“Tôi chắc chắn, ngay cả trong mệnh bài cũng có một tia linh khí màu đỏ xuất hiện, giống hệt như pho tượng” Chấp sự không ngừng gật đầu nói. Ông ta cũng cảm thấy mọi thứ thật kỳ lạ.

“Tổ tiên đưa tin, mệnh bài của Tân Trạm nứt vỡ đổ máu”

“Chuyện này quá nghiêm trọng, đã không phải là chuyện mà hội trưởng lão có thể giải quyết được, phải gọi nhóm người của cha đến để thảo luận”

Trong lòng Tân Ngọc Xuyên run rẩy.

Mặc dù quan hệ của bốn nhánh nhà họ Tân không được tốt lắm, nhưng từ khi Tân Trạm lộ ra việc thân thể thức tỉnh, sự căm phẫn trong lòng Tân Ngọc Xuyên dần tiêu tán đi rất nhiều.

Sự cạnh tranh trong nội bộ gia tộc của Tân Trạm rất khốc liệt, cho dù Tân Trạm là hoàng tử, Tân Ngọc Xuyên cũng không phục, nhưng thực lực mà Tân Trạm thể hiện ra cũng đủ để đàn áp phần lớn người trong gia tộc, Tân Ngọc Xuyên dù không cam lòng nhưng cũng vẫn phải khuất phục.

Sở dĩ nhà họ Bạch không có tranh chấp người thừa kế, bởi vì Bạch Thăng Tuyết là Giác tỉnh chỉ thể, mà Tân Trạm cũng như thế.

Tân Ngọc Xuyên không có ý nghĩ để cho Tân Khởi kế thừa ngôi vị hoàng đế, cũng không cần nói tới việc ông ta có ân oán lớn nào với Tân Trạm.

Nhưng bây giờ, người duy nhất có tư cách kế vị Hoàng đế Tân thì mệnh bài lại xảy ra chuyện, thậm chí còn dẫn phát pho tượng tổ tiên cộng minh, sự việc lập tức trở nên nghiêm trọng.

“Ngọc Xuyên, sao lại thế này?”

Một lúc sau, Tân Bách Vinh, Tân Bách Chiến cùng với những người khác mang theo sắc mặt rất khó coi bay đến.

Thất đại trưởng lão Thái Thượng đều tới.

Giác tỉnh chỉ thể xảy ra chuyện, có liên quan đến tương lai của nhà họ Tân, ai mà không vội?

Huống chi, công pháp và đan phương Tân Trạm để lại phát huy tác dụng, căn cơ thế hệ sau của người trong nhà họ Tân càng đánh càng vững chắc, những công pháp đó cũng có nhiều công dụng thần kỳ.

Cháu trai của Tân Bách Vinh thậm chí đã đột phá cảnh giới, còn chiến thắng cả cường địch Man tộc, đều là nhờ vào những công pháp Tân Trạm để lại.

Càng không phải bàn đến những tiên đan và đan phương dân gian mà Tân Trạm để lại, hàng tháng hàng đống hàng đống lớn linh tệ sẽ được dược sư đem đến cho nhà họ Tân.

Cho dù là hội dược sư nhìn thấy người của nhà họ Tân, trên mặt cũng không giấu được nụ cười, thân thiết gấp mười lần.

Tân Trạm rời đi càng lâu, những nơi Tân Trạm đến thu hoạch được càng lớn, những trưởng lão này cũng càng hối hận.

Anh không nợ nhà họ Tân bất cứ thứ gì, ngược lại còn mang lại lợi ích khó có thể đong đếm được cho nhà họ Tân.

“Ai dám đối đầu với Tân Trạm, cho dù có là người của Vô Thượng gia tộc, tôi cũng sẽ giết chết hắn”

Tân Bách Chiến đè nén sát khí mấy trăm năm, nhẫn nhịn không được bộc phát ra, mái tóc màu trắng dài tung bay, cả người như đang hóa thân thành một dã thú hung hãn.

“Bách Chiến, bình tĩnh một chút, Tân Trạm đi du lịch ở Bắc Vực, hẳn là không đến mức gặp phải Vô Thượng gia tộc, những gia tộc đó không nhiều lắm, cũng hiếm khi xảy ra xung đột với những tu sĩ khác.”

Hai mắt của Tân Bách Vinh âm ngoan như rắn độc, ông ta tạm thời trấn an cảm xúc của Tân Bách Chiến, phân tích: “Tôi nghĩ khả năng cao là ở Bắc Vực đang gặp phải cường địch”

“Đã liên hệ với Phong Triết chưa? Bản mạng dấu vết có thay đổi hay không?”

“Đã liên hệ rồi, ba tôi đã tạm thời trấn áp dị tộc cũng chưa trở về, nhưng ông ấy truyền tin cho tôi, dấu vết ông ấy để lại không thay đổi” Tân Minh nói.

“Điều đó chứng tỏ Tân Trạm tạm thời không gặp nguy hiểm đến tính mạng” Tân Bách Vinh gật đầu nói.

“Tân Bách Vinh, anh có ý gì? Tân Trạm không chết, đã cảm thấy không có việc gì” Tân Bách Chiến tức giận nói.

“Tôi có nói là không có việc gì sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play