“Bác à! Bác không sao chứ?” Lâm Tuyết Trinh đỡ Châu Cẩm đến đầu giường ngồi “Cảm ơn cô gái ngoan, cháu tên là gì?” Châu Cẩm dịu dàng “Cháu tên Lâm Tuyết Trinh, hai người vừa rồi là mẹ và chị nói. gái châu thay hai người đó xin lỗi bác.” Lâm Tuyết hơi xấu hổ.

“Không sao đâu, cháu là cô gái ngoan, bác đã từng nghe Tân Trạm nhắc đến cháu. Châu Cẩm cười cười xoa đầu Lâm Tuyết Trinh.

“Anh Trạm bảo cháu rất ngoan sao?” Lâm Tuyết Trinh nghe thấy thế, trong lòng trở nên ngọt ngào, gương mặt hơi đỏ lên. Cùng lúc đó ở phủ Dược Thần, Khương Mạch Liên giao một phương thuốc luyện đan cũ kỹ cho Tân Trạm.

“Phủ chủ! Đây là gì vậy?” Tân Trạm nhận lấy phương thuốc luyện đan nhìn mấy lần, lập tức lộ vẻ ngạc nhiên.

“Cửu Linh chuyển thân.”

Tần Trạm nhìn mấy lần, phát hiện loại đan dược này là để giúp người khác khôi phục tu vi một cách nhanh chóng, là một loại đan dược cao cấp có thể cải tạo phẩm chất cơ thể con người, vô cùng thích hợp cho mẹ khôi phục tu vi. Mặc dù trong trí nhớ của Tần Trạm cũng có không ít phương thuốc chữa thương, thế nhưng không cái nào phù hợp hơn cái này.

“Phủ chủ! Chắc hẳn mấy ngày nay bà đã đi tìm phương thuốc này giúp tôi đúng không?”

Trạm hơi cảm động, có thể tìm được phương thuốc lâu năm này, chắc chắn Khương Mạch Liên đã bỏ ra không ít công sức.

“Phương thuốc thích hợp chứ? Tôi chỉ chạy đến mấy nơi nguy hiểm và tông môn cổ thôi mà.”

Khương Mạch Liên ngáp một cái, khuôn mặt để lộ vẻ mỏi mệt.

Rõ ràng những gì mà bà gặp phải không dễ dàng thoải mái như bà nói.

“Chẳng qua phương thuốc này cần ít nhất là chín gốc dược vương và vô số linh dược. Lần này cậu tới châu Âu tìm được bao nhiều rồi?” Khương Mạch Liên hỏi.

“Nếu như đang thiếu, không được bao nhiêu, tôi có thể sắp xếp cho người đi tìm thêm.

“Thu hoạch cũng kha khá, chắc hẳn là đủ dùng.” Tần Trạm cười cười. Anh vung tay lên, lập tức mười mấy gốc linh được bốc linh khí mịt mù xuất hiện trên bàn. Đại trưởng lão đứng một bên cũng ngạc nhiên và hoảng sợ đến mức suýt rớt trong mắt xuống đất. Ông ta nhìn thoáng qua, khá lắm, có được hắn mười lăm gốc dược vương nguyên vẹn. Ông ta dành cả đời này để luyện dược, dù đã từng thấy dược vương, nhưng chưa bao giờ thấy nhiều như của Tần Trạm. Thằng nhóc này đúng là bản lĩnh cao cường, mới mấy ngày mà đã lấy được nhiều dược vương như vậy, cậu ta xem được vương như cải trắng hả? “Tốt rồi!” Trong mắt Khương Mạch Liên cũng lóe lên vẻ ngạc nhiên, bà nhẹ nhàng gật đầu.

“Cửu Linh chuyển thân đan này cần có chín đến mười lăm gốc dược vương là phù hợp nhất, số dược vương chỗ cậu vừa đủ dùng.

Sau đó, Khương Mạch Liên xác định được hiệu số linh dược kia một chút và liên tục gật đầu: “Nghe nói cậu luyện đan thay nhà họ Khương, luyện chế được đan dược lục phẩm cao cấp hả?” Khương Mạch Liên hứng thú hỏi.

Trong ấn tượng của bà, lúc trước năng lực luyện đan của đối phương không mạnh mẽ như vậy. ngôn tình tổng tài

“Chỉ là may mắn mà thôi, chủ yếu là do dược đỉnh tốt. Tất nhiên khi đối mặt với phủ chủ, Tân Trạm cũng không giấu điểm làm gì, lấy Thông Thiên Đỉnh ra.

“Đồ tốt đấy! Đây là dược đỉnh từ thời thượng cổ.” Đôi mắt đẹp của Khương Mạch Liên sáng lên, cầm lấy thưởng thức một phen, vừa nhìn đã đoán ra được vật này không tầm thường.

“Nhưng mà đáng tiếc, lực ngũ hành đã tổn thất gần hết, xác suất luyện được thành công đã giảm đi nhiều.” Khương Mạch Liên tiếc nuối nói.

“Lực Ngũ Hành là gì?” Tần Trạm nghe vậy thì kinh ngạc.

“Phủ chủ! Đúng là lúc luyện đan bằng dược đỉnh này thường xuyên thất bại, nhưng không phải là bởi vì tôi vừa thăng cấp, không đủ độ phù hợp sao?”

“Đứa ngoài nghề ngu xuẩn nào nói cho cậu nghe vậy?” Khương Mạch Liên trợn mắt nói.

“Vừa nghe là biết kiến thức của tên đó chỉ nửa vời, có lẽ là không am hiểu luyện dược”

“À.” Tần Trạm hơi xấu hổ “.” Phù Ma tranh thủ thời gian giả chết, tôi không nghe thấy gì, tôi không nghe thấy gì! “Phủ chủ! Thế rốt cuộc là vì sao?” Tần Trạm nói. Cũng may Khương Mạch Liên không tra hỏi chuyện này nữa, bà giải thích: “Dược đỉnh từ thời thượng cổ đều có thuộc tính theo ngũ hành, có cái hệ kim, có cái hệ mộc vân vân, đương nhiên cũng có những loại dược đỉnh nhiều hệ ngũ hành, mà loại đó lại càng quý hiếm.

“Mà chỗ tốt của dược đỉnh hệ ngũ hành nằm ở độ thích hợp luyện chế, ví dụ như cậu có một dược đỉnh hệ kim, như vậy lúc luyện chế đan dược hệ kim, độ phù hợp sẽ cao hơn, phẩm chất của đan dược sẽ tăng lên gấp mười, mà hệ thủy hỏa cũng giống như thế”

“Vậy nếu như cả năm ngũ hành đều có thì sao?”

“Loại báu vật kia rất hiếm có khó tìm, cậu đừng nằm mơ nữa.” Khương Mạch Liên trợn mắt nhìn Tần Trạm. Trong nháy mắt hơi thở của Tần Trạm trở nên dồn dập. Báu vật hiếm có khó tìm trên đời sao? Mà anh đã tự thử Thông Thiên Đỉnh của mình, nó chính là được đỉnh có hết ngũ hành. Vậy chẳng phải đồng nghĩa với việc những loại đan dược mà mình dùng dược đỉnh luyện chế, hiệu quả đan dược đều tăng lên sao? Nếu như mình luyện chế đan dược, vậy thì hiệu quả sẽ gấp mười đan dược bình thường. Thế thì dù tu luyện hay chữa thương, chẳng phải mình đều vô địch ư? “Phủ chủ! Vậy ngũ hành Thông Thiên Đỉnh của tôi đã mất hết, giờ nên bổ sung như thế nào?” Tân Trạm truy hỏi.

“Chỉ có thể thông qua báu vật chứa thuộc tỉnh ngũ hành trên đời để bù đắp.” Khương Mạch Liên nói.

“Nhưng mà tên ngoài nghề kia nói không sai, độ phù hợp là một mặt, nhưng chắc chắn không phải là nguyên nhân chủ yếu.

Tân Trạm như có điều suy nghĩ mà gật đầu. Xem ra tên Phù Ma này cũng không hoàn toàn chém gió cho vui.

“Nhưng mà ngũ hành của dược đỉnh này đã mất hết, độ phù hợp của cậu cũng không đủ, cho nên lần luyện dược này vẫn đừng nên sử dụng chiếc đỉnh này thì hơn.” Khương Mạch Liên nói. Tần Trạm gật gật đầu, cũng hiểu rõ đạo lý kía. Nếu như sử dụng Thông Thiên Đỉnh, có lẽ hiệu lực của thuốc sẽ tăng lên gấp mười, nhưng nếu luyện đan thất bại, vậy mười lăm gốc dược vương này coi như bỏ đi.

“Cậu định lúc nào luyện đan rồi giúp mẹ mình khôi phục tu vi?” Khương Mạch Liên hỏi.

“Chắc là ngày mai, nên hành động sớm, không để chậm trễ nữa.” Tân Trạm suy nghĩ một chút rồi nói. Về đến phòng, Tân Trạm nói chuyện này ra cho Châu Cẩm nghe. Châu Cẩm dịu dàng xoa lên đầu Tân Trạm, nói: “Con ngoan! Con phải chịu khổ rồi.” Sau đó Châu Cẩm lấy ra một ít giấy tờ giao cho Tân Trạm. Tân Trạm nhận lấy, nhìn thoáng qua, hơi động lòng: “Mẹ! Mấy thứ này là trận đô à?” Châu Cẩm mỉm cười, gật đầu nói: “Thứ mẹ am hiểu nhất chính là trận pháp, có rất nhiều trận pháp đến cả cha con cũng không biết. Đáng tiếc bây giờ mẹ mất hết tu vi, không thể tự tay chỉ cho con, mấy ngày nay trong lúc rảnh rỗi đã viết ít trận đồ giữ lại, mẹ tin với năng lực của con, con sẽ lĩnh hội được chúng”

“Mẹ! Ngày mai là mẹ khôi phục lại tu vị rồi, đến lúc đó mẹ có thể tự mình dạy con. Tân Trạm cười khổ nói, vì sao cách mà mẹ làm cứ như đang bàn giao chuyện hậu sự cho anh vậy? “Được.” Châu Cẩm cười cười. Hai mẹ con nói chuyện một hồi, Tần Trạm rời đi, chuẩn bị ngày mai luyện đan. Châu Cẩm vuốt ve Thánh Thiên Hà trong tay và thở dài: “Hồ ly nhỏ à! Sao tạo vẫn luôn cảm thấy lòng mình không yên ổn thế này, luôn có cảm giác ngày mai sẽ có chuyện lớn xảy ra nhi?”

“Chit chít!” Dường như Thánh Thiên Hồ nghe hiểu lời bà. Cái đầu nhỏ dụi lên vai Châu Cẩm, liếm liềm bàn tay bà.

“Haizz… Hy vọng mọi chuyện đều thuận lợi.” Châu Cẩm cười khổ nói.

“Mẹ à, chắc chắn con sẽ không để mẹ xảy ra chuyện” Sau khi rời đi, Tần Trạm bỏ trận đồ vào không gian chứa đồ, năm chặt năm đầm.

Ngày hôm sau, khi Tân Trạm đi ra khỏi cửa, Hứa Bắc Xuyên và một đám người Tân Môn nhao nhao chấp tay chào anh: “Chào Môn chủ.

“Ừ.” Tần Trạm gật đầu, ánh mắt đảo qua đám người kia mang theo vẻ sắc bén.

Vì để lần luyện đan này được thuận lợi, Tần Trạm đã điều hơn phân nửa thành viên cốt cán trong Tân Môn qua đó.

Một trăm vị Võ giả Võ tông, mà Đại võ tông thì có hơn mười lầm người.

Hôm nay anh sẽ không cho phép xuất hiện tình huống ngoài ý muốn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play