*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lạc Việt Ban cũng rút ra một cây trường đao, chém ra một đường đao sáng trời.

“Gầm!”

Đối diện với thế cục tấn công dồn dập, con huyễn thú tinh thần gầm lên phẫn nộ.

Luồng khí tinh thần toàn thân khuếch tán ra ngoài, hóa giải toàn bộ thế cục tấn công của hai người.

Tiếp theo đó, trên chiếc sừng duy nhất của nó phun ra một cột khí tinh thần, Lạc Việt Ban giương đao chống đỡ nhưng không chống lại được, bay bản ra ngoài.

Diệp Thành nghiến răng, tiến về phía trước, một thương đâm thẳng lên đỉnh đầu của quái thú, nhưng lại bị đuôi của nó quét ngang một đường trực tiếp đánh trúng.

“Không hổ danh là huyễn thú ba sao, thực lực mạnh hơn rất nhiều so với huyễn thú bình thường mà chúng ta săn được trước đây”

Diệp Thành nhổ nước miếng, ánh mắt ngập tràn ý chí chiến đấu cuồn cuộn.

Anh ta và Lạc Việt Ban một trái một phải, liên tiếp thu hút sự chú ý của huyễn thú.

Bóng hình Tân Trạm như yêu ma quỷ quái, nhẹ nhàng áp sát phía sau huyễn thú. Ngọn lửa xanh lập lòe trong lòng bàn tay, một đòn giáng thắng lên sống lưng của huyền thú.

Ngọn lửa xanh bùng cháy dữ dội, trong chớp mắt đã lan khắp toàn thân huyền thú.

“Grừ” Con huyền thú phát ra tiếng gào thảm thiết, toàn thân vặn vẹo, luồng khí tinh thần không ngừng vây xung quanh, trước đây chỉ là một ngọn lửa bình thường không có gì bất lợi, trong chớp mắt bỗng có khí thế không thể dập tắt “Luồng khí tỉnh thần quả nhiên lớn mạnh”

Đồng tử Tân Trạm co lại, càng phát ra khát vọng đối với loại khí này, tâm anh chuyển động, trên cánh tay liền phát nổ ba đường cổ ấn Thần vương.

Đột nhiên nguyên khí hóa thành con rồng dài bay lên, giống như ba sợi dây thừng, trói chặt con huyễn thú lại Huyễn thú trong chớp mắt mất đi khả năng hành động, đổ ầm xuống lòng sông, làm bản lên vô số bọt sóng Nó liều mạng giấy giụa, ba đường nguyên khí tự nhiên cũng mờ mờ ảo ảo xuất hiện vết hẳn.

Tân Trạm gầm nhẹ một tiếng, không ngừng ngưng tụ nguyên khí bổ sung, Diệp “Thành và Lạc Việt Ban cũng liên thủ công kích bằng các chiêu thức khác nhau.

Một lúc lâu sau, lực giấy của huyễn thú giảm dần, hơi thở quanh thân không ngừng yếu dần đi.

“Nó muốn chạy trốn, cẩn thận” Tân Trạm nói.

Một khắc sau, huyễn thú phát nổ, từ trong cơ thể nó chín điểm sáng phát ra ngoài, bay ra theo các phương hướng khác nhau, tốc độ nhanh như cắt, mắt nhìn là muốn trốn tránh.

“Trong này chỉ có một cái là linh hồn thực sự của nó.”

Diệp Thành hét to, một thương xuyên qua một đường ánh sáng, phát hiện luồng sáng đó biến mất, không có luồng khí tinh thần, không do dự liền nhắc nhở mọi người.

Lạc Việt Ban giơ trường đao chém liên tục, cũng tách ra hai luồng sáng đều là giả.

“Để tôi, lẽ nào giày vò chúng ta hơn nửa tiếng đồng hồ, kết quả lại chẳng có gì” Hai người nhìn vào sáu luồng sáng còn lại, đều có chút bất lực.

“Xạ Nhật Cung Quyết”



Lạc Việt Ban nghĩ lại rùng mình nói.

Tân Trạm nhè nhẹ gật đầu, con huyễn thú này đúng là rất khó để giết được.

Một là không có hơi thở, cực khó tìm ra, hai là khi tấn công nó, rất khó để phát hiện ra điểm yếu sinh mệnh của nó, cũng giống như vừa rồi, cả đám tấn công đồn vậy mà chỉ có thể phá hủy được thân thể bề ngoài, còn chín điểm sáng sinh mệnh thì không hề bị làm Sao.

“Nếu như có cách, thì có thể tìm kiếm quanh thân thể kiên cố của nó, trực tiếp tấn công vào điểm yếu chính là được rồi” Tân Trạm khẽ động tâm trí “Các ngài thực lực không tồi, tôi rất khâm phục”

Bồ Tùng Nhân lúc này mới cười tít mắt đi đến nói: “Chúng ta tiếp tục thôi”

“Tiếp tục đi” Tân Trạm nói Anh đột nhiên cảm thấy ba người bọn họ dường như đang bị Bồ Tùng Nhân chơi xấu, tên nhóc ngày tuy rằng nói muốn tìm năm huyễn thú cho bọn họ, nhưng lại không nói là chỉ cần thời gian một ngày, lúc đó ba người Tần Trạm không để ý, liền đồng ý luôn.

Bây giờ xem ra, tính toán thời gian tìm kiếm, một ngày này ba người bọn họ đừng mong được nghỉ ngơi.

Làm không khéo về sau lại mệt nhũn người, chân tay vô lực, thì Bồ Tùng Nhân này cũng vẫn có thể kết thúc công việc sớm rồi Nửa tiếng sau, ba người lại đi vào trong núi, phát hiện một con huyễn thú đang ẩn nấp trong sơn cốc.

“Lại là huyễn thú ba sao, tên nhóc, tôi nghỉ ngờ cậu đang cố ý chơi xấu chúng ta có đúng không?” Diệp Thành hỏi.

Tân Trạm cũng khẽ nhíu mày, nhìn về phía Bồ Tùng Nhân.

Lần trước ba người bọn họ đã tung ra toàn bộ sức lực, suýt chút nữa đã để cho con huyễn thú ba sao đó chạy trốn, lần này lại như vậy, không thể không khiến cho người khác nghi ngờ tên nhóc này đang ngầm ra tay.

“Các anh, đây là đang nghỉ oan cho tôi rồi?

Bồ Tùng Nhân than thở nói: “Tôi đã sớm nói ôi chỉ có thể tìm ra huyễn thú, nhưng không đoán ra được thực lực của huyễn thú đó, các anh cũng biết rồi mà”

“Thôi được rồi, đừng nói nữa, nhanh chóng xử lý con huyễn thú này đã”

Tân Trạm âm thầm nhìn Bồ Tùng Nhân, cứ cho là tê nhóc này nói dối, thì cục diện hiện tại cũng không thể thay đổi được nữa, chi bằng cứ chuyên tâm diệt huyễn thú trước đã Nhìn thấy ba người bọn Tân Trạm lại lao về huyễn thú, lưồng khí kinh người dâng lên.

Khóe miệng Bồ Tùng Nhân dâng lên ý cười, trong lòng đang thầm đắc ý.

Nói đùa, tưởng lợi ích từ ông đây dễ chiếm như vậy ư? Ông đây cố ý tìm một vài huyễn thú cao cấp, xem có làm các người chết mệt không?

“Nhưng kình khí mà huyễn thú cao cấp mang lại rất lớn, dường như có chút tổn thất”

Bồ Tùng Nhân lại sờ sờ cäm, nhưng rất nhanh liền lắc đầu.

“Mấy tên nhóc này, nhiều nhất chỉ có thể giết được hai huyễn thú, cũng đã không còn sức lực nữa, nói không chừng có khi còn bị thương, chuyện mua bán lần này không lỗ”

“Điều đáng tiếc duy nhất là mấy người kia, gần như đều đã đạt được tư cách vào khu vực trung tâm, mối làm ăn này e là không làm lâu dài được nữa rồi.”

Trong lúc Bồ Tùng Nhân đứng đẳng xa nghĩ đông nghĩ tây, thì ba người Tân Trạm đã chiến đấu đến khí thế ngất trời.

“Cứ đánh mãi thế này chắc chắn không ổn, không lâu nữa là không còn sức lực, phải tìm cách khác mới được” Tân Trạm âm thầm suy nghĩ, tính toán thực lực của huyễn thú, và tính toán lực tiêu hao của bản thân mình.

“Thiên Minh Nhãn!”

Đánh được một nửa, Tân Trạm trực tiếp khởi động đồng thuật, trong ánh mắt anh ta, màu đen của hai con ngươi tràn ra, làm cho đôi mắt của anh ta tối thẫm lại, thế giới trước mắt Tân Trạm cũng thay đổi hình trạng, biến thành các hình dạng, màu sắc hơi thở khác nhau.

Hơn nữa trong cơ thể huyễn thú dưới chân, hơi thở của nó cũng có sự biến đổi to lớn, xuất hiện chín điểm sáng khác nhau, mờ mờ ảo ảo.

Tân Trạm lơ lửng tại chỗ như đang suy nghĩ gì đó.

“Chín điểm sáng trong cơ thể con huyễn thú này, một trong số đó bắt nguồn từ luồng sức mạnh khí tinh thần, tiêu diệt huyễn thú, mục đích chính là vì khí này, vì vậy hà cớ gì phải đại chiến gian khổ với nó, chỉ cần phá vỡ các điểm sáng này là đủ rồi”

Nghĩ đến đây, Tân Trạm đột nhiên có tính toán.

Anh ta lấy ra một trường cung màu đen, một lần nữa ra đòn Xạ Nhật Cung Quyết.

Có điều lần này, Tân Trạm kéo dây cung thành một vầng trăng tròn, chỉ có một mũi tên ngưng tụ toàn bộ sức lực.

Đợi đến khi mũi tên tràn ngập nguyên khí, khi nó đã bị đè nén đến mức không thể ngưng tụ được nữa, Tân Trạm thi triển Thiên Minh Nhãn, quyết định bắn tên vào một vị trí điểm sáng trong cơ thể huyễn thú.

Mũi tên nguyên khí rít qua không trung, kèm theo một chuỗi tiếng nổ, mạnh mẽ đâm xuyên vào trong cơ thể huyễn thú.

Bồ Tùng Nhân đứng một bên xem xét, khi nhìn thấy vậy trước tiên cảm thấy sửng sốt, nhưng ngay sau đó thần sắc lại trở nên khó hiểu, khẽ cười một tiếng, khóe miệng nhếch lên vẻ khinh thường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play