Mặc Tử Hân vẫn nhìn theo bóng dáng Cố Hề Hề chậm rãi biến mất, lúc này mới lưu luyến thì thu hồi tầm mắt của mình. "Mình bị làm sao vậy?" Mặc Tử Hân cười khổ, tự lầm bầm: "Vậy mà lại hấp tấp.. chẳng lẽ là do quá nhớ nhung Nặc Nặc?"

Mặc Tử Hân bất đắc dĩ lắc đầu, rồi quay đầu xe rời khỏi.

Cố Hề Hề vừa về đến nhà, cô thấy bầu không khí trong nhà có chút kỳ lạ. Quản gia và tất cả người giúp việc đều đứng ở một chỗ, mọi người im như hến. Cô bước đi từ từ, cảm thấy trên mặt đất có thứ gì đó, hình như là vài mảnh vỡ vụn của đồ vật bị đập bể.

Doãn Tư Thần đứng trước tủ kính, lưng quay về phía cô, không nói một lời nào. Nhìn bộ dáng anh như vậy, cộng với thái độ của mọi người, cô có thể hiểu được anh đang tức giận, cực kỳ tức giận!

"Đi đâu?" Doãn Tư Thần lạnh lùng mở miệng.

Đọc truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.

Cố Hề Hề ngẩn người, đáp: "Tôi đi ra ngoài, trước đó có nói lại với người trong nhà rồi mà."

"Đi gặp ai?" Doãn Tư Thần dường như đang cực kỳ phẫn nộ, câu hỏi của anh không thể ngắn hơn được nữa.

Cố Hề Hề cảm thấy kỳ lạ, sao Doãn Tư Thần lại có bộ dạng tức giận như vậy? Đúng rồi, Lâm Tiểu Nhã và Doãn Tư Thần trước đây từng có quan hệ với nhau. Nhưng không lẽ vì vậy mà anh không vui vì cô đi gặp Lâm Tiểu Nhã?

Chỉ có điều trước khi đi cô đã nói với thím Trương rồi mà.

"Đi gặp Lâm Tiểu Nhã." Cố Hề Hề trả lời gỏn lọn: "Cô ấy.. hẹn tôi ra ngoài gặp mặt."

Doãn Tư Thần lập tức xoay người lại, bước tới trước mặt Cố Hề Hề, hai tay nắm chặt bả vai của cô, khoé mắt hẹp dài hung hăng soi mói. Dường như anh đang rất cố kiềm chế để không bộc phát sự tức giận, nhưng cái nhìn này của anh làm Cố Hề Hề run sợ!

Từ trước đến giờ cô chưa bao giờ thấy Doãn Tư Thần có khuôn mặt tức giận như vậy! Cô càng không biết lúc anh nổi giận lại đáng sợ như thế!

"Vậy à?" Doãn Tư Thần nghiến răng hỏi lại, ngón tay anh thô bạo xoa môi Cố Hề Hề, chà lau khoé miệng của cô.

Cố Hề Hề bị hành động này làm hoảng sợ, cô hất tay anh, tức giận kêu lên: "Doãn Tư Thần, anh phát điên rồi à?"

"Tôi điên sao?" Anh hỏi lại, bộ dạng trông như một sát thần lạnh lùng nhìn xuống Cố Hề Hề: "Xem ra trong khoảng thời gian qua đã nuông chiều em quá mức! Nên em mới làm càn như vậy!"

Cố Hề Hề xoay người muốn bỏ đi, nhưng chưa đi được hai bước đã bị nắm chặt tay, cả người bị đẩy ngã lên sofa. Cô còn không kịp hét lên thì cả cơ thể đã bị ai đó đè lên khống chế mạnh mẽ.

"Doãn Tư Thần! Anh điên rồi!" Cố Hề Hề nhất thời sợ hãi, từ lúc cô và anh kết hôn, Doãn Tư Thần đối với cô vẫn luôn giữ một khoảng cách nhất định. Cho tới bây giờ anh chưa từng có một hành động nào quấy rối cô.

Nhưng hoàn cảnh trước mắt rõ ràng anh muốn..

"Tôi điên rồi, tôi điên rồi mới có thể để em tự do mà làm càn như vậy!" Đôi mắt Doãn Tư Thần như hai đóm lửa nhìn Cố Hề Hề, anh thật sự tức giận, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ xinh của cô thì anh lại không nhẫn tâm mà trừng phạt.

Khoảnh khắc nhận được ảnh chụp từ một người xa lạ gửi đến, Doãn Tư Thần tức giận đến mức ném ngay di động xuống sàn nhà, nháy mắt chiếc điện thoại đã vỡ tan tành!

Vợ của anh lại có thể cười với người đàn ông khác? Cô chưa từng cười vui vẻ như thế với anh bao giờ!

Trong tấm ảnh, người đàn ông kia cúi người giúp cô thắt dây an toàn, tư thế vô cùng thân mật! Mà đó không phải ai xa lạ, chính là đối thủ ngang tài ngang sức với anh – Mặc Tử Hân!

Cố Hề Hề, em giỏi lắm!

Vẫn chưa ly hôn mà đã tìm được người để em gả đi sao?

Nhưng, tôi cũng chưa từng nói sẽ để em rời đi, đừng mơ tưởng có thể thoát khỏi tôi!

Bầu không khí xung quanh ngày càng căng thẳng, quản gia và đám người giúp việc đều cúi đầu không dám nhìn thẳng. Cố Hề Hề dùng sức đẩy Doãn Tư Thần, nhưng người anh cứng như tảng đá, cô làm gì cũng không lay động nổi anh.

Cô hoàn toàn không hiểu tại sao anh lại phát điên. Dù cô có đi gặp bạn gái cũ của anh, cũng đâu thể tức giận đến mức này?

"Doãn Tư Thần, anh buông ra đi, nếu không anh sẽ làm tổn thương đến đứa bé!" Cố Hề Hề nôn nóng và sợ hãi, mở miệng liền nói: "Anh đừng như vậy.."

"Vậy sao?" Khoé miệng Doãn Tư Thần hiện lên nụ cười lạnh lùng: "Đột nhiên tôi nhớ đến chúng ta đã kết hôn lâu như vậy, dường như vẫn chưa thực hiện nghĩa vụ vợ chồng!"

Cố Hề Hề nhất thời trợn mắt há hốc mồm!

Anh ấy nói gì vậy?

Nghĩa vụ vợ chồng?

Lúc cô và anh kết hôn không phải đã nói rõ ràng rồi sao? Cuộc hôn nhân này là vì để đứa bé được bình an thuận lợi ra đời và có một danh phận. Tại sao đột nhiên lại nhắc đến nghĩa vụ vợ chồng?

Cố Hề Hề chớp mắt liên tục, cô bối rối điên cuồng giãy dụa trong ngực Doãn Tư Thần.

Không! Không thể được! Mình đang mang thai, tuyệt đối không thể bị thương tổn!

Nhưng hành động này của Cố Hề Hề trong mắt Doãn Tư Thần lại biến thành việc giữ mình cho người đàn ông khác. Anh càng tức giận hơn, nắm chặt cổ tay cô đưa lên trên, cô làm thế nào cũng không thoát khỏi sự kiềm chế của anh.

Cố Hề Hề luống cuống, bị dọa đến vô cùng hoảng sợ. Cô không thể hiểu nổi sao đột nhiên Doãn Tư Thần lại biến thành như thế?

Trước đây anh chưa bao giờ như vậy! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì lại có thể khiến anh giống như biến thành một người khác?

"Cố Hề Hề, lúc em gả cho tôi là không hề cam tâm tình nguyện đúng không?" Giọng nói lãnh khốc vang lên từ đỉnh đầu cô, khiến cô không thể kiềm chế run rẩy từng hồi.

"Doãn Tư Thần! Anh hỏi vậy là ý gì? Chúng ta đã nói rõ ràng rồi mà, cuộc hôn nhân này cũng chỉ vì để cho đứa bé một danh phận và gia đình mà thôi! Tôi và anh chỉ là vợ chồng hợp đồng.. Ưm!" Lời nói của cô bị một nụ hôn thô bạo cắn nuốt.

Nụ hôn của anh cực kỳ ngang ngược tàn nhẫn, không có chút hơi ấm nào cả. Nghe những lời cô nói ra, trái tim của Doãn Tư Thần dường như vỡ nát!

Mặc dù đó là những lời anh từng nói với Cố Hề Hề, nhưng giờ khắc này nghe lại một lần nữa từ chính miệng cô, sao lại chói tai đến thế!

Doãn Tư Thần thô bạo hôn, không chỉ ngắt lời mà còn khống chế sự giãy dụa của cô. Hoặc cũng có thể nói Cố Hề Hề căn bản là chưa kịp phản kháng gì, chỉ điên cuồng vặn vẹo thân thể chống cự.

Cô không thể để anh tiếp tục như vậy! Anh sẽ làm đứa bé bị thương!

Cố Hề Hề dùng ánh mắt van xin nhìn Doãn Tư Thần. Gương mặt của anh rất hoàn hảo, nhưng lúc này lại dữ tợn đến đáng sợ!

Doãn Tư Thần, đừng mà, đừng làm tổn thương con của chúng ta..

Nước mắt cô theo hốc mắt lập tức chảy xuống, cô giãy dụa một cách bất lực, không thể khống chế thân thể, càng không thể khống chế nước mắt của chính mình..

Tầm mắt của Doãn Tư Thần dừng lại trên những giọt nước mắt của cô, tim anh đột nhiên nhói đau.

Cố Hề Hề, em thích Mặc Tử Hân đến vậy sao?

Chỉ mới gặp anh ta vài lần? Đã liền thích anh ta?

Em lấy Dina làm cớ đi gặp Mặc Tử Hân, cho rằng thần không biết quỷ không hay sao?

Nụ hôn của Doãn Tư Thần đột nhiên dừng lại, anh chậm rãi buông lỏng cổ tay cô. Cô nghĩ anh rốt cuộc đã buông tha cho mình, nhất thời muốn đứng dậy rời khỏi.

Ngay sau đó Doãn Tư Thần đột nhiên mở miệng, giọng nói lạnh băng: "Bác sĩ nói mang thai mấy tháng thì có thể ở cùng phòng?"

"Trừ ba tháng đầu và ba tháng cuối thì đều có thể." Quản gia đứng xa cúi đầu trả lời.

"Hiện tại thiếu phu nhân mang thai bao lâu rồi?" Doãn Tư Thần tiếp tục hỏi.

"Đã ba tháng rưỡi." Quản gia tiếp tục trả lời đúng phận sự.

Trong đầu Cố Hề Hề hiện lên cảm giác bất an.

Doãn Tư Thần, anh muốn làm gì? Anh không thật sự muốn.. Không, không thể! Mình không thể cùng Doãn Tư Thần..

"Giúp thiếu phu nhân đi tắm rửa!" Doãn Tư Thần đột nhiên buông lỏng Cố Hề Hề, ánh mắt lạnh lùng đảo qua cô, giống như muốn đem cô đóng đinh tại ghế sofa.

Cố Hề Hề cảm thấy tay chân lạnh lẽo.

Không! Cô phải chạy trốn! Cô tuyệt đối không muốn cùng Doãn Tư Thần làm chuyện đó!

Không đợi Cố Hề Hề có hành động gì, các nữ giúp việc bước đến rất nhanh, không cho cô cơ hội phản kháng đã mang cô đến phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ.

Cố Hề Hề vừa tắm xong, người vẫn chưa kịp lau khô thì cửa phòng tắm đột nhiên bị đạp một cước mở toang ra.

"Cút hết ra ngoài!" Giọng nói lạnh băng của Doãn Tư Thần vang lên, các nữ giúp việc đều lập tức rời khỏi.

Doãn Tư Thần lập tức đi vào, lấy chiếc khăn tắm lớn bao bọc lấy người Cố Hề Hề rồi bồng cô ra khỏi phòng tắm.

Cố Hề Hề bị dọa sợ đến chết khiếp, sợ hãi kêu lên: "Doãn Tư Thần anh thật sự điên rồi! Anh thế này sẽ làm bị thương đứa bé! Doãn gia không phải rất coi trọng đứa bé này sao?"

"Tôi sẽ dịu dàng, tôi sẽ không làm đứa bé bị thương!" Doãn Tư Thần bồng Cố Hề Hề lên giường, ngay sau đó anh cũng áp người lên, một lần nữa cúi xuống hôn cô.

Mỗi lần hôn cô sẽ luôn có cảm nhận và trải nghiệm khác nhau. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng thì ra cũng có một ngày, nụ hôn cũng có thể trở nên ngọt ngào như vậy. Mà người duy nhất mang đến loại hương vị ngọt ngào này, lại chỉ có Cố Hề Hề..

Cố Hề Hề vẫn còn muốn giãy dụa, nhưng cô phát hiện ra cô chỉ làm hỗn loạn quần áo của anh, chứ hoàn hoàn không thể đẩy ra khỏi người mình.

Quần áo hỗn loạn làm lộ ra thân hình cường tráng hoàn mỹ của anh. Cô biết thân hình anh rất hoàn mỹ, nhưng mà nhìn là một chuyện, còn gần gũi chạm đến là một chuyện khác.

"Nếu em cũng không muốn làm đứa bé bị thương thì đừng lộn xộn nữa!" Doãn Tư Thần đột nhiên cắn nhẹ mơn trớn vành tai của Cố Hề Hề: "Chúng ta cũng đến lúc nên thực hiện một chút nghĩa vụ vợ chồng.."

Nước mắt cô lập tức chảy ra, cô thật sự không biết mình làm sai chỗ nào?

Nếu chỉ vì cô đi gặp Lâm Tiểu Nhã mà anh tức giận như vậy, thì có đánh chết cô cũng sẽ không đi! Nhưng mà, Doãn Tư Thần từ đầu đến cuối, vẫn chưa từng nói là không cho cô đi gặp Lâm Tiểu Nhã mà!

Chuyện này rốt cuộc là thế nào?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play