Khi Tiêu Hạo Thiên nói xong, ba vị Đế Vương hắc ám cấp Nhân Vương trung kỳ đều có vẻ mặt ảm đạm.

Ba vị Đế Vương hắc ám Nhân Vương trung kỳ nhìn chằm chằm Tiêu Hạo Thiên, trong đó một người nhìn Tiêu Hao Thiên thật sâu rồi nói: "Chân Đế? Sức chiến đầu cấp Nhân Vương hậu kỳ, Đạo của người, rất mạnh: Một thiên tài trên thế giới này!"

Vị Đế Vương hắc ám Nhận Vương trung kỳ này đánh giá Tiêu Hao Thiên rất cao, Tiêu Hạo Thiên cười nói: “Ừm, cảm ơn, người còn chưa trả lời câu hỏi của ta, còn có sự tồn tại nào mạnh hơn các người ở đây không?"

Nhưng ba vị Đế Vương hắc ám không trả lời câu hỏi của Tiêu Hao Thiên, mà chi tiếp tục nhìn chăm chăm vào Tiêu Hạo Thiên: "Đoán xem?"

Đối Phương nói xong, khi Tiêu Hạo Thiên đang định nói, đột nhiên ngực hắn bị một kiểm xuyên thùng. Một vị có khí tức mạnh hơn, không phản cao thấp với Tiêu Hào Hao Thiên, một Đế Vương hắc ám mang khí tức Nhân Vương hậu kỳ, tay cầm một thành trường kiếm xuất hiện phía sau Tiêu Hao Thiên và một kiến xuyên qua ngực Tiêu Hạo Thiên.

Chỉ là không bao lâu sâu, sắc mặt của Đế Vương biến đổi rất nhiều. Bởi vì! Không có thực thể Hắn ta cũng không cảm thấy bản thân đã thật sự ám sát được Tiêu Hao Thiên.

Quả nhiên, trong giây tiếp theo, bóng dáng của Tiêu Hạo Thiên xuất hiện sau lưng vị Nhân Vương hậu kỳ đánh lên hàn, đồng thời dùng một kiếm đâm vào đối phương, tốc độ cực nhanh, mọi chuyện chỉ xảy ra trong nháy.

Nhưng phản ứng của đối phương cực kỳ nhanh, lập tức né qua một bên, thanh trường kiếm của Tiêu Hạo Thiên chỉ chặt đứt cánh tay đối phương mà thôi.

Sau đó, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra, Tiêu Hạo Thiên nhìn thấy chỗ cánh tay của đối phương bị kiểm của mình chặt đứt, nhanh chóng mọc trở lại, nhưng khi tức của đối phương đã giảm xuống một chút.

Tiểu Hạo Thiên cau mày nói: "Quà là khó giết

Giờ phút này, vị Đế Vương hắc ám Nhân Vương hậu kỳ này không vội giết Tiêu Hạo Thiên, bởi vì vỚI thực lực của hắn ta lúc này thì hắn ta tuyệt đối tin tường có thể giết chết Tiêu Hạo Thiên. "Ha ha, thiên tài thế giới này, người nghĩ hiện tại còn có thể đi được sao? Bổn vương không ngờ rằng tá còn chưa đợi đến ngày có thể đi ra ngoài, thì thế giới này lại có kẻ ngu ngốc tự mình tới cửa... ha ha." khinh thường nhìn Tiêu Hao Thiên, ánh mắt nhìn Tiêu Hạo Thiên đầy giễu cợt

Điều duy nhất khiến đối phương khó hiểu chính là vào thời khắc này, Tiêu Hạo Thiên lại bật cười. Vị Đế Vương hắc ám cấp Nhân Vương hậu kỳ này nhìn Tiêu Hạo Thiên và hỏi: "Tiểu tử, sắp chết đến nơi rồi, người còn cười cái gì?"

Tiêu Thời nhìn hắn ta, nói: "Không có gì, chỉ là các người đều đã ra mặt, hẳn là trong này không còn cấp Nhân Vương nữa đúng không? Chỉ còn sót lại bồn người các người đúng không?"

Đế Vương hắc ám cấp Nhân Vương hậu kỳ đối diện với Tiêu Hạo Thiên, nói: "Không sai, nhưng bốn người chúng ta giết người còn chưa đủ sao? Hả?"

Tiêu Hạo Thiên lắc đầu cười nói: "Chà, tất nhiên là chưa đủ. Hơn nữa... người, không phải người đang bị thương sao?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play