Tâm tư cô gái nhỏ luôn thay đổi thất thường, anh thật sự đoán không ra.
Kiều Nguyệt hừ hừ, trừng anh, "Không vì sao cả, tôi chính là không muốn anh hôn tôi không được sao? Anh có ý kiến?"
Thương Yến ngơ ngác nhìn Kiều Nguyệt, cảm thấy cô gái nhỏ ngày càng khó hiểu. Rõ ràng vừa rồi còn làm nũng với anh, hiện tại không chỉ không cho anh ôm còn không cho anh hôn.
Người đàn ông này sao luôn như vậy, ngoài hỏi cô những vấn đề kì quái thì cũng chỉ biết nhìn chằm chằm cô.
Thương Yến vốn muốn cùng cô nói anh không đoán ra tâm tư của cô. Nhưng theo trực giác, anh cảm thấy nếu nói ra những lời này thì cô gái nhỏ sẽ càng thêm không vui.
Nhìn khuôn mặt hồng hồng của cô, Thương Yến không nhịn được vươn tay sờ sờ vài cái mới nói: "Nguyệt Nguyệt, em lớn lên xinh đẹp, anh thích nhìn em."
Lời nói trắng ra của anh khiến mặt Kiều Nguyệt nóng lên, mặt càng thêm đỏ.
Ngẩng đầu nhìn anh một cái, Kiều Nguyệt không cố chấp muốn thoát khỏi ngực anh nữa. Cô đỏ mặt ghé vào lòng anh nói thầm: "Hừ, anh đừng tưởng nói những lời này là dỗ được tôi."
"Anh không có dỗ em." Thương Yến nhéo cằm Kiều Nguyệt, nhẹ nhàng nâng lên, vẻ mặt nghiêm túc, "Anh nói đều là nói thật, em lớn lên đẹp, anh thích nhìn em."
Đối diện tầm mắt nghiêm túc của Thương Yến, Kiều Nguyệt cảm thấy tai mình hơi ngứa, tim đập hơi nhanh. Trong lòng cô hoảng hốt, đột nhiên đẩy tay anh ra, nghẹn một hồi đều không nói nên lời.
Cô gái nhỏ lại trầm mặc không nói chuyện, sắc mặt Thương Yến nghi hoặc, "Nguyệt Nguyệt, em vì sao..."
"Anh không được nói chuyện." Kiều Nguyệt vội vàng cắt lời anh, giơ tay che miệng anh lại.
Thật ra hiện tại anh rất muốn cùng cô gái nhỏ thảo luận chuyện kết hôn 2 năm sau, muốn hỏi cô thích hôn lễ kiểu Trung Quốc hay hôn lễ kiểu Tây. Nhưng cô gái nhỏ một bộ không muốn nghe anh nói chuyện, nếu hiện tại anh lại nhắc đến chuyện kết hôn, có lẽ cô sẽ không vui.
Kiều Nguyệt ngây người trong nhà Thương Yến đã 3 ngày vẫn không muốn về trường, cô sợ gặp mặt Lâm Thư Mặc.
Sau khi một mình đi dạo một vòng ngoài sân biệt thự, Kiều Nguyệt thấy nhàm chán vô cùng.
Cô đi đến vườn hoa nhỏ trước mặt, nhìn chằm chằm loại hoa bên trong một hồi, vén tay áo khom lưng nhổ bụi hoa lên.
Dì Trần trong nhà vừa bận việc xong, ngước mắt thấy Kiều Nguyệt đang nhổ hoa, hút một ngụm khí lạnh.
Những hoa này quý vô cùng, là ông chủ tốn số tiền lớn chuyên môn vận chuyển từ nước ngoài về, mỗi ngày đều có chuyên gia chăm sóc riêng.
Bà bước nhanh đến trước mặt Kiều Nguyệt, sắc mặt sốt ruột, "Kiều tiểu thư, những hoa này không thể đụng vào, đây đều là hoa ông chủ thích."
Kiều Nguyệt tùy tay ném xuống loài hoa không biết tên trong tay, lau lau cái trán, "Dì Trần, về sau đừng trồng hoa trong vườn, dì đi đặt mua chút hạt giống đồ ăn, hành lá gì đó."
Trồng những thứ này có ích gì chứ, chỉ có thể ngắm không ăn được, còn lãng phí không gian, cô sớm không vừa mắt những cái hoa này.
"Nhưng những hoa đó cũng không quý." Trong lòng Thương Yến nghi hoặc nhưng vẫn nhẹ giọng dỗ cô, "Nguyệt Nguyệt, đồ vật trong nhà, chỉ cần em thích thì em muốn sửa thế nào đều được. Nếu em thích những hoa đó, ngày mai anh kêu người làm thêm cái vườn hoa nhỏ cho em trồng hoa."
"Vì sao không cho anh nói chuyện?" Thương Yến nâng mặt cô lên, "Nguyệt Nguyệt, em yên tâm, anh đã nói sẽ dưỡng em cả đời thì sẽ cho em cuộc sống tốt nhất. Tiền của anh, em xài mấy đời cũng không hết."
Kiều Nguyệt ngốc ngốc nhìn Thương Yến. Thanh âm anh trầm thấp, sắc mặt cực kì nghiêm túc, khiến cả người cô trở nên kì kì quái quái.
Kiều Nguyệt cảm thấy cả người không được tự nhiên. Cô hừ hừ, vươn ngón tay trắng nõn chọc ngực anh, "Thương Yến, anh ngốc sao?"
Rõ ràng đem cô như tình nhân mà bao dưỡng, cũng chuẩn bị 2 năm sau kết hôn, vì sao còn đối tốt với cô như vậy?
Thật là ngốc.
Thương Yến không hiểu cô gái nhỏ vì sao đột nhiên nói anh ngốc. Anh chỉ biết cô gái nhỏ lại không vui, bởi vì cô không kêu anh là Thương Yến ca ca.
Anh cúi đầu hôn trán cô, nhìn chằm chằm khuôn mặt không vui của cô, nghĩ nghĩ, thanh âm trầm thấp giải thích: "Nguyệt Nguyệt em yên tâm, anh đã đi kiểm tra chỉ số IQ, kết quả là trong phạm vi người thông minh, không ngốc."
Kiều Nguyệt ngẩn người, hung hăng trừng anh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT