Ba năm trước, Tần Trạm ở rể nhà họ Lâm, cũng vì cụ Lâm có ân với anh, và mong muốn anh lấy cháu gái mình.
Anh không nỡ cự tuyệt nên đồng ý, mặc dù chính anh cũng không hiểu tại sao cụ Lâm lại có quyết định như vậy.
Ba năm ở tại nhà này, anh như làm trâu làm ngựa, điều gì cũng nghe theo họ, làm theo ý họ, ngay cả cô em vợ kia chưa bao giờ gọi được tên anh đàng hoàng, chỉ biết kêu "ê" như một tên đầy tớ, anh cũng chẳng mấy quan tâm.
Nhưng hôm nay, cô em này lại bỗng nhiên thân thiết, gọi anh rể, còn nói anh vào phòng có chuyện muốn nhờ.
Tới khi anh nhận ra đây là một âm mưu đã quá muộn.
Thôi, coi như kết thúc cuộc hôn nhân mệt mỏi này tại đây, anh cũng chẳng ham việc ở lại chịu khinh nhục, coi thường, và anh cũng đã giữ lời với cụ Lâm rồi, là do họ muốn đuổi anh đi mà thôi.