Chương 14: Lòng hư vinh được thỏa mãn

Hơn nữa, bọn Lục Nguyên đã về trường học tiếp tục đi học.

Hết giờ học, theo dòng người ra khỏi khu phòng học.

“Này, Lục Nguyên.” – Đột nhiên, có học sinh nữ gọi Lục Nguyên lại: “Lục Nguyên, cậu vẫn chưa thành fan hâm mộ của tôi nhỉ.”

“Fan hâm mộ?” – Lục Nguyên sững sờ.

“Ôi, tôi có một phòng phát sóng trực tiếp, hôm qua lúc phát sóng, các bạn trong lớp đều vào ủng hộ, đều theo dõi tôi. Tôi xem qua rồi, hình như có cậu vẫn chưa theo dõi tôi. Cậu đăng ký một cái tài khoản rồi theo dõi tôi đi.”

Học sinh nữ này chính là Doãn Y, người có tiếng tăm lừng lẫy vì vòng một đẹp trong lớp.

Doãn Y không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp, cũng không chỉ vì vòng một phát triển tốt mà quan trọng hơn cô nàng này còn có một làn da đẹp vô cùng, cực kỷ nhẫn bóng, nhìn thực sự chẳng khác gì dùng photoshop, chẳng có chút tì vết nào.

“Tiểu Y, cậu muốn cậu ta theo dõi cậu làm gì, hay là cậu thích cậu ta TỔI?T^ Một học sinh nữ khác hóng hót được nói.

“Sao thế được chứ?”

Doãn Y dậm chân một cái, nhẹ giọng nói: “Thì chẳng phải tớ vừa mới bắt đầu phát sóng trực tiếp còn gì, thêm một fan hâm mộ sẽ giúp tớ được nổi thêm một tí mà. Thế nên mới muốn cậu ấy theo dõi tớ, sao tớ lại thích cậu ấy được, cậu toàn nói linh tinh thôi.”

“Bảo cậu ta theo dõi cậu nhưng chút độ nổi tiếng ấy có hay không cũng đáng kể gì.” – Bất chọt, lại có thêm học sinh nữ nói: “Cậu ta nghèo thế này rồi đâu có khen thưởng được cho cậu, cần loại fan hâm mộ kiểu này làm gì?”

Học sinh nữ này là Lý Mộng Dao, mắt Lý Mộng Dao còn chẳng thèm liếc Lục Nguyên lấy một cái.

“Mộng Dao nói đúng đấy, Tiểu Y, chẳng phải cậu đã có đại gia nhiều tiền là Tuyết Nặc rồi à, có Tuyết Nặc che chở cậu, chẳng máy chốc cậu sẽ trở thành chủ phòng phát sóng trực tiếp nỗi tiếng thôi.” – Học sinh nữ bên cạnh nói.

“Đúng đó, đúng đó, hôm qua Tuyệt Nặc khen thưởng cậu những hơn mười nghìn tệ cơ mà, đúng là đố ky chết đi được ấy.”

“Tiểu Y lợi hại thật đó.”

“Xinh đẹp đúng là tốt thật, Tiểu Y vừa đẹp còn vừa có vóc dáng tốt, chẳng trách lại được Tuyết Nặc yêu thích như vậy.”

Các học sinh nữ vây quanh người Doãn Y, nhắc đên cái tên Tuyết Nặc thần bí, ai ai cũng kích động ríu ra ríu rít, vừa hâm mộ. vừa ca ngợi Doãn Y.

Mà Doãn Y cũng nở nụ cười, hưởng thụ vinh hạnh đặc biệt được các học sinh nữ khác hâm mộ.

Nhất thời, Doãn Y trở thành tiêu điểm của mọi người.

Lý Mộng Dao đứng bên cạnh, trên mặt như có đám mây đen.

Đúng vậy, cô ta đang ghen tị.

Ghen tị buổi tối đó Doãn Y thu được được hơn mười nghìn tệ khen thưởng của Tuyết Nặc.

Cũng ghen tị Doãn Y giờ đã thành tiêu điểm được người người chú ý, ghen tị Doãn Y trở thành đối tượng hâm mộ của bao người.

Sở dĩ Lý Mộng Dao ghen tị, không chỉ vì nguyên nhân tính cách mà còn vì cô ta cảm thấy mình không kém Doãn Y bao nhiêu cả.

Mặc dù vòng ngực không nồi bật như Doãn Y nhưng cô ta cũng là một cô gái trước lồi sau lõm, chân cũng dài, ánh mắt đong đưa đủ quyến rũ cả một đám đàn ông.

Con gái mà, ai không có lòng hư vinh?

Ai không hi vọng mình trở thành tiêu điểm của mọi người?

Cho nên nhìn Doãn Y được mọi ngươi vây quanh như sao vây trăng, trong lòng Lý Mộng Dao tất nhiên không phục.

Đúng lúc này, đột nhiên có một chiếc Passat trăng đi ngược dòng người lái tới trước dãy phòng học.

Giờ đang lúc tan học, là cao điểm của dòng người, rất nhiều học sinh. Thấy có chiếc xe hơi lái vào, học sinh đành phải đi vòng qua.

Passat dừng trước bậc thềm, có cậu học sinh nam bước từ trong xe ra.

“Em yêu à.”

Nam sinh mặc âu phục màu lam nhạt, hóa ra là Đỗ Lượng.

Nhìn thấy Đỗ Lượng, Lý Mộng Dao lập tức giang hai tay nhảy cẵng lên, chạy thẳng xuống khỏi cầu thang, nhào vào lòng Đỗ Lượng, hai tay ôm chặt cổ Đỗ Lượng.

Lúc này, có không ít người ngoái nhìn qua.

Dù sao quanh đây cũng rất nhiều người.

Mà trong đám học sinh, người đủ sức lái Passat không nhiều.

Trong chớp nhoáng ấy, lòng hư vinh của Lý Mộng Dao được thỏa mãn vô cùng. Đúng vậy, nhìn bạn trai cô ta đi, lái xe hơi đến đón cô ta đó, thật có mặt mũi biết mấy.

Hừ, cô ta đá Lục Nguyên đúng là một quyết định chính xác nhất, thứ tầm thường như Lục Nguyên có mang lại được cho cô ta vinh quang như này sao? Có mang lại được cho cô ta sự thỏa mãn giống Vậy sao?

Tên tầm thường Lục Nguyên kia, chỉ xứng làm một fan hâm mộ thêm thắt chút độ nỏi tiếng đáng thương cho người ta mà thôi.

Để mặc Đỗ Lượng ôm lên xe, Lý Mộng Dao biểu lộ sự thỏa mãn ngồi trong xe Passat, tràn ngập cảm giác ưu việt khi được học sinh chung quanh nhìn vào.

“Anh yêu, anh tuyệt quá đi, xe này là của anh sao?” – Lý Mộng Dao sờ đồ trang trí mới tinh trong xe hỏi.

“Vừa mua, sau này, anh sẽ dùng xe này đưa đón em được không, bảo bối?” – Một tay Đỗ Lượng xoay tới xoay lui tay lái, tay khác lại xoa đi xoa về trên người Lý Mộng Dao.

“Tốt quá đi.”

Lý Mộng Dao cực kỳ hưng phán. Sau này Đỗ Lượng lái chiếc xe này tới đón cô ta, thật vẻ vang nhường nào chứ. Cô ta mới là tiêu điểm của mọi người, mới là đối tượng để người người hâm mộ.

Phải cao hơn Doãn Y nhiều.

“Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm, cơm nước xong xuôi, hai đứa mình làm chút việc hay được không, Dao Dao?”

Tay Đỗ Lượng, rất không thành thật vuốt ve qua lại trên đùi Lý Mộng Dao. Tên này không hổ danh là hoàng tử của ngành Trung văn, đúng là một tay già đời trong tình trường.

Anh ta đã sớm thèm nhỏ dãi Lý Mộng Dao rồi.

Dù sao Lý Mộng Dao xinh đẹp, vóc dáng cũng không tệ, từ trên xuống dưới còn mang theo cảm giác rất quyền rũ.

Nhưng, tính từ lúc câu được Lý Mộng Dao khỏi Lục Nguyên tới nay cũng đã được một thời gian mà hai người vẫn chưa phát sinh tí quan hệ mang tính thực chất nào.

Cũng bởi vậy mà Đỗ Lượng nóng lòng như lửa đốt.

Dứt khoát bỏ cả tiền vốn ra làm một con xe Passat.

Xem phản ứng của Lý Mộng Dao, vốn liếng này bỏ rất đáng giá.

“ừ..”

Lý Mộng Dao gật đầu nhẹ, sắc mặt thẹn thùng.

Hôm nay cô ta rất hài lòng với biểu hiện của Đỗ Lượng, trong lòng cũng vô cùng thỏa mãn. Dù sao hôm nay Đỗ Lượng cũng cho mình được rạng rỡ một lần, đè được danh tiếng của Doãn Y xuống.

Hơn nữa, tất cả những chuyện này còn xảy ra ngay trước mặt Lục Nguyên.

Chẳng biết vì sao, kể từ sau khi chia tay Lục Nguyên, trong lòng Lý Mộng Dao luôn muốn giễu cợt anh, muốn khiến Lục Nguyên mắt mặt.

Nếu nhìn thấy Lục Nguyên quá hờ hững, trong lòng Lý Mộng Dao sẽ rất khó chịu.

Mà nếu được nhìn thấy Lục Nguyên phẫn nộ, ghen tị, đau khổ thì lòng Lý Mộng Dao trái lại sẽ cảm thấy rất rất thoải mái.

Hôm nay, Lý Mộng Dao rất hài lòng nên tất nhiên cũng sẽ thỏa mãn yêu cầu của Đỗ Lượng.

“Anh yêu, chúng ta đi đâu ăn cơm?” – Lý Mộng Dao nói.

“Tới rồi.” – Đỗ Lượng vừa nói xe đã dừng lại.

Xuống xe, ngắng đầu lên nhìn, hai mắt Lý Mộng Dao lập tức trợn tròn, khó tin nhảy cẵng lên: “Đây là, Michelin. Trời, anh yêu, anh thật sự tuyệt vời quá đi mát.”

Ba sao Michelin, đây chính là nhà hàng thuộc cấp bậc xa XỈ.

“Vào đi, anh đặt bàn rồi, là bàn số sáu.”

Thấy dáng vẻ sung sướng như muốn ngất của Lý Mộng Dao, Đỗ Lượng càng cảm thấy hôm nay dùng cả vốn gốc quá đáng giá. Nói thật, tên này mặc dù cũng được coi như một thằng con nhà giàu nhưng đây cũng là lần đầu anh ta được vào nhà hàng Michelin.

Hôm nay mua xe mới rồi lại đặt bàn ở đây, tất cả đều vì một mục đích là có được Lý Mộng Dao.

“Ôi anh yêu, nơi này, nơi này thật sự quá xa hoa.”

Lúc này Lý Mộng Dao đứng trước bàn số sáu, hai mắt sáng lên, kinh ngạc nói.

Đúng vậy, đầu tiên, bàn số sáu nằm ở giữa, hơn nữa còn có tắm chắn cao cỡ nửa người, ngăn cách bàn số sáu cùng những bàn chung quanh cho thấy bàn số sáu không giống bàn bình thường.

Trong sảnh lớn này, có khoảng năm mươi cái bàn nhưng chỉ có đúng năm bàn là ngăn cách với các bàn khác.

Được vào nhà hàng Michelin ăn cơm đã không đơn giản rồi, giờ lại còn ngồi bàn cao cấp như vậy, lòng hư vinh của Lý Mộng Dao càng thêm bành trướng.

Hơn nữa, ngồi ở bàn số sáu, thật giống ngồi ghé của vua chúa, có tay vịn, có tượng gỗ, ngồi ở đó khiến người ta có cảm giác rất quý tộc.

“Xin hỏi, là ngài Đỗ phải không?”

Người phục vụ mặc áo gi-lê Âu phục phẳng phiu tới hỏi.

“Đúng vậy.” – Đỗ Lượng kiêu ngạo trả lời.

Nói thật, mặc dù anh ta đặt bàn số sáu qua điện thoại nhưng cũng không ngờ vị trí lại xa hoa tới vậy.

Ha ha, Michelin cũng không đắt lắm nhỉ, chỗ ngồi xa hoa như vậy mình cũng có thể ngồi được, vậy lần sau tới những nơi bình thường khác ăn chắc còn rẻ nữa.

Nghĩ vậy, Đỗ Lượng lại thấy thật xót tiền. Nếu biết trước bàn số sáu xa hoa như vậy, anh ta đã đặt bàn khác rồi, như vậy sẽ rẻ hơn mà vẫn đạt được hiệu quả mong muốn.

Dù sao, chỉ cần tới nhà hàng Michelin ăn cơm, vậy cũng đủ rồi.

Người phục vụ rất chuyên nghiệp, nhanh chóng dọn bộ đồ ăn lên.

“Ôi, tất cả đều bằng bạc hết.”

Lý Mộng Dao tiếp tục kinh ngạc.

Trước mặt bày một cái đĩa ăn bằng bạc, còn cả dao nĩa cũng làm bằng bạc, đến tấm lót cũng được thêu chỉ bạc, tất cả đều là dụng cụ của quý tộc Âu Mỹ dùng khi ăn.

Không chỉ vậy, bàn số sáu còn được bố trí người phục vụ riêng khoanh tay đứng bên cạnh, càng thể hiện ra sự cao quý của vị khách.

Dù sao bàn của người khác cũng đâu có người phục vụ riêng.

Món ăn hoa lệ cũng được bưng lên theo thứ tự.

Phong cách của Michelin chính là lượng đồ ăn không nhiều nhưng mỗi một món ăn đều vô cùng tinh xảo, không chỉ có thức ăn tinh xảo, mà đĩa bày thức ăn cũng vô cùng hoàn mỹ, đẹp đẽ.

Đây là lần đầu Lý Mộng Dao được ăn món ăn ngon tới Vậy, vừa ăn, cô ta vừa dịu dàng đưa tình nhìn Đỗ Lượng.

Lúc ăn được một nửa, có bốn người ngoại quốc nối đuôi nhau đi tới, một người thổi saxophone, hai người kéo đàn violon, còn có một người cầm đàn accordion, tất cả đều mặc áo đuôi tôm màu đen.

Họ đi tới bên bàn rồi bắt đầu diễn tấu bản nhạc jazz du dương, nhẹ nhàng, chậm rãi.

Khung cảnh dùng cơm tao nhã, thức ăn ngon tuyệt vời phối hợp cùng diễn tấu thư giãn tại chỗ, quả thực cho người ta một lần được hưởng thụ tuyệt vời đến cực điểm.

Các thực khách chung quanh nhao nhao nhìn Lý Mộng Dao với ánh mắt hâm mộ.

Mà Lý Mộng Dao hoàn toàn không ngờ lại còn có cả niềm vui đến vậy nữa. Lúc dùng bữa còn có cả nhạc đội diễn tấu cho mình, đây đúng là đỉnh cao của đời người.

Đây là tình tiết trong phim ảnh mà.

“Anh yêu, em hạnh phúc quá, em đúng là cô gái hạnh phúc nhất trên thế giới này.” – Lý Mộng Dao dịu dàng tình cảm nói lời ngọt ngào với Đỗ Lượng.

Sau đó, Lý Mộng Dao lấy điện thoại di động ra bắt đầu điên cuồng tự sướng, đăng lên vòng bạn bè.

“Dao Dao, đây, chẳng lẽ đây là nhà hàng Michelin2”

“Ôi, Dao Dao, hâm mộ quá đi.”

“Michelin đắt lắm nhỉ, còn có cả nhạc đội diễn tấu riêng nữa, đây là cách phục vụ Công chúa Hoàng gia à”

“Bộ đồ ăn hình như đều bằng bạc, Dao Dao, cậu sướng thật đấy.”

Trong chốc lát sau khi Lý Mộng Dao đăng ảnh lên, đã có một nhóm người vây xem trong vòng bạn bè.

Mà lòng hư vinh của Lý Mộng Dao lúc này đã hưng phần tới cực điểm.

Hừ, may mà cô ra đã đá tên tầm thường Lục Nguyên kia rồi, nếu không anh có cố gắng cả chục nghìn năm nữa cũng không dẫn cô ta tới nhà hàng Michelin nổi tiếng, chứ nói gì tới vị trí dùng bữa cao cấp trong Michelin thế này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play