Thân thể Nhiễm Tịch Vi càng run rẩy kịch liệt: "Anh.. anh.."

"Nhiễm Tịch Vi, cô cũng thật to gan đó! Còn dám mơ tưởng nhúng chàm vào thế lực của Doãn gia ở Châu Âu, tôi nên khen cô dũng cảm hay chê cười cô ngu xuẩn đây?" Doãn Tư Thần than nhẹ một tiếng: "Cô cho rằng mình nắm được đủ cổ phần thì có thể can thiệp vào thị trường Châu Âu? Thật thú vị!"

Nhiễm Tịch Vi hung hăng trừng mắt nhìn Doãn Tư Thần, giọng nói cô ta trở nên khàn khàn, không còn là thanh âm ngọt ngào thanh thúy như trước đây, ngược lại ồ ồ khàn đục, giống như các thiếu niên đang thời gian dậy thì bị vỡ giọng, nghe cực kỳ chói tai.

"Nếu anh đã biết tất cả, giờ muốn chém muốn giết thì tùy!" Nhiễm Tịch Vi cắn răng nói.

Tuy miệng nói vậy, nhưng ánh mắt cô ta vẫn hướng nhìn ra ngoài cửa, tựa như đang chờ đợi cái gì đó.

Doãn Tư Thần đột nhiên khẽ cười: "Tôi sao phải muốn chém muốn giết cô? Người đâu, tới thay đổi cho Nhiễm Tịch Vi một bộ trang phục khác, bên ngoài còn tiệc xã giao đang chờ cô ta."

Nói xong, Doãn Tư Thần lập tức đứng lên, xoay người định rời khỏi.

Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.

Nhiễm Tịch Vi hoàn toàn không hiểu được hành động của Doãn Tư Thần, đúng lúc này cô ta liền kêu lớn lên: "Anh hôm nay nói những chuyện này với tôi, rốt cuộc có ý nghĩa gì? Tôi là mối tình đầu của anh! Đây chính là sự thật! Đêm nay anh mặc bộ lễ phục năm đó trong buổi tiệc theo đuổi tôi, còn lặp lại những câu đã từng nói với tôi? Doãn Tư Thần, anh dám nói anh chưa từng yêu tôi sao? Anh thật sự có thể hạ thủ với tôi?"

Doãn Tư Thần đang bước đi đến cửa thì dừng chân, đứng yên, nhưng không quay đầu lại.

Khéo mắt hẹp dài lúc này trở nên thâm thúy, trong đáy mắt không hề có một chút tình cảm.

"Cô nói đúng, cô thật sự là người phụ nữ đầu tiên tôi thích, nhưng chỉ giới hạn trong mức thích, thiện cảm, bởi vì xu hướng giới tính của tôi vẫn bình thường, rất tiếc tôi không có hứng thú với đàn ông." Thanh âm Doãn Tư Thần nhàn nhạt: "Hôm nay tôi đến nơi này, chính là muốn đem những hồi ức này vứt bỏ hoàn toàn khỏi cuộc sống của tôi. Những gì tôi đã từng nói với cô, quần áo tôi đã từng mặc, từ buổi tối ngày hôm nay sẽ hoàn toàn biến mất trong ký ức của tôi."

"Vậy vì cái gì anh còn làm điều thừa thãi ở đây?" Nhiễm Tịch Vi hướng về phía Doãn Tư Thần gào lên: "Căn bản là anh không quên được tôi đúng không? Rõ ràng trong lòng anh vẫn còn có tôi!"

Dĩ nhiên ở góc nhìn này Nhiễm Tịch Vi sẽ không nhìn thấy được ánh mắt châm chọc của Doãn Tư Thần.

Giọng nói Doãn Tư Thần trở nên mỉa mai: "Hóa ra cô nghĩ vậy? Tôi chỉ muốn cho cô nhìn thấy, Hề Hề mặc bộ lễ phục đó trông xinh đẹp hơn cô rất nhiều."

Phốc..

Câu này của anh đã làm Nhiễm Tịch Vi tức giận đến trào máu.

"Doãn Tư Thần, xem như anh lợi hại! Vậy anh không còn vấn đề gì khác muốn hỏi tôi sao?" Nhiễm Tịch Vi điên cuồng rống lên: "Anh không muốn biết vì lý do gì mà tôi phải gấp rút nắm bằng được quyền giao dịch ở thị trường chợ đêm Châu Âu sao?"

"Bởi vì cơ quan nội tạng trên thân thể cô bắt đầu suy kiệt, cần phải làm phẫu thuật thay đổi, đúng không?" Doãn Tư Thần đạm mạc nói: "Lần này cô trở về, mục tiêu đầu tiên là tôi. Chỉ cần khống chế được tôi, thì cô sẽ dựa vào đó để can thiệp vào thị trường Châu Âu và trắng trợn tìm mua nội tạng. Kết quả cô đã thất bại, đúng lúc Doãn Tư Dược trở về Doãn gia, nên cô đã đổi mục tiêu sang Doãn Tư Dược. Nhưng Doãn Tư Dược căn bản không phải thành viên của hội đồng quản trị, vì chiếm lấy cổ phần nên cô nghĩ mọi cách đoạt lấy 5% cổ phần của Cố Hề Hề. Thật đáng tiếc, diễn tiến không như cô mong muốn, cổ phần của Hề Hề vẫn không bị cướp đoạt. Đến khi cùng đường thì cô tấn công Thượng Kha và Kiều Kỳ, tuy rằng hai người họ chỉ có một chút cổ phần, nhưng cộng lại cũng được 1%."

"Thượng Kha một lòng theo đuổi Mộc Nhược Na, đồng thời đối với cô đã hoàn toàn thất vọng từ bỏ, cô không còn cách nào thì liền dựa vào quan hệ với Điệp Y để thân cận với Kiều Kỳ. Nhưng sau đó cảm thấy quá chậm chạp, không kiềm nổi nôn nóng nên đã ra tay với các thành viên của hội đồng quản trị để mau chóng chiếm được cổ phần. Cô liên tục tiếp cận với các đổng sự, có người mắc mưu, cũng có người thoát được khỏi cô. Đến khi phát hiện mình hoàn toàn không có cách nào chiếm được 30% cổ phần của tập đoàn Doãn thị, cô chỉ đành lui bước tính đường khác, con đường đó chính là lão già dẫn cô đến buổi tiệc đêm nay."

"Bởi vì lão già kia có quen biết một bác sĩ chuyên phẫu thuật cấy ghép cơ thể người, hơn nữa cô đã tìm được một nguồn cung ứng tại Thái Lan, chỉ cần gom đủ tiền sẽ lập tức phẫu thuật. Đúng hay không?" Thanh âm của Doãn Tư bình đạm, không chút gợn sóng, lời anh nói tựa như lời thẩm phán, đã triệt để khiến Nhiễm Tịch Vi rơi vào địa ngục.

"Thì ra anh thật sự đã biết tất cả.." Đáy mắt Nhiễm Tịch Vi đã hóa tro tàn, cô ta không ngờ mọi kế hoạch động cơ, từng nhất cử nhất động của mình đều nằm trong tay đối phương: "Vậy vì cái gì mà anh không vạch trần tôi từ đầu?"

"Bởi vì tôi muốn xem cô còn tính chơi đến bước nào." Doãn Tư Thần cười nhạo một tiếng: "Phải đợi đến thời điểm khi cô cho rằng mình sắp thành công, thì đánh một cú đả kích chí mạng. Vậy mới có lạc thú!"

Nhiễm Tịch Vi lúc này đã không nói nên lời.

"Nhưng cô quả thật rất can đảm. Rõ ràng trong tay không còn bao nhiên tiền mà còn dám thu mua cổ phần. Đúng là dũng khí đáng khen! Chuyện của đổng sự Chu nếu không có tôi cho người can thiệp, thì dễ gì cô không tốn một xu mà lấy được hợp đồng chuyển nhượng?" Doãn Tư Thần tiếp tục cất bước rời khỏi, vừa đi vừa nói: "Chuẩn bị lại cho cô ta, bên ngoài còn náo nhiệt đang chờ! Mục đích chính của bữa tiệc là giúp Tưởng đại thiếu gia xuất hiện trở lại, còn việc của cô ta chỉ là thuận tiện thôi."

Lời vừa dứt, thì bóng dáng của Doãn Tư Thần đã hoàn toàn biến mất khỏi căn phòng này.

Toàn thân Nhiễm Tịch Vi lạnh băng, run rẩy một cách không thể khống chế.

Người đàn ông này là ma quỷ, là satan từ địa ngục.

Người đàn ông này chính là đại ma vương!

Một giây sau đã có người bước vào lôi Nhiễm Tịch Vi đi thay đổi quần áo, trang điểm lại. Cô ta không có sức lực phản kháng bởi vì dược hiệu trong cơ thể vẫn còn tác dụng, cứ như một con búp bê bị người ta tùy ý điều khiển.

Sau khi được chỉnh trang thì Nhiễm Tịch Vi bị đem trở về sảnh tiệc.

Vừa ngay lúc này, một người phụ nữ từ ngoài cửa hung hăng chạy vào, tiến đến trước mặt Nhiễm Tịch Vi, đưa tay tát cô ta một bạt tai trời giáng!

Tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Chuyện gì đang xảy ra ở đây?

Cố Hề Hề ngẩn ra khó hiểu, cô thấy Doãn Tư Thần đang đi về phía mình thì liền dùng ánh mắt dò hỏi nhìn anh.

Bộ dáng Doãn Tư Thần giống như anh chẳng biết gì cả, khẽ nhún vai. Cố Hề Hề có vẻ bực dọc, trợn mắt nhìn anh, anh không biết mới là lạ đó!

Trên thế giới này có chuyện gì mà anh không biết sao?

Mộc Nhược Na buột miệng nói: "Hả, kia không phải Điệp Y sao? Cô ta và Nhiễm Tịch Vi không phải bạn thân sao? Sao lại như vậy?"

Cố Hề Hề nghe vậy mới nhìn kỹ hơn, người phụ nữ vừa tiến đến tát Nhiễm Tịch Vi một bạt tai, không ai khác chính là Điệp Y!

Điệp Y tuy đang mang thai, nhưng bụng cô ta rất nhỏ và còn mặc áo rộng nên khó nhận ra. Hiện tại cô ta đã bị kích động đến mức không kiểm soát được bản thân.

Nhiễm Tịch Vi vì trúng độc nên sự linh hoạt suy giảm, cả người mơ mơ màng màng, chỉ có thể đứng trơ ra đó mặc cho Điệp Y điên cuồng vừa tát vừa đánh.

Cố Hề Hề nhìn trận ẩu đả này mà thấy đau dùm người bị đánh.

* * * Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra ở đây vậy trời?

Vẻ mặt Cố Hề Hề mờ mịt, Mộc Nhược Na thì nhún vai, cả hai đều khó hiểu.

Cuối cùng Kiều Kỳ đã xuất hiện, thấp giọng nói: "Đừng làm loạn ở đây, Điệp Y."

Điệp Y tức khắc nhìn thoáng qua Kiều Kỳ, ánh mắt cô ta mang nhiều cảm xúc phức tạp, có phẫn nộ, có bất đắc dĩ, có sự giằng xé, có cả nỗi thống khổ bất kham.

Ngược lại, vẻ mặt Kiều Kỳ vẫn vô cảm khi nhìn Điệp Y. Tuy anh không phải là người có khí thế cường ngạnh trấn áp kẻ khác như Doãn Tư Thần, nhưng không có nghĩa là anh là người dễ nói chuyện.

Dĩ nhiên ngay cả lần này, khi người làm sai là anh, thì cũng không ngoại lệ.

Điệp Y cắn chặt răng, cô ta duỗi tay lôi kéo Nhiễm Tịch Vi ra ngoài. Kiều Kỳ cũng đi theo.

Cố Hề Hề càng lúc càng tò mò rồi nha, không kiềm nổi cảm giác muốn biết sự tình gì đang diễn ra. Mộc Nhược Na cũng không khác gì, lập tức kéo tay Cố Hề Hề cùng đi theo.

Chủ tiệc đã rời khỏi sảnh, Doãn Tư Thần thay thế Kiều Kỳ thực hiện chức trách chủ nhân bữa tiệc, tiếp đón khách khứa và nói chuyện phiếm, tựa như sự cố vừa rồi chỉ là việc nhỏ không đáng chú ý.

Mỗi vị khách ở đây dù có tò mò thế nào thì thấy Doãn Tư Thần như vậy, họ đành im lặng không dám hỏi nữa.

Tưởng Dật Hải bước đến thấy một nhóm người rời khỏi sảnh tiệc, nhịn không được hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Doãn Tư Thần nở nụ cười thong dong: "Anh họ đừng để ý những việc này. Chủ đề chính của yến tiệc còn chưa bắt đầu, đây chỉ là chút khai vị thôi. Chốc lát nữa mới là phần quan trọng."

Tưởng Dật Hải nhìn nhìn Doãn Tư Thần, một lúc sau mới mở miệng: "Hề Hề cô ấy.."

"Cô ấy không sao, hôm nay cô ấy chỉ tới tham dự cho vui và xem náo nhiệt thôi." Doãn Tư Thần trả lời.

Tưởng Dật Hải hít một hơi thật sâu, không nói gì nữa.

Đúng vậy, ồn ào lùm xùm nãy giờ chỉ là chút món khai vị, bữa tiệc chưa chính thức bắt đầu thì chút khôi hài nho nhỏ này chẳng đáng là gì.

* * *

Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na tò mò đi theo.

Khi đến một góc vắng, Điệp Y rốt cuộc không nhịn được nữa, cô ta giơ cao tay tiếp tục tặng cho Nhiễm Tịch Vi một cái bạt tai, tức giận nói: "Nhiễm Tịch Vi, cô báo đáp ân tình của tôi như vậy ư? Tôi nói cô giúp tôi giám sát chồng tôi, cô lại lên giường với anh ấy! Nhiễm Tịch Vi, cô giải thích đi!"

Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na nghẹn họng nhìn trân trối, quay lại thì thấy Kiều Kỳ đang ở bên cạnh. Mà Kiều Kỳ, nhân vật khởi xướng câu chuyện đánh nhau của hai người phụ nữ ngoài kia, lúc này lại mang theo một vẻ mặt.. vô tội.

Cố Hề Hề khó tin: "Anh với Nhiễm Tịch Vi.. thật sự.."

Thật sự lên giường?

Cái tin tức này có quá huyền huyễn không?

Nhiễm Tịch Vi không phải luôn miệng nói yêu nhất trên đời là Doãn Tư Thần sao, sau đó lại bám lấy Doãn Tư Dược? Tiếp theo thì lên giường với Kiều Kỳ, đổng sự Chu và vài người đàn ông khác, rồi bây giờ là tình nhân của đại gia buôn bán vàng bạc trang sức?

Mộc Nhược Na cảm thấy mọi chuyện quá mức vi diệu, liền hỏi: "Kiều Kỳ, tuy rằng mọi người đều biết anh là công tử phong lưu, chỉ là lúc kết hôn không phải anh nói mình đã chơi bời đủ rồi sao?"

Vẻ mặt Kiều Kỳ thản nhiên, nói: "Đúng vậy, tôi không có chơi mà! Tôi là làm chuyện chính sự!"

Chính sự cái đầu anh ấy!

Chuyện chính sự nào trên giường cơ chứ?

Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na cùng lúc trợn trắng mắt nhìn anh.

Ở phía bên kia hai người phụ nữ vẫn đang ẩu đả nhau, à không, chỉ có Điệp Y đánh Nhiễm Tịch Vi thôi.

Cố Hề Hề cảm thấy kỳ quái, Nhiễm Tịch Vi không phải thích nhất là ra vẻ nhu nhược đáng thương sao? Hôm nay sao lại không xài chiêu này?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play