An Di, thực ra bị đuổi khỏi lớp cũng không phải chuyện gì mất mặt lắm đâu, cậu đừng để trong lòng. Ký túc xá ở trường phân một phòng bốn người, trong đó Ái Thy tuy bằng tuổi với Hạ Kỳ Như nhưng vì thành tích học tập xuất sắc nên được đặc cách nhảy thẳng lên lớp 12 luôn, cô ta vốn phải chuyển sang phòng khác rồi, nhưng Ái Thy lại nói nhớ bạn bè cũ nên không nỡ chuyển phòng, đã vậy cô ta lại hay dò hỏi bạn bè cũ về thông tin của Hạ Kỳ Như nên cũng biết đến chuyện hồi chiều, có lẽ cậu ta là cảm thấy chuyện này quá bẽ mặt nên mới thái độ vậy.
Dù sao thì cô ta cũng khá rõ tính cách của cô gái này, yếu đuối, nhút nhát, chịu chút đả kích liền sẽ trốn một chỗ khóc lóc cả ngày ngay.
- ừm.
Hạ Kỳ Như bâng quơ đáp một tiếng, tay cầm lấy khăn bông lau tóc, bởi vì thời gian đã muộn, kiếp trước của cô lại không có máy sấy nên Hạ Kỳ Như chỉ có thể dùng biện pháp thủ công này.
- An Di, cậu...
- tôi đi ngủ đây, à cậu ở gần công tắc thì tắt đèn hộ tôi nhé.
Hạ Kỳ Như thấy tóc khô một chút liền leo thẳng lên giường đi ngủ, Ái Thy muốn nói cũng chẳng có cơ hội mà mở lời, thấy cô đã kéo rèm vào thì chỉ có thể trở về giường mình.
Bởi vì đảm bảo không gian riêng cho mỗi học sinh nên ở các giường ngủ đều lắp một tấm màn che sẫm màu, một khi kéo rèm vào người bên ngoài sẽ không nhìn thấy người bên trong, mà người bên trong cũng không thấy bên ngoài.
Thế nên khi Hạ Kỳ Như vừa kéo rèm lại, Ái Thy liền thay đổi thái độ, lén trừng mắt nhìn về phía Hạ Kỳ Như một cái rồi mới kéo rèm lại tắt đèn đi ngủ.
Sáng ngày hôm sau.
- đại nhân, chào.
Thần chết 23 vừa thấy Hạ Kỳ Như mở cửa liền cười tươi rói.
Hạ Kỳ Như: "..."
- sao ngươi vẫn ở đây là thế nào?
Bảo là không tới làm phiền cô nữa cơ mà.
Đồ lật lọng.
- đại nhân, ta đến đón người mà.
Thần chết số 23 vội vã giải thích, Hạ Kỳ Như nghi hoặc nhìn hắn.
- đón người?!?
Đón ai vậy?
Cô sao?
- không phải cô đâu, đại nhân, là người ở cùng phòng với cô cơ.
Thần chết số 23 chỉ ra đằng sau cô, Hạ Kỳ Như nhíu mày nhìn hắn rồi quay lại nhìn người hắn đang chỉ.
Triệu Uyển?!?
Là cô bạn kế bên giường cô sao?
- An Di cậu đang nhìn cái gì vậy?
Tiểu Thu và Ái Thy thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào bọn họ thì hơi sợ hãi.
Nhưng mà Hạ Kỳ Như không đáp lời hai người kia mà đi thẳng tới giường ngủ của Triệu Uyển rồi kéo rèm ra.
- Lâm An Di, cậu làm gì vậy hả? Sao lại...
Tiểu Thu thấy Hạ Kỳ Như tự tiện kéo rèm của Triệu Uyển ra ra thì vội vã đi tới chất vấn, nhưng khi thấy người nằm trên giường với đầy chai thuốc ngủ đã rỗng tuếch ở bên cạnh thì im bặt.
- Triệu Uyển...cậu ta...gọi bác sĩ đi...
- không kịp rồi.
Hạ Kỳ Như tùy tiện kiểm tra hơi thở và nhiệt độ trên người Triệu Uyển lấy lệ xong thì lạnh lùng nói.
Thần Chết đã đến tận nơi đón người rồi, còn có thể sống được chắc.
...
Triệu Uyển chết, người tình nghi lớn nhất là Hạ Kỳ Như.
Lý do: phát hiện ra nạn nhân đầu tiên, hơn nữa thái độ khi đó của cô rất kỳ lạ khiến người ta không nghi ngờ không được.
- không phải cháu làm.
Bất kể cảnh sát dò hỏi thế nào, Hạ Kỳ Như cũng chỉ nói như thế không nhiều không ít, vừa vặn đúng 4 chữ.
- thế nhưng bạn cùng phòng nói thái độ của cháu rất kỳ lạ, hơn nữa lúc đó làm sao cháu biết là bạn học mình tự tử chứ? Cháu đừng hiểu lầm, chú không nói cháu là hung thủ, chú chỉ muốn hỏi cháu xem có phát hiện ra manh mối gì hay không mà thôi.
Hạ Kỳ Như nhìn sang cái người cầm lưỡi liềm đứng đằng sau chú cảnh sát kia, lát sau mới nói.
- không có.
- vậy làm sao cháu biết Triệu Uyển có chuyện vậy?
- trực giác.
- vậy trước đó cháu có biết Triệu Uyển gặp phải chuyện gì không? Đại loại như gặp một cú sốc nào đó...
- không biết.
Cảnh sát: "..."
Hắn cũng muốn đổi người.
Cảnh sát vì không chịu nổi nên đã đổi đến người thứ ba rồi, vì vậy người thứ tư này cực kỳ kiên nhẫn, thái độ cực kỳ mềm mỏng, nhưng mà kết quả thì vẫn như cũ, không moi được tin gì hữu dụng.
- được rồi cháu ký vào đây đi.
Cảnh sát không khai thác được thông tin gì hữu ích, qua điều tra sơ bộ cũng không tìm được động cơ gây án của Hạ Kỳ Như, lại thêm có bạn học cho biết Triệu Uyển từng cãi nhau với bạn trai 1 tuần trước, sau đó thái độ cậu ta liền bắt đầu thay đổi, nhiều bạn học liền cho rằng cậu ta tự tử vì tình, thế là Hạ Kỳ Như được thả, bạn trai Triệu Uyển liền bị thế vào.
Nhưng mà Hạ Kỳ Như cũng chẳng để ý mấy, sau khi được thả vẫn lên trường học như bình thường.
Chỉ là bởi vì nghe Tiểu Thu nói lúc phát hiện ra Triệu Uyển chết, thái độ của Hạ Kỳ Như rất kỳ lạ thế nên dù cảnh sát đã loại cô khỏi vòng tình nghi, nhưng Hạ Kỳ Như vẫn bị bạn học và giáo viên nhìn với ánh mắt kỳ thị lẫn sợ hãi.
Hạ Kỳ Như chịu đựng nửa buổi rồi viện cớ ốm đi về.
Ssu khi đi tới chỗ vắng cô liền gọi Thần chết ra.
- linh hồn của Triệu Uyển đâu rồi?
- đã đưa cho Bạch Vô Thường đại nhân rồi ạ, nếu ngài muốn thì có thể...
- không cần, ta hỏi ngươi cũng được.
Hạ Kỳ Như vội vã cắt lời Thần chết, gọi Bạch Vô Thường?
Haha...
- đại nhân muốn hỏi chuyện gì vậy?
Thần chết lại trưng ra bộ mặt nịnh nọt.
- à, ngươi có biết ai là người hại chết Triệu Uyển không?
Trong ký ức của Lâm An Di cũng có chuyện này, nhưng mà lúc đó cảnh sát kết án rất nhanh, không điều tra sâu như bây giờ, chỉ cho là cậu ta tự tử vì tình.
Nhưng sáng nay khi nhìn thấy linh hồn Triệu Uyển, cô thấy có luồng khí màu đen quanh quẩn bên hồn cô ấy, rất rõ ràng là do bị người ta hại chết mà thành.
Hơn nữa thủ đoạn của người này rất tinh vi, nếu không phải phát hiện hồn Triệu Uyển không hợp lý, cô cũng sẽ cho rằng cậu ta thật sự tự tử vì tình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT