*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người phụ nữ nổi trận lôi đình: "Nói dối!" "Rõ ràng là mày đẩy con tao ngã, sau đó phá hư quần áo của nó." "Mày muốn chạy trốn, sau đó lại không cẩn thận ngã sấp xuống, vậy mà mày cũng dám vu oan cho tạo à?" "Tao... Tao đánh chết mày!"
Sau khi người phụ nữ nói xong thì giơ tay lên muốn đánh cô ấy.
Hứa Thanh Mây trực tiếp đẩy tay của bà ta ra: "Bà làm cái gì vậy?"
Người phụ nữ lảo đảo lui về phía sau vài bước, tựa như bị đạp phải cái đuôi, hét rầm lên: "Cô dám động tay động chân à?" "Đồ đê tiện, cô dám đánh tôi à?" *Cô có biết chồng của tôi là ai không?" "Tôi nói cho cô biết, cô xong đời, cô xong đời!"
Người phụ nữ nói, trực tiếp lấy điện thoại di động ra và muốn gọi điện thoại.Nhưng vào lúc này, một người đàn ông mặc âu phục và mang giày da cùng mấy người bảo vệ đã đi toi. "Đã xảy ra chuyện gì?"
Người đàn ông nhíu mày nói.
Người phụ nữ vừa nhìn thấy anh thì lập tức nói nói: "Quản lý Đinh, anh tới thật đúng lúc!" "Cái đồ đê tiện này, cô ta ức hiếp tôi và con trai của tôi" "Trung tâm thương mại của các người không quan tâm chuyện này sao?"
Khi tên quản lý Đình kia nhìn thấy Hứa Thanh Mây, đôi mắt của ông ta rõ ràng sáng ngời lên, ông ta bị khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Thanh Mây hấp dẫn. Lại nhìn Lâm Anh một chút, thấy Lâm Quế
Anh ăn mặc rách rưới, trên mặt của anh ta lộ ra một tia khinh thường.
Hứa Thanh Mây không mặc hàng hiệu, quần áo trên người cô đều tương đối đơn giản.
Cho nên, ở trong mắt của quản lý Đinh thì hai người là một cặp chị em mới lên thành phố.
Chị muốn mua quần áo mới cho em gái, cho nên mới tới nơi này.
Loại tình huống này rất thường gặp.
Nếu như chỉ là tình hình chung thì ông ta cũng sẽ không để ý.
Thế nhưng, Hứa Thanh Mây quá đẹp, khiến cho ông ta có chút "đứng núi này trông núi nọ".Quản lý Đinh trầm giọng nói: "Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"
Người phụ nữ lập tức kể câu chuyện xảy ra lúc nãy và thêm chút mắm muối.
Quản lý Đinh vừa nghe xong thì lập tức nói: "Chuyện này có gì mà phải cãi nhau?" "Làm hư quần áo của người khác thì phải bồi thường, đây là đạo lý hiển nhiên!" "Các người không những không bồi thường mà còn đánh người, cái này thật sự rất quá đáng!"
Hứa Thanh Mây nhíu mày: "Quản lý Đinh, tại sao ông có thể chỉ nghe lời nói của một bên?" "Con trai của bà ấy tự ngã sấp xuống, thằng nhóc đó tự làm hư quần áo của mình, vậy thì có liên quan gì đến chúng tôi!" "Không những vậy, bà ấy còn đánh Quế Anh nhà chúng tôi!" "Vậy thì phải giải quyết như thế nào đây?"
Quản lý Đinh cười lạnh một tiếng: "Cô gái này, khi nói chuyện thì chúng ta phải có chứng cứ rõ ràng." "Quần áo của con trai bà ấy hư, việc này chính là sự thật. "Thế nhưng, cô lại nói con trai của bà ấy tự ngã sấp xuống, cô có chứng cứ sao?" "Còn có, cô nói bà ấy đánh em gái của cô, cái này có chứng cứ sao?"
Hứa Thanh Mây vô cùng tức giận, tên quản lý Đinh này rõ ràng thiên vị người phụ nữ kia.Mà vẻ mặt của người phụ nữ kia cũng hả hệ mà nhìn cô, tỏ vẻ ngồi tít trên cao. “Ông đúng là nói bậy bạ "Vậy ông nói em gái của tôi đẩy con trai bà ấy ngã, ông có chứng cứ sao?"
Hứa Thanh Mây tức giận nói.
Đôi mắt của quản lý Đinh một vòng, đột nhiên cười nói: "Nếu mọi người đều cho rằng mình đúng." "Như vậy đi, chúng ta hãy lên phòng quản lý ở lầu trên để giải quyết chuyện này một cách rõ ràng!" "Không nên tiếp tục cãi nhau ở đây để tránh gây ảnh hưởng trật tự
Người phụ nữ trực tiếp cười nhạt: "Đi chỗ nào cũng được!" "Cây ngay không sợ chết đứng!"
Quản lý Đinh nhìn về phía Hứa Thanh Mây, trong mắt hiện lên vẻ xấu xa: "Người đẹp, ý của cô như thế nào?"
Hứa Thanh Mây nhíu mày, tên quản lý Đinh này rõ ràng không có ý tốt. "Tôi sẽ đợi chồng tôi qua!
Hứa Thanh Mây nói thẳng.
Sắc mặt của quản lý Đinh hơi thay đổi, ông ta không nghĩ tới cô gái xinh đẹp này đã có chồng rồi. Thế nhưng, khi nhìn gương mặt xinh đẹp của Hứa Thanh Mây thì trong lòng của ông ta vô cùng nhộn nhạo.
Tên quản lý Đinh này là một tên hám gái đẹp, làm