Hạ Kỳ Như dễ dàng qua ải nhưng người chơi khác thì không như vậy, cho nên cô vừa đi một đoạn, đồng hồ điện tử liền hiện lên thông báo của hệ thống.
[Tin tức hệ thống: người chơi 2307 vi phạm quy tắc trò chơi, hệ thống tiến hành cảnh cáo lần một. Nội dung trừng phạt: bị tất cả người chơi truy sát trong một giờ, tiền thưởng nhận được cho người giết được người chơi 2307 là năm triệu đô. Sau một giờ trừng phạt sẽ hết hiệu lực, xin những người chơi còn lại hãy canh chuẩn thời gian.]
[Tin tức hệ thống: người chơi 2307 vi phạm quy tắc trò chơi, hệ thống tiến hành cảnh cáo lần một. Nội dung trừng phạt: bị tất cả người chơi truy sát trong một giờ, tiền thưởng nhận được cho người giết được người chơi 2307 là năm triệu đô. Sau một giờ trừng phạt sẽ hết hiệu lực, xin những người chơi còn lại hãy canh chuẩn thời gian.]
[Tin tức hệ thống: người chơi 2307 vi phạm quy tắc trò chơi, hệ thống tiến hành cảnh cáo lần một. Nội dung trừng phạt: bị tất cả người chơi truy sát trong một giờ, tiền thưởng nhận được cho người giết được người chơi 2307 là năm triệu đô. Sau một giờ trừng phạt sẽ hết hiệu lực, xin những người chơi còn lại hãy canh chuẩn thời gian.]
Hệ thống phát ra thông báo ba lần liền ngừng, sau đó trong những chấm xanh trên màn hình đột nhiên xuất hiện một chấm đỏ nổi bật, mà chấm đỏ này chỉ cách cô hai mươi mét.
Hai mươi mét à?
Hạ Kỳ Như liếc nhìn chấm đỏ trên bản đồ, vẻ mặt dần hiện lên sự hứng thú.
Cũng không biết 2307 là người chơi thần thánh phương nào mà cách hai ba hôm lại bị hệ thống treo giải một lần, ban đầu Hạ Kỳ Như còn lười để ý, nhưng sau ngẫm lại biết đâu hắn lại là Khởi Phong thì sao nên quyết định đi xem thử.
Bởi vì tính bảo mật của trò chơi, đa phần hệ thống sẽ không công bố danh sách người chơi, càng không công khai tên hoặc hình ảnh của người chơi đó, cho nên manh mối duy nhất của mọi người chính là chấm đỏ đang đứng bất động ở trên màn hình kia.
Hạ Kỳ Như nhìn một hồi cuối cùng cũng đánh liều đi thẳng về phía trước, cô vừa di chuyển, người chơi kia cũng di chuyển theo, còn có xu hướng tiến về phía cô.
Cái gì đến cũng đến, ngay khi chấm đỏ và chấm xanh vừa chồng lên nhau, Hạ Kỳ Như cũng bị một bóng người cao gầy va phải, trực tiếp ngã ra xuống đất.
Cộp.
Bởi vì là người nằm dưới, cô không chỉ làm đệm thịt cho người ta mà đầu còn bị va mạnh lên mặt đường, đau đến nổ đom đóm mắt.
Đúng lúc này một ánh sáng sắc lạnh lướt qua đáy mắt cô, nhưng thay vì cảnh tượng đẫm máu như dự đoán thì tay của người chơi kia lại bị cô giữ chặt.
Thiếu niên nhìn cổ tay cầm dao của mình đang bị cô giữ chặt, vẻ mặt đột nhiên thay đổi.
- bỏ tay ra.
Hạ Kỳ Như lại điềm nhiên như không có gì, đừng tưởng bà nằm dưới thì bà chịu thua ngươi.
Phì.
Cô còn lâu mới nằm dưới.
Hạ Kỳ Như lập tức co chân đạp thiếu niên kia một cái rồi đứng dậy, nhanh chóng bước đến giữ chặt tay thiếu niên kia không để hắn chạy thoát.
- buông tay.
Thiếu niên không ngờ mình lại đụng phải người chơi khó xơi như vậy, mắt thấy những người chơi khác đang dần tiến về phía này, vẻ mặt của hắn càng thêm hoảng loạn. Hạ Kỳ Như đứng ở đối diện lại điềm nhiên như không, mãi tới khi thấy các người chơi đã tụ tập tại đây rồi cô mới thả tay ra, nhàn nhạt nói.
- chúc cậu may mắn ở lần đầu thai tiếp theo.
Thiếu niên: "..."!!!!!
- cô chờ đó cho tôi.
Thiếu niên thấy các người chơi đang vây mình lại liền vội chạy vào đám đông, trước khi đi vẫn không quên quay lại giơ ngón giữa với cô.
Hạ Kỳ Như: "..."
Đáng lẽ ra cô nên đập gãy chân cậu ta rồi mới thả đi mới đúng.
Tức giận.ing
"Tiểu chủ nhân, cậu ta không phải Khởi Phong, cô đập chân cậu ta cũng có ích gì đâu."
Tiểu Hắc thấy Hạ Kỳ Như đuổi theo người chơi kia liền lên tiếng nhắc nhở.
"Hả giận."
Dám mắng cô à, cô sẽ khiến cậu ta hối hận vì đã sinh ra trên cõi đời này.
"..."
Tính tốt của tiểu chủ nhân nó mò mãi không ra, tính xấu lại nhặt được cả rổ.
Đây là tích họa bao nhiêu đời mới vớ được một chủ nhân cực phẩm như vậy hả?!?
"Ngươi còn nói xấu ta nữa có tin ta ném ngươi về trông nhà luôn không?"
Hạ Kỳ Như đuổi theo thiếu niên kia một đoạn thì bị lạc, Tiểu Hắc còn ở bên cạnh lải nhải không ngừng khiến cô phát điên, trực tiếp xách nó lên nạt.
"..."
Uy hiếp rất có tác dụng, tua vải ban nãy còn múa may quay cuồng giờ đã rủ xuống như một vật chết, đến khi cô thả tay ra nó mới nhanh nhẹn quấn lại cổ tay cô, lần này quấn rất chặt, không không để hai tua vải bay bay như ban nãy để cô có cơ hội giật ra nữa.
Không gian lúc này mới yên tĩnh hẳn, Hạ Kỳ Như cũng nhân cơ hội này đi mua một cái bản đồ về, bắt đầu khoanh vùng hoạt động của thiếu niên kia, lúc này thời gian truy sát đã trôi qua được ba mươi phút.
Mấy người chơi vừa định bỏ cuộc, chấm đỏ kia đột nhiên lại xuất hiện ở một con hẻm cụt gần đó.
Trời giúp bọn họ rồi sao?!?
Mấy người chơi nhìn nhau rồi đồng loạt xông đến vị trí kia.
- rốt cuộc cô muốn gì hả?
Hoàng Việt bị cô rượt mấy con phố đã cạn kiệt sức lực, trái ngược hẳn với Hạ Kỳ Như thong dong trấn định ở phía đối diện, rõ ràng cùng chạy như nhau nhưng cô mặt không đỏ, tim không đập nhanh, nhìn như vừa đi dạo về chứ đâu có giống chạy vượt rào như cậu.
- chọc tức cậu.
Hạ Kỳ Như cực kỳ nghiêm túc nói, chỉ cần cậu tức cô liền thấy vui, đây là niềm vui mà năm triệu đô kia cũng không thể đem lại được đâu.
"..."
Hoàng Việt nghe xong liền muốn chửi thề.
Cậu đã dây phải loại người gì thế này!!!!
Mắt thấy mấy người chơi kia đã sắp tụ tập tại đây, Hoàng Việt bất ngờ ném ra một quả bom khói rồi nhân cơ hội Hạ Kỳ Như chưa kịp phản ứng mà chuồn đi trước.
"..." Dmm!!!!!
Vì sao trên người thằng nhóc kia lại có bom khói? Bật hack à!!!!
Hạ Kỳ Như tức giận đạp mạnh vào chân tường một cái, tường đau hay không thì không biết, nhưng chân cô đau là chắc chắn.
"..."
Nhưng Tiểu Hắc không dám nói, nó sợ tiểu chủ nhân sẽ quăng nó về nhà.
Mà nơi đó đáng sợ như thế nó còn lâu mới về.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT