*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tân Trạm hài lòng khẽ gật đầu, dùng linh hỏa của mình để luyện đan cho Tam trưởng lão, đương nhiên là chuyện không thể nào, có ngọn lửa này, để anh đến luyện đan cũng đủ rồi.
“Đưa linh dược mà ông đã chuẩn bị ra đi, Thải Điệp tiên thảo mặc dù là tiên thảo tam phẩm, nhưng phải phối hợp với tác dụng đảm bảo quỷ khách, nếu không thì dược thảo cũng khác không có khả năng chấp nhận” Tân Trạm nói.
Anh ta cũng chưa từng nghĩ tới trưởng lão lại âm thầm góp nhặt nhiều bảo vật như vậy, quả thực so với những chí bảo mà đời này anh ta gặp được thì còn nhiều hơn.
Ở bên trong dược thảo nồng đầm này, dường như chỉ cần hít một hơi, cũng có thể cảm giác được tu vi đang tăng lên.
“Có phải cậu nói sai hay không?” Tam trưởng lão cũng lộ ra một tia đắc ý.
“Những dược thảo này có mấy loại cũng không hề kém hơn Thải Điệp tiên thảo, giống như là nội đan của Thần cảnh giao long này, còn có cái lộc nhung của hươu tiên, đều là chí bảo thế gian khó tìm, tôi đoán coi như ở ngũ đại hoàng triều, bốn tiên môn ở vực ngoại, tuyệt đối cũng không phổ biến những loại chí bảo này”
Ông ta lập tức lấy ra hết các loại dược thảo, cũng là muốn tạo ra áp lực để chèn ép Tân Trạm một chút.
Nhưng Tam trưởng lão rất nhanh đã phải thất vọng.
“Ừ, không tệ, có chút đồ tốt”
Tân Trạm gật đầu, nhưng thần sắc nhưng không có nửa phần ngạc nhiên, lộ ra có chút qua loa.
Thật giống như, những vật này Tân Trạm đã nhìn quen rồi.
Tân Trạm đưa tay cầm lấy một ít linh thảo cùng tiên thảo từ dưới đất, không chút khách khí để vào túi trữ vật của mình.
Kỳ thật rất nhiều thứ, Tân Trạm cũng là lần đầu tiên gặp, nhưng trong trí nhớ mà cha anh lưu lại còn có nhiều đồ vật tốt hơn so với những tiên thảo này.
Tâm mắt Tân Trạm so với người bình thường thì cao hơn, đương nhiên sẽ không giống tên nhà quê mà bị Tam trưởng lão làm cho hoảng sợ.
Tam trưởng lão đứng ở một bên, nhíu mày cũng không nhiều lời.
Chờ Tân Trạm lấy Thải Điệp tiên thảo xong, sau đó phủi tay nói: “Những vật còn lại tôi không dùng đến, ông có thể lấy về đi”
“Những dược vật này đã có thể luyện chế đan dược cứu mạng tôi sao?” Tam trưởng lão hơi kinh ngạc nói.
Số lượng so với ông ta dự đoán thì còn ít hơn rất nhiều “Không phải”
Tân Trạm lắc đầu.
“Những thứ này là tiền xem bệnh của tôi, tôi không có lý do gì mà miễn phí luyện đan dược cho ông, về phần đan dược luyện chế để cứu mạng ông, không dùng được những thứ này”
Một câu nói này của anh để Tam trưởng lão kém chút nữa đã phun máu ra.
Trác Cư cũng trợn tròn mắt, khóe miệng của anh ta cũng giật giật, Tân Trạm lựa chọn một chút, dường như đã nhặt hơn một nửa dược vật mà Tam trưởng lão lấy ra.
Trong đó bao gồm chí bảo mà cả Tam trưởng lão đã nói, đặc biệt là nội đan của giao lòng và cùng lộc nhung của tiên hươu.
Những cái kia đều là chí bảo vô cùng trân quý mà Tam trưởng lão tốn rất nhiều năm và vô số tâm huyết cùng tài nguyên, mới có thể lấy được.
Kết quả là hiện tại Tân Trạm lại nói cho Tam trưởng lão biết đây đều là của anh ta.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT