Đối với những việc này Phùng Lãnh Nhi đã không xa lạ và cô cũng đã sớm học được những điều hay ở đó, vận dụng đủ mọi thủ đoạn để đạt được mục đích của mình.
Cô đã sử dụng vẻ đẹp, dáng người, tiểu xảo … của mình làm vũ khí lợi hại.
Cô đã rất quen thuộc các quy tắc của trò chơi.
Nhưng đêm nay, trong lòng cô xuất hiện một nỗi bất an không hiểu được, lòng bàn tay thấm mồ hôi, thần kinh căng thẳng, mỗi bước đi khủng hoảng trong lòng ít nhiều lan tỏa.
Cái cảm giác này thật khó chịu, từ trước đến nay cô chưa từng sợ điều gì nhưng đây là lần đầu cô không nắm chắc bản thân mình, nỗi chán chường thế giới phù hoa ẩn giấu trong lòng lâu nay có cơ hội mà bộc phát.
. Phùng tổng, Lãnh Nhi, cám ơn hai người đã nể mặt.
Phùng Lãnh Nhi cùng bố bước vào đại sảnh không lâu, Đổng tổng vẻ mặt lịch thiệp chạy đến tiếp đón.
. Đổng tổng, ông cũng thật tài tình, có thể tổ chức một buổi tiệc linh đình như vậy.
. Quá khen, quá khen!
Đổng tổng khiêm tốn trả lời, trên mặt có vẻ đắc ý.
. Lãnh Nhi, con càng lớn càng xinh đẹp, nhân dịp thế này con cũng nên cùng bác khiêu vũ một bài nhé.
Phùng Lãnh Nhi cười nhưng không nói gì, cô nhìn ngắm quang cảnh của buổi tiệc, xem ra vì lấy lòng Hàn Lan Uy, Đổng tổng đúng là đã bỏ ra nhiều công sức.
Dạ tiệc tiến hành thuận lợi, cả đại sảnh tràn ngập ánh đèn lần lượt đổi màu, duy chỉ có nhân vật chủ yếu của buổi tiệc là chưa xuất hiện.
Đột nhiên gian đại sảnh náo nhiệt lại tĩnh lặng, mọi người nhanh chóng hướng ra cửa đại sảnh, Phùng Lãnh Nhi vẫn đứng yên một bên nhìn từ phía xa.
Một tràng những lời chào hỏi, tiếp đón, hàn huyên vang lên tràn ngập cả đại sảnh, mọi người đang tụ tập nhanh chóng rẽ ra thành một con đường.
Phùng Lãnh Nhi nhìn lên xuất thần, Hàn Lan Uy trong bộ màu đen, dáng người cao lớn làm cho người ta có cảm giác bị áp bức, nhưng cử chỉ của anh lại tao nhã, hành động nhanh nhẹn, thu hút ánh nhìn của mọi người.
Bên cạnh Hàm Lan Uy là một cô gái có đôi mắt thông minh, khuôn mặt mang nét lai phương Tây.
Phùng Lãnh Nhi nhíu mày, cô chưa từng gặp cô gái kia ở trong giới xã giao.Đang lúc Phùng Lãnh Nhi suy nghĩ thì một bóng dáng y phục màu hồng lao đến ôm chặt cô gái lai kia.
Cô định thần nhìn lại, thì ra cô gái mặc lễ phục màu hồng kia chính là viên ngọc minh châu của Đổng Tổng – Đổng Viện Viện.
. Cô gái ở bên cạnh Hàn Lan Uy chính là em gái của anh ta, lại là bạn học của của Đổng Viện Viện ở bên Mỹ, hai người họ thật thân thiết.
Không biết từ khi nào Phùng Hữu Bang đến gần con gái, lên tiếng giải thích.
. Con mau tìm cách đến gần Hàn Lan Uy đi, có rất nhiều cô gái danh môn nhanh tay nhanh chân, con không được làm người đến sau.
Phùng Lãnh Nhi có chút di động, cô đi về phía một nhóm đàn ông vô vị, đồng loạt nhóm đàn ông này mắt sáng rực đứng lên, vẻ mặt vô cùng hưng phấn và ái mộ lộ liễu.
Cô tự nhiên cười cười nói nói cùng nhóm này, dáng vẻ yêu kiều phong tình, nhìn động lòng người rồi lại lãnh đạm, không thể với tới.
Một người con gái tràn ngập mâu thuẫn như vậy làm cho đàn ông khát vọng tìm tòi đến tột cùng để đạt được cô.
Đây cũng chính là một nguyên nhân khiến cho Phùng Lãnh Nhi nổi tiếng trong giới thượng lưu.
Cả đại sảnh vô tình hình thành làm hai nhóm, một là lấy Hàn Lan Uy làm trung tâm vây quanh là những cô gái yêu kiều, nhóm còn lại thì Phùng Lãnh Nhi là trung tâm có các chàng vây quanh.
Hàn Lan Uy vừa vào liền chú ý đến Phùng Lãnh Nhi, chiếc áo sườn xám cổ điển Trung Quốc ôm lấy dáng người đẹp của cô. Eo nhỏ, đôi chân thon dài trắng nõn của cô khiêu khích ánh mắt của đàn ông, khuôn mặt toát ra vẻ lạnh nhạt tựa như mọi chuyện trước mặt đều không quan hệ đến cô.
Hàn Lan Uy yên lặng khiến cho em gái chú ý, cô nhìn theo ánh mắt của anh trai liền thấy Phùng Lãnh Nhi bị một nhóm đàn ông vây quanh.
. Cô gái kia là ai vậy? Phong lưu cũng không thua gì anh trai mình!
Cô hất cằm về phía Phùng Lãnh Nhi ra ý hỏi.
. Cô ấy tên là Phùng Lãnh Nhi, là con gái của chú Phùng.
Đổng Viện Viện hiền lành trả lời.
. Là một con bướm nổi danh trong giới xã giao, chuyên môn quyến rũ đàn ông
Một giọng nói khinh miệt vang lên. Chủ nhân của giọng nói là Đổng Ngải Vi, là chị họ của Đổng Viện Viện, cô ta luôn đối đầu với Phùng Lãnh Nhi.
Cô ta nhìn thấy ánh mắt của Hàn Lan Đạo Uy dành cho Phùng Lãnh Nhi, trong lòng lửa ghen tức không ngừng thiêu đốt, Phùng Lãnh Nhi đáng chết, luôn có thể dễ dàng thu hút đàn ông.
Bỗng nhiên trong lòng cô ta có ý gian, khóe miệng mỉm cười ác ý quỷ quyệt.
. Thôi thì như vậy đi, chúng ta cũng giới thiệu cho Hàn tiên sinh quen biết, Lãnh Nhi cùng chúng ta cũng khá thân mà!
Đổng Ngải Vi nói với Hàn Lan Uy rồi lập tức dẫn mọi người đi về phía Phùng Lãnh Nhi.
Phương Tử Cầm liếc mắt thấy Đổng Ngải Vi, cô rất hiểu Đổng Ngải Vi, cô ta tìm đến nhất định là không có chuyện tốt, cũng có thể cô ta muốn trước mặt mọi người đem cô ra làm trò cười.
. Lãnh Nhi, đã lâu không gặp, cô vẫn được hoan nghênh nhỉ.
Đổng Ngải Vi nửa thật nửa giả nói.
. Tôi nghĩ cô chưa biết Hàn tiên sinh và em gái phải không?
. Tôi chờ cô giới thiệu ấy mà!”
. Hàn tiên sinh, cô đây chính là Phùng tiểu thư, cô ấy rất nổi tiếng trong giới xã giao. Không biết có bao nhiêu đàn ông vì muốn lấy lòng của cô đây mà sứt đầu mẻ trán, cũng vì vậy mà thân tàn ma dại.
Trong lời nói của Đổng Ngải Vi ý châm biếm đã quá rõ ràng.
. Cô đề cao tôi quá rồi, Ngải Vi, tôi làm gì có năng lực lớn như vậy.
. Trương thiếu gia đối với cô vẫn si tình không thôi, hiện tại không biết như thế nào rồi? Nghe nói anh ta vì quá si tình, nên uống thuốc ngủ quá liều mà chết.
Đổng Viện Viện lấy khuỷu tay khẽ chạm Đổng Ngải Vi, vẻ mặt không đồng ý hô .
Đam Mỹ H Văn. Chị … đừng nói!
Cô tuy không thân lắm với Phùng Lãnh Nhi nhưng bản tính cô hiền lành, không thích nói chuyện thị phi, huống hồ Phùng Lãnh Nhi lại xinh đẹp, có tài làm cho cô có thiện cảm.
Phùng Lãnh Nhi nhìn Đổng Viện Viện mỉm cười thân thiện, sau đó chuyển hướng sang Đổng Ngải Vi, nếu cô ta muốn tấn công, cô sẽ không cho cô ta thỏa mãn, đối với những người có ý khích bác người khác tốt nhất là lấy thủ làm tiến.
. Cho tới bây giờ chỉ nghe phụ nữ vì đàn ông mà tự sát, chứ chưa ai thấy đàn ông vì phụ nữ mà không muốn sống. Tôi thật không dám tin tưởng mình có khả năng lớn như vậy, có lẽ Trương tiên sinh vì mất ngủ nên uống thuốc hơi quá liều mà thôi!
Mọi người vừa nghe ồ lên một hồi, bởi vì theo tin tức mọi người biết được, Trương thiếu gia lúc tự sát có để lại một di thư, bên trong kể lại anh có tình cảm đơn phương với Phùng Lãnh Nhi.
May mắn thay anh sớm được người giúp việc phát hiện mà giữ được tính mạng.
Phùng Lãnh Nhi trong giới xã giao có biệt hiệu “người đẹp băng giá”, xem ra mỹ danh này là thực.
Đổng Ngải Vi tức giận nhìn Phùng Lãnh Nhi vẻ mặt bình tĩnh, ngay cả khi cô ta khích bác đều không thể khiến gương mặt hoàn mỹ biến sắc, cười tươi như hoa.
Đổng Ngải Vi không tự chủ được, dữ tợn đứng lên.
. Cô cũng thật vô tình! Vậy còn chuyện của anh tôi cô nói thế nào? Anh tôi đã vì cô mà uống rượu gây tai nạn xe làm mình bị thương, cô một câu an ủi cũng không có.
Vẻ mặt Phùng Lãnh Nhi trong nháy mắt trở nên lạnh lùng, giống như có một tầng sương lạnh bao phủ, ánh mắt nhìn thẳng Đổng Ngải Vi.
Hết chương 10