Tiểu đệ Beta lắc đầu, thần thần bí bí nói: "Cậu có thể gọi tôi là đầu sắt đại hiệp."
"Tật xấu."
Quý Hoằng khó giải thích được mà thấy buồn cười, lần đầu tiên sau nửa tháng mỉm cười lại:
"Tiếng anh làm xong chưa, đưa cho tôi."
"Làm xong rồi."
Tiểu đệ Beta quay người trong nháy mắt, đèn của toàn bộ phòng học tối sầm lại.
Tất cả mọi người đều sôi trào, bắt đầu rống lên như quỷ tru.
Quý Hoằng ngược lại chẳng có cảm giác gì, y sờ ngăn kéo, mới vừa chạm tới điện thoại.
Bỗng được bao bọc trong luồng hơi thở quen thuộc, môi y bị chạm nhẹ một cái.
Nhẹ đến nỗi y gần như nghĩ rằng đó là ảo giác.
Đồng tử Quý Hoằng co lại, duỗi tay nắm lấy ống tay áo của đối phương.
"Bạch Ly."
Đôi mắt y vẫn chưa thích ứng được trong bóng tối đột ngột, nên chỉ nhìn chằm chằm về phía trước một cách vô hồn.
Bạch Ly nhíu mày, nhích sang bên phải một bước, để mắt Quý Hoằng rơi vào trên người mình.
Quý Hoằng ngẩng đầu lên, thấy được gò má của Bạch Ly dưới ánh trăng.
Y đột nhiên đứng lên, dùng cả tay và chân ôm lấy đối phương: "Tôi có lời muốn nói với cậu."
Bạch Ly nhíu mày nói: "Nói đi."
Quý Hoằng đơn giản thô bạo mà chạm vào môi của hắn: "Em muốn hôn anh."
"Muốn gặp anh."
"Muốn..."
Nửa câu còn lại bị mắc kẹt trong cổ họng.
Quý Hoằng ngơ ngác nhìn căn phòng rộng rãi sáng sủa trước mắt, hỏi: "Đây là đâu?"
Bạch Ly không trả lời vấn đề của y mà là hỏi lại: "Em còn muốn nói gì?"
Quý Hoằng thở ra một hơi, nói rằng: "Ông đây muốn lấy thân báo đáp!"
Ánh mắt Bạch Ly lóe lên: "Suy nghĩ kỹ rồi?"
Quý Hoằng gật đầu: "Lâm Dữ và Đoạn Từ cũng có thể."
"Tôi và Lâm Dữ không giống nhau."
Bạch Ly nhấc cằm Quý Hoằng lên, đường nét khuôn mặt ngày càng sâu hơn, trên trán, hai má từ từ hiện ra hoa văn phức tạp.
Không xấu, trái lại còn có loại cảm giác đặc biệt đẹp.
Quý Hoằng hoài nghi Bạch Ly vốn không phải đang khuyên lui, mà đang câu dẫn mình.
Y dừng một chút, thăm dò hỏi:
"Nếu như em không suy nghĩ rõ ràng thì sao?"
"Vậy thì đợi đến khi em nghĩ rõ ràng mới thôi."
Bạch Ly cúi người, ngậm lấy môi Quý Hoằng.
* * *
"Thức ăn ngoài có phải là do anh gọi đúng không?"
"Ừm."
"Điện có phải là do anh cúp đúng không?"
"Ừm."
"Khoảng thời gian này có phải luôn ở bên cạnh em không?!"
"Ừm."
"Bạch Ly! Đùa giỡn em rất vui à!"
"Rất vui."
"Quý Hoằng, em là của anh, chỉ có thể là của anh thôi."
Tác giả có lời muốn nói: Kết thúc rồi
Lúc này là kết thúc thật đấy
(~o ̄3 ̄)~
Cảm ơn mọi người đã thích truyện nha ~
Hi vọng sau này có thể mang đến nhiều tác phẩm hay hơn nữa (*≧∪≦)
———-oOo———-
Editor tiểu Bạch có lời muốn nói: Cảm ơn mọi người đã luôn cùng đồng hành với Bạch đến cuối chặng đường * Cúi đầu *. Cảm ơn – Cá đã beta truyện cho lời văn của truyện thêm mướt. Và một lần nữa cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã luôn ủng hộ Bạch.
Hoàn toàn văn
11/09/2020
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT