“Đồ rác rưởi, chẳng xứng để đánh với tôi một trận”

Nhạc Vấn Hào cười khẩy, không thèm liếc nhìn Cung Doãn nằm dưới đất rồi lại tiếp tục bước đến thuyền bay.

Mà ngay lúc hai người giao thủ thì một vệt đầu tiên của kiếp lôi đã đánh xuống.

Hắn ta cũng muốn biết, rốt cuộc tình huống bên trong là thế nào.

“Ông đây còn chưa có chết đâu”

Nhạc Vấn Hào bước đi chưa được vài bước thì kiếm mang lại lần nữa bay lên từ mặt đất.

Khắp người Cung Doãn đẫm máu lê từng bước ra khỏi hố sâu. Điều anh ta có thể làm lúc này không phải là đánh bại Nhạc Vấn Hào vì điều này rất khó làm được, nhưng anh ta có thể cố gắng hết sức để giữ chân được Nhạc Vấn Hào. Nhất định phải ngăn chặn hắn vì Tân Trạm và lão Ngô ở bên trong.

“Cung Doãn.”

Ngược lại Tiết Phong ngã vào một bên, sắc mặt thống khổ.

Lúc nãy khi đấu với yêu Ưng đầu đồng ông đã bị trọng thương nên bây giờ chỉ đành giương mắt nhìn Cung Doãn gánh chịu sự công kích, ông ta thì không thể làm gì được.

Còn Ngô Bình Nhi lại bay lên ra tay và thêm lần nữa bị Nhạc Vấn Hào đánh bay trong một kích.

Ba người so với Nhạc Vấn Hào vẫn chênh lệch nhau quá nhiều, Nhạc Vấn Hào trực tiếp phong bế cơ thể của Ngô Bình Nhi và Tiết Phong bằng linh khí.

“Nếu bây giờ anh đã muốn chết như vậy thì tôi đây đành tác thành cho anh”

Nhạc Vấn Hào cười khẩy nhìn Cung Doãn đang đứng dậy, hắn quyết định giết chết Cung Doãn trước rồi sau đó tiện thể đi giải quyết Tân Trạm.

Bên trong thuyền bay, sau khi lão Ngô gánh chịu kiếp lôi thứ nhất thì trên người đã bị rất nhiều những vết thương, máu chảy xuôi thành dòng như sông.

Tân Trạm có thể cảm nhận được trận chiến phía ngoài nhưng anh cũng không buông tay ra, trên trán anh đã đẫm cả mồ hôi rồi.

Bởi vì anh đã cảm nhận được cách anh làm đang đem lại hiệu quả.

Kiếp nạn giảm thọ không có cách nào loại bỏ được, bất cứ ai cũng không thể thay đổi.

Nhưng tình trạng của lão Ngô lại làm cho Tân Trạm thấy được chút cơ hội.

Nếu kiếp nạn giảm thọ căn cứ vào trạng thái tu sĩ để quy thành kiếp lôi tương ứng, thì anh có thể dùng con đường giữa sinh tử để làm giảm uy lực của kiếp lôi này.

Bởi vì năm đó căn cơ của lão Ngô bị hao tổn dẫn đến bây giờ ông ấy quá yếu, nên khi độ kiếp tuổi thọ của ông hao tổn quá lớn.

Nếu là người có trên trăm năm hay thậm chí vài năm tuổi thọ thì tử khí của Tân Trạm hầu như không hề có tác dụng gì.

Nhưng chỉ một luồng tử khí của anh mà đã gần như có thể đè chết lão Ngô.

Ở trong tình huống này, thiên lôi sẽ có biến hóa rất lớn.

Mà tia chớp đầu tiên đánh xuống cũng chứng thực cho cách nói của Tân Trạm.

Tia sét yếu ớt đó cũng không thể đánh chết được lão Ngô khi ông không tránh né. Nhưng tương tự, lão Ngô cũng chỉ có thể đỡ được duy một kiếp lôi đầu tiên này.

Đến lượt kiếp lôi thứ hai, Tân Trạm phải đổi cách khác.

“Anh phải gắng gượng nhé, Cung Doãn” Tân Trạm thì thào.

Tân Trạm cảm nhận được Cung Doãn bị Nhạc Vấn Hào liên tục bức ép ở bên ngoài, nhưng anh phải nhẫn nại.

Chỉ cần vượt qua được kiếp lôi thứ hai thì lão Ngô có thể đột phá lên qua đợt suy kiếp này, đạt đến cảnh giới thứ ba của Độ Kiếp Cảnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play