Trợ lý Tiểu Vương lập tức đỡ lấy Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề nói với Tiểu Vương một tiếng cảm ơn, rồi lần nữa cầm lấy di động, run rẩy nói: "Tôi sẽ tới ngay!"

Dập điện thoại, Cố Hề Hề đẩy tay Tiểu Vương và lảo đảo bước ra khỏi phòng, lúc này bên ngoài có mấy người hầu đã đứng chặn lại trước cửa.

"Các người đây là có ý tứ gì? Tôi muốn đi ra ngoài, tôi muốn đi bệnh viện!" Cảm xúc của Cố Hề Hề như muốn bạo phát, Giản Tiếu đã xảy ra chuyện, cô sao lại có thể không đi?

Tiểu Vương mếu máo nói: "Thiếu phu nhân, không phải là bọn em không cho chị đi, nhưng chị nhìn lại mình bây giờ xem, người ra đầy mồ hôi, nếu cứ đi như vậy thì sẽ bị cảm mất!"

Cố Hề Hề cúi đầu nhìn một lượt mới nhận ra bản thân trông chật vật biết bao nhiêu..

"Mau chóng chuẩn bị cho chị, chị muốn đi bệnh viện!" Cố Hề Hề lại giục: "Nhanh lên, nhanh lên một chút!"

Người hầu luống cuống khẩn trương giúp Cố Hề Hề thay quần áo, hong khô tóc, khoác áo kín mít rồi đưa cô đến bệnh viện.

Vừa vào đến phòng bệnh thì Cố Hề Hề liền nhìn thấy Giản Tiếu đang nằm trên giường, toàn thân cắm đầy các dụng cụ, sắc mặt bà tái nhợt đến trắng bệch.

Cố Hề Hề run rẩy bước tới lại bị một người y tá cản lại.

Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.

Y tá này vốn dĩ định mở miệng trách cứ nhưng vừa ngẩng đầu lại thấy phía sau Cố Hề Hề đi theo mười mấy người trợ lý và vệ sĩ, tức khắc nhíu mày nói: "Có việc gì thì ra ngoài nói, người bệnh cần nghỉ ngơi."

Sau khi những người khác được lệnh rời khỏi, bác sĩ lúc này từ bên trong đi ra, Cố Hề Hề vội vàng bước lên đón trước: "Tôi là con gái của Giản Tiếu, mẹ tôi rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

Ánh mắt bác sĩ ý vị thâm trầm nhìn thoáng qua Cố Hề Hề, lại nhìn thấy bụng của cô, thở dài một tiếng nói: "Hóa ra là như thế, thảo nào hôm nay bà ấy sống chết nhất định phải làm phẫu thuật."

"Cái gì? Phẫu thuật?" Cố Hề Hề mờ mịt hỏi.

"Cô là con gái, đã mang thai nên buộc mẹ cô phá thai sao? Tuy đây là chuyện nhà các người nhưng cô có biết mẹ mình đã lớn tuổi, nếu phá thai thì đối với thân thể sẽ vô cùng nguy hiểm hay không?" Bác sĩ nhìn Cố Hề Hề nói: "Làm con gái sao có thể ích kỷ như vậy được chứ?"

Sắc mặt Cố Hề Hề trắng nhợt, bắt lấy cánh tay bác sĩ hỏi: "Ông nói cái gì? Mẹ tôi phẫu thuật phá thai?"

Bác sĩ liếc mắt nhìn từ trên xuống dưới Cố Hề Hề một lượt, lúc này mới nói: "Cô không biết?"

Cố Hề Hề mờ mịt lắc đầu, sao cô lại có thể biết trước được chứ?

Vì cái gì? Vì sao lại muốn phá thai? Mẹ không phải đặc biệt mong chờ đứa bé này sao? Bà không phải còn vui vẻ gọi điện thoại báo tin mình đã mang thai sao? Sao bây giờ lại thành ra thế này?

Bác sĩ im lặng quan sát trong chốc lát, xác định Cố Hề Hề hoàn toàn không phải giả vờ, lúc này mới nói: "Tình trạng người bệnh có chút phức tạp, cô cùng tôi vào văn phòng một chút."

Cố Hề Hề thẫn thờ gật đầu, đi theo bác sĩ vào phòng nói chuyện riêng, những người khác ở bên ngoài chờ, chỉ để mình Tiểu Vương đi theo.

Bác sĩ đưa ra bệnh án và hỏi: "Thân thể mẹ cô không tốt, việc này cô có biết hay không?"

Cố Hề Hề gật đầu.

"Vậy cô có biết trước đây bà ấy đã dùng một lượng lớn thuốc tránh thai?" Bác sĩ nhíu mày nói: "Không đúng, bà ấy có con gái lớn như cô rồi, sao đến tuổi đầu sắp bạc này lại có thai nữa chứ?"

"Tôi là được nhận nuôi, bà ấy không phải mẹ đẻ của tôi." Cố Hề Hề giải thích: "Chuyện nhà tôi xác thật hơi phức tạp. Bác sĩ, tình hình mẹ tôi là như thế nào?"

Bác sĩ thở dài một tiếng: "Bởi vì lúc phẫu thuật xảy ra biến chứng, hiện tại các cơ năng trong thân thể xảy ra hiện tượng suy yếu. Nguyên nhân cụ thể vẫn chưa tìm ta, lúc giải phẫu bà ấy sống chết không chịu tìm người nhà lên ký cam kết, sau khi phẫu thuật thấy tình hình không ổn nên chúng tôi mới lấy di động của bà ấy mạn phép khởi động máy. Trên danh bạ chỉ lưu hai số, là của cô và một người tên Mạch Luân. Số điện thoại của Mạch Luân thì liên lạc không được, nên chỉ có thể gọi cho cô."

Biến chứng.. suy nhược..

Cố Hề Hề dường như đã đoán được điều gì!

Bác sĩ nói về biến chứng và bệnh suy nhược, kỳ thật là độc tố trong cơ thể bà rốt cuộc đã bạo phát, Cố Hề Hề bỗng nhiên hốt hoảng, sau đó bác sĩ nói thêm gì đó nhưng cô đều không nghe rõ ràng.

Một lát sau, Cố Hề Hề mới mở miệng nói: "Tôi đã biết, tôi sẽ lập tức làm thủ tục xuất viện cho bà ấy."

"Cô nói cái gì? Xuất viện?" Bác sĩ kinh ngạc đỡ lại mắt kính, ánh mắt nhìn Cố Hề Hề giống như nhìn một đứa con gái bất hiếu vậy.

Cố Hề Hề quay sang nói với Tiểu Vương: "Gọi điện thoại cho viện trưởng của chúng ta, nói cho họ biết tôi đang trên đường quay trở về, bảo họ chuẩn bị phòng bệnh và đầy đủ các thiết bị. Nói với Tiểu A sắp xếp trực thăng mau tới đây."

"Vâng, thiếu phu nhân." Tiểu Vương tức khắc xoay người rời đi chấp hành mệnh lệnh.

Lúc này bác sĩ bất tri bất giác phản ứng lại: "Cô.. cô đã liên hệ với bệnh viện rồi sao?"

"Đúng vậy, tôi đã liên hệ, làm phiền bác sĩ giúp tôi hoàn tất thủ tục xuất viện." Cố Hề Hề hít sâu một hơi: "Nếu hỏi toàn thế giới này có bệnh viện nào có thể trì hoãn sự suy nhược thân thể của mẹ tôi, sợ rằng chỉ có bệnh viện của gia đình tôi mới có thể làm được."

Nói xong câu đó, Cố Hề Hề không nghĩ sẽ giải thích gì thêm, xoay người rời đi.

Doãn Tư Thần nhận được tin tức, đôi mắt anh lập loè một lúc rồi mới chậm rãi nói: "Cứ làm theo lời cô ấy."

Tiểu A cúi đầu nói: "Vâng, tổng giám đốc."

"Tiểu A, có phải cậu cảm thấy tôi rất vô tình đúng không?" Doãn Tư Thần tự giễu cợt cười cười: "Tôi một mặt muốn diệt trừ toàn bộ Vân gia, một mặt còn muốn làm bộ cứu bà ấy?"

Tiểu A không dám trả lời vấn đề này, chần chừ đắn đo thật lâu mới nói: "Tổng giám đốc có lý do của mình, tôi tin thiếu phu nhân sẽ hiểu."

Khoé miệng Doãn Tư Thần hiện lên một tia cười lạnh, vô tình thì như thế nào? Cố Hề Hề không hiểu thì sẽ ra sao?

Nếu không phải vì Vân gia ép buộc Cố Hề Hề trở về, nếu không phải Vân gia dùng tổ huấn gia tộc bức Cố Hề Hề rời khỏi anh, sao anh có thể ra đòn quyết tuyệt với Vân gia? Bất kỳ ai dám nghĩ đến việc cướp Cố Hề Hề khỏi tay anh đều phải chịu con đường chết! Cho dù đối phương có là Vân gia cũng không có ngoại lệ!

"Vân gia có động tĩnh gì không?" Doãn Tư Thần truy vấn.

"Không ạ." Tiểu A rũ mắt, cung kính trả lời: "Tất cả đều thuận lợi tiến hành theo kế hoạch. Nếu không có gì thay đổi thì ba ngày sau cổ phiếu của Vân gia sẽ hoàn toàn tụt dốc. Trừ phi có nguồn đầu tư hàng trăm triệu, nếu không sẽ khó thoát khỏi việc phá sản."

"Tốt, đẩy nhanh tiến độ." Ánh mắt Doãn Tư Thần lộ ra một tia khói mù: "Theo dõi chặt chẽ Mặc gia, nhất định không để Mặc gia nhúng tay vào chuyện này."

"Vâng, tôi đã theo dặn dò của tổng giám đốc mà chặt đứt một cánh tay của Mặc Tử Hân, lúc này anh ta không thể phân thân, lo việc mình chưa xong thì chẳng thể quản chuyện của Vân gia được!"

Doãn Tư Thần thở dài một hơi thật mạnh.. chỉ cần Vân gia sụp đổ, sẽ không còn ai có thể bức bách Cố Hề Hề làm những điều mà cô không muốn nữa.

Trên đời này, không ai có thể cướp Cố Hề Hề khỏi tay anh, không một ai!

Cái gì mà tổ huấn, cái gì mà gia tộc, cùng nhau xuống hoàng tuyền đi!

Hiện tại Cố Hề Hề không có thời gian để tâm đến Vân gia. Cô căn dặn trợ lý và người hầu thu dọn đồ đạc, nhanh chóng trở về thành phố N. Cả việc gọi báo cho Doãn lão phu nhân cô cũng không kịp làm, mà lập tức đưa Giản Tiếu đến phòng bệnh.

Viện trưởng cùng các bác sĩ giúp Giản Tiếu kiểm tra xét nghiệm, nửa ngày sau đó mới họp bàn tính kỹ lưỡng rồi báo cáo.

Tình trạng của Giản Tiếu thật sự rất không khả quan!

Viện trưởng và các bác sĩ hồi báo với Cố Hề Hề: "Thiếu phu nhân, tình trạng Giản phu nhân cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa vấn đề dinh dưỡng của thân thế rất nghiêm trọng, cơ năng đang có dấu hiệu suy nhược trầm trọng. Chúng tôi đã kiểm tra máu của bà ấy, phát hiện trong máy chứa một loại thành phần thần bí, chính loại chất kỳ lạ này đã như tằm ăn lên các bó cơ của bà." Ánh mắt bác sĩ thâm trầm: "Chuyện này chúng tôi trước giờ chưa từng gặp qua, nhưng tôi từng nghe nói đến một trường hợp giống như vậy?"

Cố Hề Hề nhướng mày hỏi: "Trường hợp đó là như thế nào?"

"Mấy năm trước ở tỉnh Y, Vân gia đại tiểu thư Vân Nặc thân thể vốn suy nhược, triệu chứng tương tự tình trạng của Giản phu nhân. Nhưng Vân gia có phương thức trị liệu riêng và không tiết lộ cho người ngoài, chúng tôi quả thật không thể xác định được có hoàn toàn giống nhau hay không." Bác sĩ nhắc nhở Cố Hề Hề: "Bệnh viện của chúng ta đối với chứng bệnh của Giản phu nhân, quả thật không có biện pháp. Thiếu phu nhân có muốn thử liên hệ với Vân gia xem liệu họ có phải có biện pháp chữa trị không? Ở Trung Quốc thì không nơi nào có thể vượt qua được y thuật tinh diệu của Vân gia, tri thức y học của gia tộc này được tích lũy qua nhiều thế hệ, hiếm thấy trên thế giới. Thiếu phu nhân.."

"Không cần nói nữa, tôi đã biết." Cố Hề Hề xoa trán nói: "Các người đi xuống hết đi, tôi muốn ở một mình."

Cố Hề Hề vẫy vẫy tay, để viện trưởng và các bác sĩ rời khỏi, còn cô chậm rãi đứng lên đi về phía cửa sổ nhìn ra bên ngoài, gương mặt thẫn thờ..

Vân gia.. Cô dù muốn trốn cũng phải hướng về Vân gia cúi đầu chấp nhận số mệnh hay sao? Cô thật sự phải vì tính mạng và tương lai của mẹ mà nhận lấy những trách nhiệm vốn không thuộc về mình sao? Mọi chuyện nên làm như thế nào bây giờ?

Cố Hề Hề duỗi tay vuốt ve bụng, cảm nhận nhất cử nhất động của con trai bé bỏng mà trong lòng đau như cắt!

Dù lựa chọn điều gì đều vô cùng gian nan.. Cô thật sự không làm được!

Vì cái gì mà ông trời lại muốn ép cô?

Vì cái gì mà lần lượt muốn bức cô đưa ra lựa chọn tàn khốc đến như thế?

Nếu lựa chọn theo đuổi hạnh phúc của chính mình, như vậy có phải Vân gia nhất định coi thường sinh mệnh của Giản Tiếu, cả cuộc đời còn lại của cô sẽ sống trong ân hận dằn vặt!

Nếu lựa chọn từ bỏ tất cả tình cảm cá nhân, trở lại Vân gia gánh vác trách nhiệm trọng khởi. Tương lai cô sợ là sẽ không bao giờ được hạnh phúc, không biết đến nụ cười là gì nữa!

Cô nên làm thế nào mới có thể vẹn toàn đôi đường, để không ai bị tổn thương?

Ngay lúc này di động của Cố Hề Hề vang lên một tiếng, một tin nhắn xuất hiện trước mắt, Cố Hề Hề đọc xong tin nhắn thì đôi mắt chỉ biết trợn tròn..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play