Vì chuốc say Đồ Trần, tôi cứ một chai lại tiếp một chai dốc xuống bụng, nằm trên giường bao lâu vẫn có chút buồn nôn.
Tôi muốn nghĩ một chút, đến hiện tại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tôi mang Đồ Trần về nhà ăn lẩu, trong lúc chuếnh choáng nửa say nửa tỉnh kim chủ của tôi gọi điện đến muốn biết địa chỉ của tôi, tôi mơ mơ hồ hồ liền nói ra.
Sau đó kim chủ của tôi lên đến cửa, nói tôi trốn hắn cùng người khác ăn lẩu.
…
… Ừ.
Có lẽ tôi hiểu ra rồi.
Giáp phương ba ba của tôi không vui, chê tôi ăn lẩu không kêu hắn.
Anh đến sớm chút đi, đến sớm chút chúng ta cùng nhau ăn nha.
Đầu năm nay, kiếm sống không có dễ dàng, còn phải mời Giáp phương ba ba ăn lẩu.
22.
Sau khi đưa tôi vào, Yến Thâm liền tự mình đóng cửa ra ngoài.
Tôi nằm bẹp một hồi, bỗng nhiên cảm thấy khát nước, bò dậy tính đi rót cốc nước, thuận tiện nói cho Đồ Trần rằng trong ngăn kéo đều có đủ bàn chải và cốc đánh răng tôi đã chuẩn bị cho cậu.
Cửa phòng còn chưa mở ra, tôi liền nghe thấy trong phòng khách có tiếng nói chuyện.
Cảm xúc một người tựa hồ có chút kích động: “Tôi và cậu ấy biết nhau lâu như vậy, từ trước đến giờ chưa từng nghe từ trong miệng cậu ấy nói đến sự tồn tại của anh!”
Một người khác cách một hồi mới bình tĩnh trả lời: “Bây giờ cậu biết rồi chứ?”
Nói gì vậy? Biết gì cơ?
Tôi lại dán lỗ tai sát hơn một chút, bên ngoài đột nhiên yên tĩnh.
Tôi có chút xoắn xuýt, cánh cửa này không biết có nên mở ra hay không.
Nhưng đây rõ ràng là nhà tôi mà.
23.
Người hiểu tôi không ai bằng mẹ tôi.
Lúc đại học, tôi come out.
Nguyên do rất đơn giản, trong đại học có một cô gái tỏ tình với tôi, buổi tối bê hoa, xách micro đến dưới ký túc xá hô tên tôi, làm cả tòa nhà đều ồn ào lên với nhau.
Nhưng mà tôi phát hiện thực sự một chút cảm giác động lòng tôi cũng không có, còn thấy rất là phiền.
Lúc ấy tôi liền biết rằng con đường này tôi bắt buộc phải đi lệch rồi.
Thật ra có thể là sớm hơn, lúc tôi cứng lên với Đồ Trần, tôi đã không còn đường lui nữa.
Mẹ tôi cũng rất bình tĩnh, chỉ là mắng tôi mấy câu, còn cho tôi một cái nguýt mắt, nói nếu như nói ra sớm mấy năm, bà và bố tôi còn có thể sinh thêm đứa nữa.
Nhưng mà ngay tối hôm ấy, sau khi bố tôi ngủ bà lại vào phòng tôi, hỏi tôi có phải thích Đồ Trần hay không.
Lúc đầu tôi cười phủ nhận, phản ứng giống như mỗi lần cười ha hả với Đồ Trần vậy: “Sao có thể, người nghĩ quá nhiều rồi.”
Sau đó tôi thấy mẹ tôi không hề có ý cười, bà thật sự nghiêm túc hỏi tôi vấn đề này.
Tôi nói phải, tôi thích Đồ Trần.
Mẹ tôi nói, tôi không thể thích y, tôi không thể cùng dắt y lên con đường này.
Tôi biết, tôi sẽ không nói với y.
24.
Sau khi tốt nghiệp đại học, trong khi bố mẹ nhà người khác bắt đầu thu xếp cho con trai con gái mình đi xem mắt, mẹ tôi lại đang kiểm soát từng đứa bạn cùng giới bên cạnh tôi.
Ngược lại không phải là cản trở tôi giao du, mà là lúc ấy bà đã hai tháng liền không ngủ ngon, toàn bộ đều đi tìm hiểu những sự việc trong cái vòng loạn thất bát tao này.
Bà đây là đang sợ tôi gặp phải người không tốt sao.
Tôi cười vỗ vai bà, nói bà thật là lo bò trắng răng.
Bởi vì con trai bà là một tên thuần 1, cái loại làm người ta, hẹn bắn pháo* đều mang bao, cực kỳ chú trọng vệ sinh cá nhân.
*hẹn đi chijch ấy
Sau đó tôi bị bà đập cho một trận, so với lúc come out còn thảm hơn, bà nói là bà lo tôi đi gieo họa cho cậu trai khác.
Tôi lại muốn khóc.
Sinh nhật hai mươi sáu tuổi năm ấy, Đồ Trần không về nước, còn tôi trong cùng ngày biết được y có pháo hữu cố định, là một du học sinh nhỏ hơn tôi mấy tuổi.
Hôm đó tôi uống không ít rượu, cả đường bay bay về nhà, nhận được điện thoại của mẹ.
Bà ở trong điện thoại hỏi: “Lúc nào con mới tìm một người ổn định đây?”
Tôi dán vào cánh cửa lạnh băng chép chép miệng: “Đợi thêm chút nữa.”
25.
Bốn năm trước khi tốt nghiệp đại học, Đồ Trần đi nước ngoài, tôi liền ở trong cái vòng gay ấy bắt đầu ngao du phóng túng.
Người khác kể Đồ Trần vừa mới quen bạn gái lại chia tay rồi, được mỹ nữ tóc vàng trong trường nhiệt tình theo đuổi bày tỏ, tôi đều chỉ vui cười hớn hở mà nghe, bạn giường mỗi ngày một đổi.
Sau này hẹn qua nhiều người rồi, thích tôi cũng nhiều rồi, luôn có người nghĩ cách muốn giữ tôi lại trên giường, muốn tôi từ đối tượng 419 thăng lên một bậc nữa.
Nhưng mà không có cách nào, tôi đến ngay cả việc tẩy rửa cho số 0 sau khi làm còn lười nữa là, tra đến mức nổi danh trong giới.
Trong lúc mọi người đang bàn luận về tôi, đều sẽ nói với những 0 mới tới quán bar không rành thế sự một câu rằng: “Có thể chơi đùa với Cố Thiên Tinh, ngàn vạn lần chớ có thích, tên ấy xơi tim trước giờ chưa từng nhổ ra.”
Nhưng mà bọn họ không biết, thật ra tôi cũng muốn tìm một người ổn định.
Đại khái lúc nào đó tôi mới có thể đàng hoàng mà ôm một người vào lòng, ngủ một giấc đến khi bình minh đây?
Tôi từng nghĩ qua vấn về này.
Đợi đến khi Đồ Trần kết hôn, tôi liền làm phù rể của y. Tôi sẽ cười vỗ vỗ vai y, sau đó tặng cho y một bao lì xì thật là lớn.
Đợi đến đêm động phòng của y, tôi liền sẽ thử chấp nhận sự theo đuổi của những số 0 kia. Tôi sẽ ở trên giường bọn họ vuốt ve ôn tồn một đêm, cho đến tận khi trời sáng.
Tôi sẽ đi mua một đôi nhẫn, tôi sẽ đi đặt một xe hoa hồng, tôi sẽ mang người tương lai kia đi gặp bố mẹ, để cho cả vòng cười tên phóng túng lêu lổng như tôi đều biết tôi không chơi nữa, thu tâm rồi, học được cách chân thành yêu một người rồi.
26.
Đây đều là những việc tôi suy nghĩ cho đến tận bây giờ, trước giờ tôi không có ôm kỳ vọng quá xa vời.
Tựa như tôi biết mai này cũng phải chăm sóc kĩ lưỡng nửa kia của tôi, cho nên trước khi tôi chơi mệt rồi phải cố gắng kiếm tiền mua nhà mua xe.
Cũng phải cần cù chăm chỉ tích góp tiền lì xì cho đám cưới Đồ Trần.
Aii.
Tôi còn phải tính mở cửa ra.
Hai người trong phòng khách kia thích tán dóc gì thì tán dóc, tôi uống xong ly nước lại ngủ tiếp.
Tôi là chủ nhà, tôi làm gì đều là tự do của tôi, cho dù bây giờ tôi có cởi quần áo trần như nhộng, tôi mà ra lệnh một tiếng bọn họ cũng phải tự che mắt mình lại.
Nghĩ tới đây, tôi đắc ý đưa xuống tay vịn.
Cửa vừa mở, lộ ra gương mặt thiếu đánh kia của Yến Thâm.
Trong tay hắn còn nắm một cái ly thủy tinh, bên trong có chút mật ong còn chưa khuấy tan.
“Sao đã dậy rồi?”
27.
Sao lại không biết xấu hổ như vậy nha, lại để Giáp phương ba ba tự thân rót nước cho mình.
Tôi bưng cái ly ngồi chồm hổm dưới đất, kết quả lại bị hắn khom lưng một cái ôm lên, chút nữa thì nước trong miệng đã phun đầy mặt hắn mất.
Thật ra thì không thể không nói rằng, Yến Thâm này so với tôi càng giống 1 hơn.
Được hắn ôm trong ngực cũng thoải mái phết đấy, sau khi lên giường xong còn biết giúp người ta tắm rửa làm sạch.
Chỉ có là kỹ thuật chả có ra sao cả, cũng sắp qua một ngày rồi, tôi nằm thẳng vẫn còn khó chịu.
Tôi tính toán một chút, hạng mục này thời gian cần giao bản thảo cũng chỉ mấy tháng.
Đến khi bản thảo vừa giao xong, tôi phải hẹn hắn làm thêm một lần nữa, tay nắm tay dạy hắn thế nào mới là một TOP kỹ thuật siêu đẳng.
Nhưng mà từ trước đến giờ, những số 0 tôi từng ôm đều là thân mềm sức yếu, còn chưa có một người vượt qua mét tám.
Giống như hắn vậy…
Tôi híp mắt một cái, không thể không nói, còn rất ok.
Tôi có chút chờ mong rồi đây.
Vừa chờ mong, tôi liền không cẩn thận mà chảy xuống một dòng nước miếng.
28.
Vẫn ổn, vẫn ổn.
Trong tay tôi có cái ly, nước miếng không có chảy xuống sàn nhà.
Tôi cảm thấy thế này, nếu như muốn tìm một người cùng nhau trải qua những ngày tháng sau này, nhất định phải tìm một người đẹp trai.
Bạn xem, mỗi ngày đặt trước mắt mình lắc lư qua lại, vậy nhất định phải là một người dễ nhìn.
Như Yến Thâm đây miễn cưỡng thích hợp.
Nếu như đến lúc Đồ Trần kết hôn rồi, bên cạnh Yến Thâm vẫn không có ai, tôi sẽ suy xét về việc theo đuổi người này, mang về cho mẹ tôi nhìn một cái.
Tìm một người so với con bà còn đẹp trai hơn, còn không phải là niềm vui mới trộm được sao.
Kiểu mặt hàng ưu tú như Yên Thâm, cũng không biết có đối tượng hay chưa.
Nhưng nếu có đối tượng rồi cũng sẽ chẳng ra ngoài ‘làm’ loạn, nhưng mà để phòng ngừa việc tôi chen chân vào làm người thứ ba, vẫn phải hỏi trước một câu đã.
Thế nhưng suy cho cùng hai chúng tôi hôm qua vừa làm xong, lời này nhanh như vậy đã hỏi thì có chút kỳ quái, giống như tôi đang vội vàng đăng đường nhập thất vậy.
Không được.
Tôi quyết định đổi một cách hỏi khác thật khéo léo.
“Aii, ông chủ Yến, bạn trai anh đẹp trai không?”
29.
Tiếng vỗ tay đâu rồi.
Hãy nhìn xem cái câu hỏi này tôi hỏi có bao nhiêu là chuẩn hả.
Nếu hắn nói đẹp trai, tức là nói đã có bạn trai.
Nếu hắn nói không có bạn trai, vậy không phải đã có được câu trả lời chính xác rồi sao.
Tôi vì sự cơ trí của chính mình mà tự cho một like.
Yến Thâm nhìn tôi một cái, bỗng nhiên cười.
Hắn cười lên đúng thật là…
Đáng suy nghĩ.
30.
Tôi quyết định không đợi đến lúc các hạng mục kết thúc xong, đợi đến khi hạng mục tiến trình được một nửa, tôi liền làm hắn đến mức kêu meo meo.
Nhiệt huyết của tôi trào dâng lên vèo vèo.
Cho dù hắn không vui, tôi cũng phải lấy lần đầu tiên của mình ra để uy hiếp dụ dỗ.
“Đẹp trai.”
Hắn quỳ một chân xuống bên hông tôi, cúi đầu phun ra một chữ.
Từ dưới ngước lên nhìn như vậy, kiểu dung mạo dịu dàng của hắn quả thực làm người ta không thể rời mắt, làm trái tim bé nhỏ của tôi đều nhảy lên bụp bụp.
… Chờ đã, chờ đã.
Hắn vừa nói cái giề.
Đệtttttt.
Có bạn trai còn chơi 419.
Tôi quấn lấy chăn, thuận thế lăn một vòng vào trong giường.
Bái bai, tra nam.
※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Yến Thâm: Bạn trai hỏi tôi em ấy có đẹp trai không, ừm… tất nhiên là đẹp trai rồi
Cố Thiên Tinh: Im miệng, tra nam
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT