Ngay tức khắc, vào lúc này mọi người đều có cảm giác Tân Trạm đang tỏa ra mùi của Liễu Mộng, còn bản thân Liễu Mộng thì giống như là người không hề tỏa ra khí tức.

Chắc chắn trong thời gian ngắn những tên sát thủ sẽ không nhận ra được sự khác biệt.

“Có rất nhiều người đang đuổi giết tôi, đa số đều là trên cảnh giới Phân Thần, cho nên tôi khuyên anh đừng suy nghĩ nhiều, cứ chạy đi, sau đó dùng Truyền Tống Trận để trở về, đừng có ham làm anh hùng rồi phải bỏ mạng đó”

Nhìn thấy Tân Trạm bước lên thuyền bay Tử Quang, Liễu Mộng lạnh lùng nói.

“Chuyện này cô không phải lo, cô chỉ cần chữa khỏi cho hai người anh em của tôi là được rồi”

Tân Trạm lạnh lùng vận khí, thuyền bay Tử Quang đột nhiên lao ra, chở anh cùng Cổ Nguyệt Linh biến mất trong chớp mắt.

“Tiểu tử thối, hy vọng thực lực của cậu giống như những gì mà cậu dám mạnh miệng n‹ Liễu Mộng hừ một tiếng, liếc nhìn vân công tử và đám người Diệp Thành.

“Còn thất thần ra đấy làm gì, mau khiêng hai người bọn họ đi tìm nơi bí mật để tôi trị thương. Hơn nữa phải bảo vệ thật tốt Truyền Tống Trận”

Nói xong, Liễu Mộng lắc người bay vút đi.

“Người phụ nữ này” Vân công tử nghiến răng.

Bốn người bọn họ phải ở cùng chỗ với Liễu Mộng, e là mấy ngày tới sẽ ăn hành không ít.

Mặt khác vào lúc này, thuyền bay Tử Quang đang bay xuyên qua bao sông núi, chỉ trong chốc lát đã bay ra khỏi phạm vi mà thần thức có thể cảm nhận được vị trí của Diệp Thành và mọi người.

Lúc này, Tân Trạm bắt đầu khống chế phi thuyền chậm rãi thấp dần xuống, gần như bay sát rừng cây.

“Cổ Nguyệt Linh, để chồn tuyết của cô cảm nhận một chút, nếu bay qua khu vực có xuất hiện mảnh vỡ Thánh Tuyền, thì nhớ đánh dấu lại”

Tân Trạm tăng tốc phi thuyền, đưa cho Cổ Nguyệt Linh một bản sơ đồ phác thảo cùng bút mực.

“Không phải chúng ta đang tìm cách giúp chị Liễu Mộng đánh lạc hướng bọn sát thủ sao?”

Cổ Nguyệt Linh có chút kinh ngạc, nhất thời không biết phản ứng thế nào.

Một bên trốn tránh việc bị đuổi giết, một bên vẫn tìm kiếm tung tích mảnh vỡ Thánh Tuyền, Tân Trạm cũng quá to gan rồi.

Tuy không nói nên lời nhưng Cổ Nguyệt Linh vẫn giao tiếp với chồn tuyết, ngồi trên phi thuyền, bắt đầu cố gắng tìm mảnh vỡ Thánh Tuyền.

Bằng cách này, thay vì đi theo một đường thẳng, chiếc phi thuyền đi đến những địa điểm mà chồn tuyết ngửi được mùi của mảnh vỡ Thánh Tuyền.

Nếu những vị trí đó không có yêu thú canh giữ, Tân Trạm sẽ lấy mảnh vỡ của Thánh Tuyền, sau đó hấp thụ chúng.

Sau khi ở trên phi thuyền hấp thụ linh dịch, các dị tượng chỉ vị trí của Thánh Tuyền cũng thay đổi, tạo thành một đường nghiêng.

“Mình đúng là vụng về, sao lại không nghĩ ra điều này ngay từ đầu”

Tân Trạm cũng có chút hối hận, trước kia cứ gom lại một chỗ rồi mới hấp thu linh dịch, quả thực là lãng phí thời gian.

Cứ vừa tìm kiếm vừa hấp thụ thế này đúng là tiết kiệm được thời gian nhiều hơn.

Đương nhiên vấn đề duy nhất đó là không thể đột phá cảnh giới trên phi thuyền, nếu không sấm sét sẽ đánh xuống, và thuyền bay Tử Quang có thể bị hư hại.

Sau khi bay theo cách này trong vài giờ, cả hai đã may mắn nhặt được liên tiếp sáu mảnh vỡ Thánh Tuyền.

Dựa theo quy ước là chia cho Cổ Nguyệt Linh hai mảnh, số còn lại đều bị Tân Trạm hấp thụ hết.

Tác dụng của Thánh Tuyền không chỉ là giúp tăng tu vi, mà còn có tác dụng chữa thương.

Bằng cách này, những vết thương trong trận chiến của Tân Trạm với Sài Chính đợt trước chưa kịp phục hồi, giờ cũng đã hoàn toàn lành lặn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play