Châu Phương Dung ở bên cạnh thấy thế thì ánh mắt di chuyển liên tục.

Cô ta không ngờ sự việc lại phát triển đến bước này. Tình nhân của con hồ ly tinh Lý Tuyết Vân này thế mà dám đánh Tô Đức Thắng ư?

Đây là tự tìm đường chết đấy!

Lần này chuyện lớn rồi, không chỉ tên đàn ông này sắp xong đời, kết cục của Lý Tuyết Vân cũng được định sẵn là vô cùng thế thảm.

Suy cho cùng thì Tô Đức Thắng cũng không giống như vẻ bề ngoài hào hoa phong nhã. "Mày rốt cuộc là ai hả? Mày vậy mà dám đánh Thế Tử Thắng? Mày có biết thân phận của Thế Tử Thắng là gì, địa vị như thế nào không?" Ngay lúc này, trên mặt Châu Phương Dung tràn ngập lo lắng chạy đến bên người Tô Đức Thắng rồi chỉ vào mũi của Bùi Nguyên Minh mà mắng lớn.

Cô ta đang mong sao chuyện ầm ĩ lớn thêm nữa.

Còn Tô Đức Thắng thì ánh mắt đã lạnh lẽo âm u đến cực điểm.

Vẻ mặt của mọi người ở bốn phía trong mắt anh ta, toàn bộ đều là sự trào phúng.

Những người này đều đang xem trò cười châm chọc của Tô

Đức Thắng anh ta. Điều này làm cho lý trí trong đầu của anh ta biến mất, giờ phút này hận không thể chém Bùi Nguyên Minh ngàn vạn nhát đao.

Mà những người bảo vệ kia cũng ngây người, bọn họ không ngờ Bùi Nguyên Minh vậy mà dám động thủ với Tô Đức Thắng, còn trực tiếp là một cái bạt tai thật lớn.

Đây cũng không phải là đánh Tôn Đức Thắng mà thôi, đây là trực tiếp ném bộ mặt của dòng họ hàng đầu nhà họ Tô lên mặt đất mà giẫm đạp đó!

Ngay sau đó, mấy người bảo vệ tiến lên cùng nhau, muốn chế phục Bùi Nguyên Minh.

Thế nhưng trong nháy mắt này, bên cạnh lại có giọng nói nghiêm nghị truyền đến. Người đứng đầu Dương Thành Dương Định Quốc, lúc này rốt "Các người đang làm cái gì đây?" cục cũng "Thong dong đến muộn."

Thời gian này rất khéo, chẳng những để cho Tô Đức Thắng hoàn toàn đắc tội với Bùi Nguyên Minh, cũng làm cho mâu thuẫn giữa nhà họ Tô và Bùi Nguyên Minh không cách nào cứu vãn.

Điểm mấu chốt nhất là, ông ta ra mặt ở thời điểm này, trong tương lai đều có thể nói là có ân nghĩa với cả hai bên. "Ông Quốc!"

Tâm mắt của mọi người quét tới, chỉ một lát sau mọi người đều khom người hành lễ.

Người lãnh đạo cao nhất của Dương Thành, thân phận tuyệt đối là cao nhất trong số những người ở đây.

Trong tiếng nói chào hỏi vang lên nối tiếp nhau, Dương Định Quốc đi đến trước mặt của đội trưởng đội bảo vệ, cau mày mà nói: "Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì thế?"

Đội trưởng đội bảo vệ sợ mất mật, không ngờ Dương Định Quốc lại tự mình đến hỏi chuyện này.

Lúc này anh ta nhỏ giọng nói: "Ông Quốc, thật xin lỗi ông, là do tôi không làm tròn chức trách! Hai người này cầm thiệp mời của trường cấp ba Dương Thành đến, tự xưng là hiệu trưởng của trường cấp ba Dương Thành." "Để cho bọn họ đi vào là lỗi của tôi."

Thư ký nhìn Dương Định Quốc một cái, mới nói với đội trưởng đội bảo vệ: "Cô Lý Tuyết Vân này đúng là hiệu trưởng của trường cấp ba Dương Thành, buổi chiều vừa mới nhậm chức "Mà cậu Bùi Nguyên Minh đây là khách quý của ông Quốc, mặc dù không có thiệp mời nhưng hoàn toàn có tư cách để tham dự yến hội học thuật ngày hôm nay" "Hoặc là phải nói, việc cậu ấy đến đây là làm vẻ vang cho yến hội học thuật này!" "Cái gì cơ? Cô ta thật sự là hiệu trưởng ư?" Nghe được lời này, những người có mặt đều hít một ngụm khí lạnh.

Trường cấp ba Dương Thành thế nhưng là trường cấp ba tốt nhất của Dương Thành, thậm chí là cả Đà Nẵng. Không biết bao nhiêu đời thứ hai, đời thứ ba thuộc xã hội thượng lưu đều học ở nơi đó.

Các mối quan hệ ở vị trí hiệu trưởng của trường cấp ba Dương Thành là ngoài sức tưởng tượng!

Nói cách khác, cô Lý Tuyết Vân này, từ bây giờ chính là người trong vòng tròn xã hội thượng lưu ở Dương Thành.

Mà đội trưởng đội bảo vệ cũng ngây người rồi.

Người ta thực sự là hiệu trưởng ư?

Vậy thì mình có tư cách gì để mời người ta rời đi đây?

Lúc này may mắn duy nhất của anh ta chính là, cũng may bản thân lúc nãy chưa có động thủ.

Bằng không, bây giờ chỗ chết cũng không có. Mà Châu Phương Dung trực tiếp chết lặng luôn rồi.

Làm sao cô ta cũng không ngờ được, vậy mà Lý Tuyết Vân đã thật sự trở thành hiệu trưởng của trường cấp ba Dương Thành! Không phải cô ta chỉ là một chủ nhiệm lớp hay sao? Nghe đồn trường học còn hay bị những người cấp cao khác bắt nạt mà.

Thế nhưng tại sao đột nhiên liền biến thành hiệu trưởng chứ? Lời này do người đứng đầu Dương Thành là Dương Định Quốc nói, vì thế lúc này tuyệt đối sẽ không có người đứng ra chất vấn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play