“Không ra tay ư? Anh nói thử xem phải làm sao đi, nếu thật sự có thể làm cho nhà họ Tống đau đầu, tôi rất hứng thú tham gia” Một thanh niên vô cùng hứng thú nói.

“Thưa mọi người, cảnh giới Phân Thần Cấp chín kia nhìn chằm chằm chúng ta chính là không muốn để chúng ta làm bừa, nếu anh ta ta không nhìn thấy chúng ta, nhà họ Tống này sẽ phái thêm người tới giám sát, tốc độ săn giết yêu thú sẽ chậm hơn, không biết chừng chúng ta sẽ có cơ hội đấy” Nhiếp Phong Đình nói.

“Ta là một trận pháp sư, rất giỏi sắp xếp trận pháp ẩn nấp, lát nữa tôi sẽ bày trận pháp ẩn nấp che nơi này lại. Người nhà họ Tống không nhìn thấy chúng ta, chắc chắn cảnh giới Phân Thần Cấp chín kia sẽ không yên lòng. Chúng ta lại làm cho trận pháp này không thể công phá được, nhà họ Tống sẽ hoàn toàn hoảng loạn”

Nghe Nhiếp Phong Đình nói, ánh mắt nhiều người sáng lên.

Dù là đánh bài cùn nhưng nếu có thể nhục nhã nhà họ Tống bá đạo độc đoán một lần cũng không tệ đâu.

“Người anh em, cậu nói thì hay lắm nhưng bày trận pháp ẩn nấp e rằng còn có ý đồ khác” Một vị tu sĩ hừ lạnh nói.

Có vài người khẽ gật đầu, cũng có khá nhiều tu sĩ tâm cơ thâm sâu, bọn họ sẽ không dễ dàng tin những gì Nhiếp Phong Đình nói.

Nhưng bất kể là thế nào, nỗi lòng của mọi người đều bị Nhiếp Phong Đình khuấy lên.

“Chuyện mọi người cùng nhau hợp tác tình thì có ý đồ gì chứ?” Nhiếp Phong Đình nhíu mày nói.

“Phong Đình, không cần phải giấu bọn họ”

Đúng lúc này, Tân Trạm và Liễu Mộng đi tới.

Trông thấy Tân Trạm, không ít tu sĩ đều nhìn lại đây.

Khi trước Tân Trạm là một nhân vật làm mưa làm gió suốt đường đi, rất nhiều tu sĩ đều biết anh.

“Mặt nạ quỷ của hai người rất đặc biệt, nếu như ông già này nhớ không lầm, hai người là Hoàng Sa Hà Song Sát đến từ Tây Vực nhỉ? Cậu họ Tân đúng không?” Một ông lão đột nhiên nói.

“Ánh mắt của đạo hữu thật tốt, mọi người có thể gọi ta là tôi là Tân công tử” Tân Trạm gật đầu, không ngờ cặp Song Sát kia cũng họ Tân, như vậy cũng tốt.

“Không biết Tân công tử cho bạn cậu đến đây làm thuyết khách là muốn làm gì?”

Thanh niên phía trước kia cũng hỏi.

“Tân công tử, không phải đã nói là để tôi giải quyết sao?”

Trông Nhiếp Phong Đình hơi sốt ruột, dường như không hài lòng.

“Thôi bỏ đi, tôi cảm thấy ăn ngay nói thật vẫn tốt hơn”“

Tân Trạm lại lắc đầu, nhìn về phía mọi người, nói: “Bày trận pháp ẩn nấp này đúng là chủ ý của tôi, tôi cũng không gạt mọi người nữa, đúng là tôi có suy nghĩ là lợi dụng trận pháp ẩn nấp, đào một đường hầm, săn yêu thú dưới lòng đất”

“Săn yêu thú dưới lòng đất”

Trong lòng mọi người chấn động.

Lời nói của Tân Trạm rất có lý, những con yêu thú đó từ sâu trong sa mạc chui ra, chỉ cần đào đủ sâu, nhà họ Tống sẽ không thể tìm thấy.

“Không sai, nhà Tống quản lý được phía trên rồi còn quản lý được dưới lòng đất sao? Nếu đạo sĩ nào có hứng thú thì có thể đi cùng tôi, nếu không muốn, tôi có thể đưa chỗ mỗi người một cây tiên thảo, xin mọi người giúp chúng tôi duy trì để trận pháp ẩn nấp này không không biến mất” Tân Trạm nói tiếp.

“Mọi người không cần hỏi tại sao tôi lại làm như vậy. Tôi vẫn luôn dẫn đầu, nhà họ Tống ỷ vào thế lực lớn, muốn cướp mất tư cách của tôi, tôi sẽ không đồng ý”

Lần này tất cả mọi người đều động lòng.

Lý do mà Tân Trạm đưa ra rất hợp lý.

Với cả đi dưới lòng đất thì có thể săn yêu thú thu nguyên tố lửa, nếu duy trì trận pháp thì có thể kiếm được tiên thảo, dù thế nào đi nữa cũng không thiệt.

“Nhỡ có người lấy tiên thảo rồi lại muốn xuống đường hầm thì sao?” Có người nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play