*Dân quốc: Thời gian trong thế giới này là lúc Trung Quốc đã thắng Nhật.
*Giải thích cho các bạn chưa hiểu. Thập niên bảy mươi ý chỉ năm 1970 (miễn sau còn ở 1970 đến 1980 là thập niên bảy mươi), còn dân quốc thì là năm 1990, dân quốc hay thập niên chín mươi đại khái cũng như nhau. Nhật xâm chiếm Trung Quốc ở những năm 199... (chỗ này mình không nhớ chính xác năm ngàn chín trăm chín mươi mấy). Mình cũng không biết như vậy là chính xác hay không nhưng theo mình hiểu là như vậy vì một thập niên = 10 năm.
Tại một trường ở trong khu thành phố.
"A a a a a a a a a a a." Một tiếng hét thất thanh vang lên.
Vì lúc này đã vào học rồi nhưng mà lại bỗng nhiên có tiếng hét như vậy thật khiến cho người khác không thể không tò mò.
Cô hiệu trưởng ở gần đó vội chạy đến gần nơi tiếng hét muốn biết có chuyện gì, đến nơi cô chỉ thấy một học sinh nữ đang ngồi ở dưới đất cả người run rẩy.
Cô đi đến vỗ vai nữ học sinh, nữ học sinh giật mình quay sang, cô hiệu trưởng bây giờ thấy được gương mặt nữ sinh này, có điều khiến cô lưu ý đó là ánh mắt nữ sinh này giống như thấy cái gì đó rất đáng sợ.
Nữ học sinh thấy cô hiệu trưởng như nhìn thấy cứu tinh giống nhau ôm chầm lấy chân cô hiệu trưởng khóc lên.
Cô hiệu trưởng bất đắc dĩ nói: "Em trốn học cô còn chưa phê bình em, em còn khóc cái gì?"
Nữ học sinh lắc lắc đầu chỉ về lùm cây phía trước, lùm cây này cao khoảng gần nữa mét bình thường thì chỗ sau sân trường này cũng không có tụ tập nhiều người, lùm cây này cũng ít có ai chú ý đến không biết nữ sinh này làm gì mà đến đây.
Có điều tuy rằng chỉ về phía lùm cây nhưng mà nữ sinh này vẫn nhắm mắt không có dám nhìn chỉ run rẩy chỉ cho cô hiệu trưởng biết.
Cô hiệu trưởng muốn đi đến xem xem có chuyện gì nhưng mà chân cô vẫn bị nữ sinh ôm chặt, cô hiệu trưởng lại bắt đắc dĩ gỡ tay nữ sinh đang ôm chân mình, cô nói: "Em không buông cô ra thì làm sau cô đi đến xem có chuyện gì được."
Nữ sinh nghe vậy mới run rẩy buông ra, cô hiệu trưởng bước đến lùm cây. Đến khi mà nhìn thấy rõ thứ gì ở trong lùm cây thì cô hiệu trưởng không nhịn được dịnh lấy một cái cây lớn bên cạnh muốn nô.
Bên trong lùm cây là một cái xác nữ sinh. Nữ sinh này mặc trên người một chiếc váy trắng, tóc xõa dài, xung quanh chỗ nằm của nữ sinh là một vũng máu xuất phát từ chỗ đầu nữ sinh.
Lý Tử Dạ nhìn xác nạn nhân một chút rồi nhìn sổ ghi chép trả lời: "Nguyên nhân dẫn đến tử vong là do đầu đập mạnh xuống đất gây ra trấn thương, và mất máu đến chết."
Hữu Phi nhìn xác nạn nhân cuối người ngồi xổm xuống nói: "Đây không thể nào là một vụ tự sát đơn giản được."
Lý Tử Dạ gật đầu tán thành nói: "Thứ nhất tuy rằng trường này chỉ có một lầu nhưng mà có sân thường, cửa trên sân thượng chỉ có giáo viên trong trường có chìa khóa. Thứ hai, mắt nạn nhân mở to như không thể tin tưởng, tư thế rơi là ngã ngửa về sau chứ không phải úp sấp. Có thể là do hung thủ ra tay đẩy nạn nhân xuống hơn nữa có thể nạn nhân quen người này."
Hữu Phi: "Xem ra phạm vi những người vi phạm nhiều rồi. Đi tra khẩu cung thôi."