Tập đoàn Thịnh thị.

Lúc này cậu bé đi tới đi lui trong công ty, biểu cảm nghiêm túc nghiễm nhiên chính là người nối nghiệp tương lai của tập đoàn Thịnh thị.

Trương Tùng Bách đi theo sau lưng cậu bé, nhắm mắt theo đuôi, rõ ràng mình là một người thanh niên anh tuấn đẹp trai, nhưng mà lại có một loại cảm giác như là lão thái giám đi theo tiểu hoàng tử.

Cái này khiến cho anh ta có chút phàn nàn: “Cậu chủ nhỏ, ở nơi này đều là chỗ làm việc của mọi người, cậu có thể trở về phòng làm việc lớn của ba cậu được không vậy, chúng ta ngồi xuống chơi đùa đi?”

Đọc truyện Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa tại đây.

“Không được.”

cậu bé nghiêm túc, đôi mắt đen to long lanh như là một quả nho giờ phút này đang quét nhìn, nhanh chóng quét nhìn thấy tất cả những người trong công ty một lần.

Trương Tùng Bách nhìn thấy cậu bé như thế này, chỉ cảm thấy như là nhìn thấy bộ dạng còn nhỏ của sếp.

Hai người này cũng quá giống nhau rồi đó chứ.

Không đơn giản là giống nhau bởi gương mặt, ngay cả cách nói chuyện, thần thái và giọng điệu cũng đều là một ruột với nhau.

“Đi thôi, chúng ta trở về phòng làm việc của ba cháu, cháu đã hiểu tình hình rồi.” cậu bé đột nhiên thu hồi đôi mắt với ánh mắt sáng ngời, giọng điệu nghe ra còn có một tia mỏi mệt.

Trương Tùng Bách: “...”

“Cậu chủ nhỏ à, rốt cuộc là cậu hiểu rõ tình huống gì vậy, nói cho tôi nghe một chút đi.”

cậu bé nghe vậy thì cười tít cả mắt: “Cháu phát hiện là công ty ba của cháu quả thật chính là một công ty ưu tú.”

“Chuyện này không phải là chắc chắn rồi à.” Đối với năng lực làm việc của Thịnh Thế Hùng, Trương Tùng Bách rất bội phục, nếu không thì bao nhiêu công ty đang mời anh ta, anh ta cần gì phải ở lại đây để Thịnh Thế Hùng sai bảo.

Có điều là anh ta rất tò mò.

Lúc nãy cậu bé gần như là lượn hết một vòng trong một cái công ty to như vậy mới đưa ra kết quả như thế, có phải là chuyện không đơn giản như anh ta đã nghĩ không?

Căn cứ vào tinh thần không ngại học hỏi, Trương Tùng Bách nghiêm mặt rồi nói: “Sao lại biết là vậy?”

“Chỉ dựa vào việc trong công ty không có một người phụ nữ nào đẹp hơn mẹ của tôi, cái này chứng minh ba tôi rất biết cách dùng người.”

Trương Tùng Bách: “...”

“Người ta có nói là những người nào mà xinh đẹp thì năng lực làm việc không tốt, hơn nữa giá trị nhan sắc của mẹ cậu nghịch trời, đừng nói là dân đi làm bình thường, ngay cả trong giới minh tinh cậu cũng tìm không ra mấy người đẹp mắt hơn cô ấy.”

Trương Tùng Bách nói rất kích động, nói rất thuận miệng, đột ngột lại cảm thấy trên đỉnh đầu truyền đến một ánh mắt lạnh như băng.

Anh ta run lập cập ngẩng đầu lên, quả nhiên ánh mắt đối mặt với Thịnh Thế Hùng.

Trong lòng Trương Tùng Bách cảm thấy giật mình, trên mặt lại treo nụ cười: “sếp, haha, sếp còn có chuyện gì tự thân đến đây, lần sau có chuyện gì thì sếp kêu tôi một tiếng, tôi sẽ đi đến chỗ sếp ngay.”

“Tôi thấy là cậu thật sự muốn đi khai thác mỏ ở châu phi rồi.” Thịnh Thế Hùng trả lời lại bằng một giọng điệu lạnh lùng.

Trương Tùng Bách nhanh chóng khoác tay, vẻ mặt đau khổ: “Tôi muốn đi vệ sinh quá, tôi đi toilet trước nha.”

Haha, tranh thủ thời gian chuồn mất.

“Con trai, đến đây với ba.” Ánh mắt của Thịnh Thế Hùng nhìn về phía cậu bé, lập tức trở nên ấm áp thân thiết.

cậu bé lạch bạch chạy tới, cánh tay nhỏ nhanh chóng treo trên cổ của Thịnh Thế Hùng.

Cho dù cậu bé đã cao một mét mấy, Lý Triều Kha ôm cũng có hơi run rẩy, cả người đau nhức, nhưng mà Thịnh Thế Hùng lại có thể nhấc cậu bé qua khỏi vai của mình dễ như trở bàn tay.

“Ba ơi, ba dạy con học kinh tế đi.” cậu bé nghiêm túc suy nghĩ rồi nói.

“Con trai muốn học cái gì, ba? Điều dạy cho con.”

Thịnh Thế Hùng giống như là một "nô lệ của con trai", đương nhiên là anh không hề do dự chút nào mà đồng ý ngay.

Mà lúc này Hồ Vy Vy đã rời khỏi Bách Lệ, đi thang máy xuống lầu, chuẩn bị đi dạo phố, mua chút quần áo mới, đi spa thẩm mỹ, làm cho mình ăn mặc xinh đẹp hơn.

Cô ta nhanh chóng gạt bỏ chuyện gặp lại Lý Triều Kha từ trong đầu của Triệu Đức Tân.

Tốt nhất là ở trong nhận thức của Triệu Đức Tân, Lý Triều Kha chính là một người chết.

Hồ Vy Vy mua một ly trà sữa, hiện tại việc kinh doanh trà sữa vô cùng nổi bật, cô ta ngồi trên ghế nhỏ vừa chơi điện thoại vừa chờ trà sữa của mình, lại nghe thấy bên tai có người đang bàn tán về Lý Triều Kha.

“Các người không biết đó chứ, nhà thiết kế Lý với lại tổng giám đốc của tập đoàn Thịnh thị có qua lại.”

“Không thể nào, không phải là cậu Thịnh đều không gần gũi phụ nữ à?”

“Cho nên mới nói là Lý Triều Kha có thủ đoạn, bây giờ vừa mới trở về nước không bao lâu chứ, vậy mà lại có thể quyến rũ người đàn ông tốt giống như là cậu Thịnh rồi, sau này muốn biến mình từ nhà thiết kế Bách Lệ trở thành một khách hàng vip đứng đầu Bách Lệ chứ gì.”

Tổng giám đốc tập đoàn Thịnh thị, Thịnh Thế Hùng?

Sao Lý Triều Kha lại có quan hệ với Thịnh Thế Hùng?

Hồ Vy Vy tức giận đến độ sôi máu, không thể tin vào tai của mình.

Cô ta không quan tâm đến thân phận bà Triệu của mình, lập tức đứng dậy đi qua, nói năng hùng hồn: “Lý Triều Kha mà các người mới vừa nói chính là Lý Triều Kha nhà thiết kế của Bách Lệ đó à?”

Người vừa mới nghị luận lập tức không nói nữa, ngạc nhiên nói: “Cô là ai hả?”

“À, tôi là khách hàng của cô ta.” Hồ Vy Vy nhanh chóng nói xấu Lý Triều Kha, duy trì một chiến tuyến thống nhất: “Cô ta là một người xinh đẹp nhưng mà làm việc cứ lằng nhà lằng nhằng, tôi đã bỏ ra chín tỷ để may một bộ váy, mà bây giờ vẫn còn chưa chuẩn bị xong nữa.”

“Vậy thì chắc có lẽ là cô không nói nhu cầu rõ ràng chứ gì, nhà thiết kế Lý Triều Kha là người trở về từ nước ngoài, trình độ chuyên nghiệp lại không có lời nào để nói.” Một người phụ nữ lập tức phản bác lại.

Hồ Vy Vy bị phản lại một câu thiếu chút nữa đã thở không ra hơi.

Cô ta cười xấu hổ nói: “Lúc nãy tôi nghe thấy các người nói cô ta với cậu Thịnh có qua lại với nhau, cậu Thịnh chính là ánh trăng sáng của những người phụ nữ ở thành phố Cổ, không phải là nhà thiết kế Lý đều đã có con trai rồi à? Vậy mà còn không trong sạch với cậu Thịnh nữa chứ, cái này thật là mất mặt phụ nữ chúng ta mà.”

“Không phải đâu!” Một người phụ nữ khác cũng tức giận, bất bình phản bác: “Bản lĩnh của nhà thiết kế Lý này cũng lớn lắm đó, con cũng đã lớn như vậy rồi mà còn có thể quyến rũ được cậu Thịnh từ xưa đến nay không gần với phụ nữ, đây quả thật là một bí quyết để quyến rũ đàn ông mà.”

“Đúng đúng đúng, tôi phải đi tìm cô ta làm quần áo, làm quần áo chỉ là thứ yếu thôi, chủ yếu là muốn thỉnh giáo cô ta phải làm như thế nào để có thể giải quyết được người đàn ông có đẳng cấp hơn mình rất nhiều.”

“Tôi cũng cảm thấy là cô ta có tiếng nói trong chuyện này.”

“Lợi hại, là một nhân vật siêu phàm!”

"..."

Mấy người phụ nữ ở trên cái bàn nhỏ rất nhanh liền đẩy cao trào của cuộc trò chuyện lên, không có ai để ý đến Hồ Vy Vy tức giận đứng ở bên cạnh bàn.

Nếu không phải là ngày hôm nay Hồ Vy Vy còn mang giày cao gót, lo lắng sẽ đứng không vững, vậy thì cô ta đã muốn lật cái bàn này lên rồi.

Tức chết cô ta!

Tức chết cô ta!

Quá khinh người!

“Trà sữa của cô Hồ đã làm xong rồi, mời đến đây nhận.”

Hồ Vy Vy tức giận không chịu nổi, cầm lấy phiếu đi qua đó lấy trà sữa, đột ngột cây chổi của người quét dọn vụt tới khiến cho cô ta sợ hãi hét lên.

Người quét dọn cũng bị cô ta hù dọa, đưa tay chỉ vào cái khăn tay ở bên chân của Hồ Vy Vy, thấp giọng nói: “Rác rưởi, quét quét quét.”

“Nói ai là rác rưởi đó hả, cả nhà các người đều là rác rưởi đó, tôi nhìn thấy cả đời này cô ngủ trong các thùng rác đi!” Hồ Vy Vy tức giận không chịu đựng được nữa, mắng chửi người quét dọn.

Những người xung quanh lập tức ném ánh mắt bất mãn nhìn về phía Hồ Vy Vy.

Hồ Vy Vy cũng cảm thấy mất mặt, cầm ly trà sữa liền vội vàng đi ra ngoài.

So sánh với việc mất mặt, hiện tại việc mà cô ta không thể chấp nhận nhất đó chính là Lý Triều Kha thế mà lại ở cùng một chỗ với Thịnh Thế Hùng.

Cô ta dựa vào cái gì chứ?

Cô ta nhớ đến lần trước mình đến bãi đỗ xe cùng với Lý Triều Kha, chiếc xe thể thao sang trọng phiên bản giới hạn chờ ở đó để đón Lý Triều Kha, giá trị hàng chục tỷ đồng, là chiếc xe thể thao sang trọng mà cả đời này Lý Triều Kha có bán thận bán máu cũng không thể nào mua nổi, hiển nhiên chủ xe là Thịnh Thế Hùng.

Vậy thì Thịnh Thế Hùng biết Lý Triều Kha đã có con rồi?

Hồ Vy Vy ngơ ngơ ngác ngác.

Ra khỏi tòa cao ốc, Hồ Vy Vy ngẩng đầu lên nhìn tòa cao ốc Thịnh thị ở phía đối diện, trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Người đàn ông mà bình thường cô ta có nằm mơ cũng không dám ảo tưởng, vậy mà lại ở cùng Lý Triều Kha?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play