“Diệp Văn, con đi lấy chí bảo được người kia canh giữ đi, để ba ngăn cậu ta lại. Lấy được vật đó thì ba con ta thắng chắc”

Diệp Văn nghe vậy nhất thời lắp bắp kinh hãi.

“Nhưng ba à, người đàn ông này lợi hại đến vậy, ngay cả ba cũng không chống lại được, nếu con mà lấy đồ của ông ta đi thì chỉ cân một chưởng cũng đủ đánh chết con rồi”

Trên trán Diệp Văn mồ hôi đầm đìa, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.

“Ngu xuẩn, đây là thánh trì của nhà họ Diệp, con có đủ huyết mạch, ông ta sẽ ra tay với ba nhưng làm sao có thể giết con được” Diệp Trảm Long giận không kìm nổi.

Diệp Văn do dự, mặc dù ba đã nói không sao, nhưng người ngưng tụ ánh sáng này thực sự rất kinh người.

Nhìn Diệp Trảm Long đánh về phía Tân Trạm Diệp Văn cũng hạ quyết tâm, bay về phía quầng sáng.

“Người đàn ông đó nói rằng không truyền thừa mớ chắc chắn con là người truyền thừa. Con phải lấy báu vậy, sau đó giết người này”

“Con muốn biết, bây giờ ba còn có cách gì không?”

Diệp Văn làm theo lời mình nói, rất nhanh sẽ lấy được chí bảo.

Diệp Trảm Long chế nhạo nhìn về phía Tân Trạm.

Bên trên thánh trì, ông cụ Diệp và những người khác đã bị các trưởng lão khống chế, bây giờ truyền thừa của nhà họ Diệp cũng sẽ thuộc về con của mình, thậm chí còn tìm thấy chí bảo quý giá nhất của nhà họ Diệp.

Nhìn thế nào thì đám người Tân Trạm cũng không có cơ hội chiến thắng.

Bây giờ tên Diệp Thành kia còn chưa xuất hiện, chắc là đã bị áp lực của thành trì nghiền nát thành thịt vụn rồi.

“Xem ra, việc Diệp Trảm Long tôi chiếm được nhà họ Diệp chính là ý trời”

“Ông làm ra loại chuyện giết anh em giết ba, còn muốn ông trời giúp ông sao?” Tân Trạm chế nhạo.

“Ông trời không giúp tôi, tự tôi sẽ giúp chính mình, cậu chết cho tôi!”

Diệp Trảm Long gầm lên, giơ tay đánh ra linh khí đồi dào như biển, như có hàng ngàn giao long sống lại, điên cuồng lao về phía Tân Trạm.

Bùm bùm bùm!

Sức mạnh đỉnh phong Hợp Thể cảnh hoàn toàn bùng nổ, vô số linh khí xối xả tuôn xuống như mưa.

Toàn thân Tân Trạm nhanh chóng bị linh khí bao phủ, trong thời gian hít thở vài hơi, thân thể vỡ vụn, hóa thành bột phấn.

“Ha ha, bây giờ cậu đã chết rồi, đám người của ba tôi còn lật ngược tình thế như nào được!”

Diệp Trảm Long vui mừng khôn xiết, cười lớn ra tiếng.

Nhà họ Diệp đã thuộc về ông ta, chí bảo của nhà họ Diệp thuộc về con trai ông ta, tất cả những kẻ chống đối đều sẽ bị giết, còn có kết quả nào tốt hơn thế này được chứ?

Ông ta bắt lấy túi trữ vật bên cạnh nơi Tân Trạm hóa thành bột, tên Tân Trạm này có rất nhiều thủ đoạn, hơn nữa còn giết chết Chu Tùng Sinh, trong túi trữ vật chắc sẽ có rất nhiều thứ tốt.

Nhưng sau khi lấy túi trữ vật qua, con ngươi của Diệp Trảm Long đột ngột co rút khi chạm vào túi trữ vật.

Thế mà lại phát hiện ra linh khí của Tân Trạm vẫn còn tồn tại trên túi trữ vật này.

Chuyện này là thế nào? Không phải mình vừa mới tận mắt nhìn thấy cậu ta chết sao?

Diệp Trảm Long đột nhiên quay đầu, nhìn về bốn phía Sau đó, ông ta bị ngạc nhiên phát hiện ra có một bóng người, bây giờ chỉ nhìn thấy cái bóng, đang đi về phía vòng hộ pháp nơi người đàn ông áo trắng đang đứng.

“Thằng nhóc này vẫn còn sống, thứ mà mình giết chỉ là phân thân hoặc con rối của cậu ta, nhưng cậu ta không có huyết mạch truyền thừa của nhà họ Diệp, cậu ta định làm gì?”

“Diệp Văn, mau vào vòng hộ pháp.”

Nghĩ đến điều gì đó, Diệp Trảm Long một bên vừa vội vàng bay đi, một bên vừa hét lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play