Phong Vô Từ nói: "Đúng vậy, điều mà ông và ta đã giấu muội hai mươi năm nay."
Hạ Hạ lại nhướng mày.
Hai mươi năm, nguyên chủ năm nay cũng vừa tròn hai mươi tuổi tức là lúc nguyên chủ vừa sinh ra. Thảo nào cô ấy hoàn toàn không biết gì.
Đại sư phụ nói: "Vô Từ, con nói đi. Ta sẽ bổ sung sau."
Năm đó Phong Vô Từ bảy tuổi, nguyên chủ vừa sinh ra thì đã có một cao nhân tìm đến cửa.
Đạo hạnh của cao nhân này cao hơn so với ông hai người nhiều cho nên ông mới cho ông ta vào xem nguyên chủ.
Cứ tưởng là sẽ có một lời tiên đoán may mắn nào đó nhưng mà không như vậy sự tiên đoán này mang theo một niềm xui xẻo.
Gia đình họ Phong này từ thời tổ tiên đã bắt đầu hành yêu trừ ma chỉ là không có lập lên tông môn cho dù vậy họ cũng không thể có ánh nhìn tốt với yêu ma được cho nên đối với họ lời tiên đoán này đúng là xui xẻo.
Vị đạo sĩ đó nói là: "Đến năm hai mươi tuổi đứa trẻ này sẽ gặp một kiếp nạn không thể thoát được."
Rốt cuộc cũng đến năm nguyên chủ hai mươi tuổi cũng chính là thời khắc quyết định sống hay chết. Nhưng mà sống hai chết kết quả cũng không mang theo sự tốt lành nào.
Theo như Hạ Hạ đoán thì trong nguyên tác nguyên chủ chết tức là thể hiện cho khả năng số một. Bởi vậy cho nên để diệt trừ tai họa cho nhân gian nên đành diệt ma vương.
Nhưng mà bây giờ cô xuyên đến thành kết quả thứ hai. Thảo nào Phong Vô Từ và đại sư phu nhìn cô thở dài như thế.
Họ sớm biết trước khi cô về kết quả chính là khả năng số hai rồi.
Đại sư phụ nói: "Nha đầu à! Ngươi có tiền đồ ông ngươi đương nhiên sẽ vui mừng cho ngươi nhưng mà đối với việc tình duyên này của ngươi, ông đúng là hết cách."
Nếu như là nha đầu trước kia thì chắc chắn sẽ khóc lóc không chịu vì ông nghe nha đầu này thường nói với mình là thích tam đệ tử kia nhưng mà không hổ là nhìn tới tiên duyên vẻ mặt hoàn toàn không nhìn ra vui mừng.