trở về, nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ. "Bây giờ phải làm gì đây?"
Hứa Đình Hùng vội vàng nói.
Phương Như Nguyệt: "Nếu không, chúng ta đi tìm Lâm Mạc Huy thảo luận một chút đi, được không? “
Trải qua nhiều chuyện như vậy, Phương Như Nguyệt đã hoàn toàn tin tưởng Lâm Mạc Huy.
Gặp phải chuyện gì, điều đầu tiên mà bà ta nghĩ đến là đi tìm Lâm Mạc để bàn bạc.
Nhưng Hứa Đình Hùng lại trực tiếp lắc đầu: "Việc này chúng ta không thể đến tìm Lâm Mạc Huy được. Với tính cách của chị cả, lần này chị ấy trở về, nhất định là muốn thu thập Lâm Mạc Huy. Lúc này mà chúng ta lại đi tìm Lâm Mạc Huy, đấy không phải là càn gây thêm rắc rối cho Lâm Mạc Huy hay sao? Theo như tôi thấy, chúng ta nhất định không được nói chuyện này với Lâm Mạc Huy, cũng sẽ không được để
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT