Còn nhiều điều cần
phải xác minh, nhưng hiện tại ngân hàng năng lượng lại bị ẩn đi, muốn ăn cũng không ăn được, mọi ý tưởng chỉ có thể tạm thời để đấy.
Giải Dương không nghĩ nữa, xuống giường đi tắm rửa đơn giản.
Lúc cậu bước ra khỏi phòng tắm, Cừu Hành đã dọn bữa ăn lên bàn trên giường, Giải Dương trở lại giường, nhai thức ăn chậm rãi dưới cái nhìn chằm
chằm của Cừu Hành, sau đó vươn tay ra và ôm lấy anh.
Cừu Hành cau có: “Cái gì?”
“Dỗ anh.”
Vẻ mặt Cừu Hành giật giật, anh ôm lại Giải Dương rồi sờ đầu cậu: “Hôm nay nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai đi kiểm tra toàn thân.”
Giải Dương vâng lời gật đầu.
Sau khi dỗ Cừu Hành xong, Giải Dương lấy điện thoại từ chỗ anh, chiếc điện
thoại này cậu đã tắt trong vài ngày và bây giờ mới bật nguồn.
Cừu Hành nói: “Tần Thành không thể liên lạc được với em vì thế anh ta có
liên lạc với Hà Quân, tôi bảo Hà Quân nói với anh ta em đang bị bệnh,
bảo anh ta dời công việc của em những ngày này đi.”
Giải Dương gật đầu bày tỏ đã hiểu, đi về phía Cừu Hành “Mấy ngày nay anh vất vả cho anh rồi. Có ảnh ở bên em cảm thấy thoải mái.”
Lần này Cừu Hành không bị lời nói của cậu dỗ dành nữa. Anh nắm tay cậu xoa
xoa vài lần rồi nói , “Sau này sẽ đến lượt em vất vả.”
“Vất vả vì anh thì em cũng thấy rất vui.”
Cừu Hành nhìn Giải Dương, cúi người hôn lên lông mày của cậu.
Sau khi mở máy, Giải Dương gọi điện cho Tần Thành đầu tiên. Tần Thành thở
phào nhẹ nhõm, cẩn thận quan tâm đến sức khỏe của cậu, sau khi xác nhận
cậu không có chuyện gì, anh ta mới vui mừng nói: “May quá cậu không sao, đang ở bệnh viện nào đấy? có công tác phải gặp mặt để bàn, là về đại
ngôn của cậu.”
Đại ngôn?
Giải Dương nói địa chỉ bệnh viện cho Tần Thành.
Nửa giờ sau, Tần Thành vội vàng đến bệnh viện. Anh ấy đã choáng váng khi
nhìn thấy diện mạo mới của Cừu Hành, sau đó nhanh chóng nói với Giải
Dương: “Thương hiệu D bất ngờ thông báo rằng họ sẽ tổ chức một buổi
trình diễn hợp tác tại Trung Quốc để đào tạo các nhà thiết kế mới. Cậu
là người phát ngôn, không tham dự không được, Nhà thiết kế chính của
thương hiệu d hôm qua đã đến thành phố b và yêu cầu gặp cậu, nếu cậu từ
chối sẽ ảnh hưởng tới cậu.”
Giải Dương
cuối cùng đã hiểu tại sao Tần Thành rất lo lắng, ra hiệu cho Tần Thành
ngồi, và nói: ‘Xin lỗi, thiếu chút nữa hỏng việc rồi.”
“Không có việc gì, sức khoẻ của cậu không có việc gì là được.” Tần Thành ngồi
xuống, xác nhận nói, “Giúp cậu với bên kia hẹn gặp mặt nhé?”
“Không vội, tôi phải hỏi vị hôn phu của tôi xem được đi không đã.” Giải Dương
cố ý nói câu này, sau đó nhìn vào người đàn ông đang ngồi trên ghế sô
pha, hỏi: “Anh yêu, em có thể đi làm không?”
Cừu Hành cảm thấy hài lòng khi nghe từ ‘vị hôn phu’ với từ ‘anh yêu’, nhấp
một hụm trà che dấu biểu cảm của mình, giả bộ thờ ơ trả lời: “Tùy em
thôi….. buổi kiểm tra sức khỏe ngày mai nhớ đến khám là được.”
Giải Dương nói với Tần Thành: “Tối mai hẹn ăn cơm.”
Cừu Hành lập tức nhìn Giải Dương.
Giải Dương lại nhìn Cừu Hành: “Anh yêu, em hứa sẽ không uống rượu và về nhà đúng giờ mà.”
“…tôi đã nói gì đâu.” Cừu Hành quay mặt đi và uống thêm một ngụm trà.
Giải Dương ra hiệu cho Tần Thành: “Hẹn gặp đi.”
Tần Thành: “…”
Tần Thành lập tức đáp lại lời mời của nhà thiết kế trưởng nhãn hiệu D
Verdon, ngay sau đó đã quyết định tối mai đi ăn tối với trợ lý bên kia.
Sau khi giải quyết xong chuyện lo lắng nhất, Tần Thành ngồi lại bên giường
bệnh nói tiếp: “Giải Dương, nếu thuận tiện cho cậu, tôi đề nghị cậu nên
tham gia một sự kiện có thể nhìn thấy công khai càng sớm càng tốt, hoặc
trực tiếp phát trực tiếp đi. ”
Giải Dương nghi ngờ:“Tại sao?”
“Bởi vì fans của cậu rất lo lắng cho cậu.” Tần Thành bất lực, có lẽ đã giải thích sự tình.
Hóa ra không lâu sau khi (các nghề các ngành) được phát sóng, một số fans
đã nhận ra rằng Giải Dương vào bệnh viện một lần sau khi tham gia chương trình. Kể từ đó cậu cũng chưa bao giờ xuất hiện, ngay cả việc Album
cũng được công bố rộng rãi, fans cũng có lý do nghi ngờ rằng Giải Dương
bị cháy nắng trong show, hình tượng bị tổn hại rất nhiều, không thể xuất hiện gần đây vì phải dưỡng da.”
“Tôi có
giúp giải thích nhưng vì fans không nhìn thấy cậu nên chả ai tin. Bọn
anti-fan còn bảo cậu bị hỏng da và đang phẫu thuật thẩm mỹ.”
Giải Dương không bị fans với anti-fan lại rối tung lên như thế, nói: “Tôi rõ ràng đã đăng một bức ảnh với Cừu Hành trước đây trên Weibo.”
“Bức ảnh không có ý nghĩa gì cả, nó có thể được chụp từ lâu rồi.
” .. .” ĐỒNG Ý.
Tần Thành giải thích thêm: “Thực tế, nếu chỉ là fans lo lắng đoán già đoán
non, tôi sẽ không bắt cậu làm việc. Người phát ngôn của nhãn hàng d, nếu cậu rơi vào tin đồn phẫu thuật thẩm mỹ vào thời điểm này cũng ảnh hưởng đến thương hiệu d, vì vậy hãy xuất hiện càng sớm càng tốt và để mọi
người nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của cậu. “
Cừu Hành dừng tách trà trên bàn thấp với vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tần Thành: “Cậu đang đùa dỡn Giải Dương đấy à?”
Tần Thành: “… Để cho mọi người nhìn thấy khuôn mặt của cậucòn nguyên vẹn.”
Đối với người đại diện Tần Thành, Giải Dương rất hào phóng. Cậu quyết định bắt đầu phát sóng trực tiếp, dự định tắt mỹ nhân và bộ lọc để mọi
người có thể xem, khuôn mặt nguyên vẹn của cậu ở mọi hướng không có điểm mù.
Tần Thành thực vui mừng, đánh giá
một chút này gian trang hoàng ấm áp xa hoa phòng bệnh một người, hỏi
Giải Dương: “Phát sóng luôn ở đây à?”
“Phát ở đây luôn đi, từ lúc phát hành album tôi chưa phát hành album, coi như đây là phát phúc lợi cho fans vậy.”
Nửa giờ sau, Ngô Thủy mang cây đàn guitar và violin mà Giải Dương từ nhà
cậu lên. Giải Dương đi vào phòng tắm rửa đơn giản cái mặt, thay áo bệnh
nhân, sau đó chiến lấy chiếc ghế sô pha nơi Qiu Xing đang ngồi, dựng
điện thoại lên và đặt nó trước ghế sô pha.
Cừu Hành dặn dò: “Chỉ cho sóng một giờ thôi đấy.”
“Tuân lệnh vị hôn phu.”
Khóe miệng anh cong lên, khịt mũi, xoa đầu cậu rồi ngồi xuống ghế bên giường bệnh.
Tần Thành sử dụng tài khoản Weibo của Giải Dương để gửi thông báo phát sóng trực tiếp, sau đó điều chỉnh vị trí của rèm cửa sao cho mặt trời che
khuất Giải Dương.
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, Giải Dương bắt đầu phát sóng trực tiếp.
Vừa có thông báo một phát fans đã chạy vào, hét ầm lên. Giải Dương mỉm
cười, cúi sát máy ảnh, lần đầu tiên nhìn từng hiệu ứng bộ lọc làm đẹp,
sau đó tắt từng cái một, và nói: “Nghe nói mấy bạn lo lắng tôi bị cháy
nắng, đừng lo lắng, tôi không sao, nhìn khuôn mặt của tôi này.”
Giải Dương đang ngồi cạnh giường bệnh, bí mật vào phòng phát sóng trực tiếp
của cậu, nhìn vào khuôn mặt phóng đại của cạu trên màn hình, nhịn không
được ấn nút like.
Giải Dương chỉ đơn giản là trấn an fans, sau đó lùi lại, gảy đàn guitar, nhìn Cừu Hành qua máy
quay và mỉm cười nói: “Hát cho mọi người nghe bài (kỳ tích) xin lỗi vì
bài này không có trong album.”
Cừu Hành
nhìn Giải Dương khi nghe thấy lời nói đó, thay đổi vị trí ngồi của cậu
một cách khó chịu và nhấp vào một lời khen trong phòng phát sóng trực
tiếp.
Có fans tinh ý nhìn thấy sự mu muội trong ánh mắt của Giải Dương, hào hứng hỏi Cừu Hành có ở đó không, Giải Dương cười mà không trả lời, gảy đàn và hát.
《 Kỳ Tích 》 lúc sau là 《 Luân Hồi 》, 《 Luân Hồi 》 lúc sau là 《 Cắt Giấy 》, 《 An Tức Kiều 》, (Nhạc Viên Xuân) trong album mới.
Phòng phát sóng trực tiếp càng ngày càng cao, spam quà tặng, bình luận toàn
‘tiếng khóc’, một lúc sau lại ‘tiếng cười’, trông rất hỗn loạn.
Vào phút thứ 50 của live, Giải Dương cuối cùng cũng hát bài (tro tàn) trong album, Bài hát quá áp lực và tuyệt vọng, cả phòng phát sóng trực tiếp
dần trở nên yên tĩnh, Cừu Hành nhìn Giải Dương hát trên ghế sofa với ánh mắt trầm xuống, vẻ mặt tập trung.
Có
tiếng gõ cửa, Cừu Hành lấy lại tinh thần, chăm chú nhìn bài hát đang
hát, đứng dậy bước ra mở cửa, Kirkman đang đứng bên ngoài hỏi: “Có
chuyện gì vậy?”
“Đến giờ kiểm tra, tôi nghe thấy có giọng hát rất hay, là của Giải Dương à?
“Ừ, em ấy đang trò chuyện với người hâm mộ.”
“Có vẻ như tôi đếnkhông đúng lúc.”
Vừa hát (Tro tàn) xong , fans ở phòng trực tiếp nghe thấy giọng nói của Cừu Hành và Kirkman, đầy phấn khích, thi nhau hỏi giọng nói vừa rồi có phải là Qiu Xing không.
Giải Dương trả lời: “Là anh ấy……..mà giọng nói của anh ấy nghe hay à?”
Các fan càng thêm kích động, Giải Dương nhìn về phía Cừu Hành vừa nói
chuyện với Kirkman xong quay trở lại, nhìn xem thời gian, hướng về phía
màn hình nói: “Hôm nay chỉ thế này thôi, 《 Thịnh Thế 》 là ca khúc quá mức phức tạp, chỉ dùng đàn ghi-ta nhạc đệm hát sẽ không
tròn nhịp, chờ có cơ hội sẽ hát lại cho mọi người nghe, tạm biệt mọi
người.”
Cừu Hành nghe vậy nhanh chân bước tới chỗ cậu, duỗi tay xoa nhẹ đầu Giải Dương, thói quen dạy bảo: “Fans
bảo em hát cái gì em hát à?, nghe lời như thế làm cái gì? bệnh thì vừa
mới khỏi, Còn có những người fans đó, cái gì cũng dám nói, còn chiếm
tiện nghi của em, em cũng mặc kệ luôn?”
Giải Dương nhìn màn hình live trực tiếp còn chưa kịp tắt, đột nhiên nổ tung, có rất nhiều bình luận, dừng lại, vươn tay muốn tắt phát sóng trực tiếp rồi cúp điện thoại, nhìn Cừu Hành mỉm cười.
Có vẻ như fans không để ý đến chiếc nhẫn mà cậu và Cừu Hành đeo. Cậu kéo
bàn tay vừa mới rời đi của Cừu Hành xuống, chạm vào chiếc nhẫn đang đeo, cúi đầu hôn.
Cừu Hành đứng người.
Sau khi cậu hôn xong liền buông tay anh xuống, đặt cây đàn xuống, đứng dậy vươn vai nói: “Em lại đói rồi, em muốn ăn thịt bò.”
Cừu Hành chậm rãi cong ngón tay, siết chặt. : “… Chỉ biết ăn thôi.”
…
Ngày hôm sau Giải Dương đi kiểm tra toàn thân lại, kết quả khám rất khả
quan, Giải Dương rất khỏe mạnh, thậm chí đo được lượng canxi thiếu hụt
trong quá trình lần kiểm tra cuối cùng đã biến mất.
Cừu Hành thở phào nhẹ nhõm, cho cậu ra ngoài gặp nhà thiết kế nhãn hiệu D.
Trên đường đến chỗ ăn, Giải Dương lướt Weibo.
Đúng như cậu đoán, fans đã nhận ra chiếc nhẫn trên ngón tay của cậu và Cừu
Hành sau khi buổi phát sóng trực tiếp kết thúc vào ngày hôm qua. #Giải
Dương với Cừu Hành đính hôn # đã leo lên hot search vào tối hôm đó và
mức độ thảo luận thật đáng kinh ngạc.
Vài giây khi Cừu Hành xuất hiện live trực tiếp cũng bị tài khoản influences chụp màn hình lại, bàn tay đeo nhẫn của Cừu Hành đã được tài khoản
influences phóng to, ghép với ảnh cậu đeo nhẫn, ghi từ “nhẫn tình nhân” ở caption.
Bây giờ đã một ngày trôi qua,
nhiều bức ảnh cậu đeo chiếc nhẫn đã được đào lên, đoạn hội thoại của cậu và Cừu Hành siêu chất đầy đường, một số fans vì lời nó hôm qua của Cừu
Hành mà đặt biệt danh giấm tổng cho anh.
“Đừng nhìn.” Tần Thành bất đắc dĩ nói, “Mau kiểm tra tạo hình của cậu có gì
không ổn hay không, dù sao cũng là đi gặp nhà thiết kế, cho nên cậu
không được thất lễ.”
Giải Dương bất đắc
dĩ áp xuống, tiếp tục xem fans đang muốn ăn đường, cậu thoát Weibo đặt
điện thoại xuống rồi kiểm tra tạo hình của mình.
Sau hơn mười phút, Giải Dương đến nhà hàng nơi hẹn. Tần Thành đi cùng Giải
Dương rồi hỏi người phục vụ dẫn đường, sau khi biết được Verdon đã đến,
liền vội vàng dẫn Giải Dương vào phòng.
Người phục vụ gõ cửa phòng cho Giải Dương, bên trong có một giọng nói mời vào.
Giải Dương hơi giật mình nhìn cánh cửa do người phục vụ mở ra.
Sao giọng nói vừa rồi nghe rất quen nhỉ?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT