Luyện dược tại chỗ lại là dược cấp cao thì ngoài có tu vi cao thâm ra thì người luyện dược cũng phải là Dược Sư cấp bậc 8 trở lên. Dược sư khác với tu tiên giả, dược sư đa phần đều rất yếu đuối tu vi cao nhất cũng chỉ là Trúc Cơ đủ để chạy trốn khi gặp địch mạnh thôi, dược sư cũng chỉ cứu người không đi giúp dân theo cách trị yêu bắt ma bởi vậy nên phân cấp cũng khác với tu tiên giả.
Trên đại lục này hiện tại rất ít dược sư vừa là Dược Sư cấp 8 trở lên vừa là một tu tiên giả thực lực cao, nếu nói người có thể thành thạo cả hai thứ lại là nữ thì cả đại lục chỉ nghĩ ngay người đầu tiên chính là Quỷ Y.
Bởi vậy nên mấy cái trò lặt vặt như thế này Hạ Hạ rất nhanh đã trị xong, cô phủi phủi tay nói: "Lát nữa hắn ta sẽ tỉnh." Sau đó cô lại quay sang Lục Yên: "Ngươi đi qua đây.". Chuyên trang đọc truyện == T R U M t r u y e n . V Л ==
Lục Yên đến gần Hạ Hạ, cô ta tranh thủ hỏi: "Quỷ Y tuổi thọ của ta còn bao lâu vậy? Có phải là rất nhiều không?"
Hạ Hạ không nói gì chỉ điểm nhẹ lên mi tâm của cô ta sau đó là một luồng sáng vàng cứ thế từ mi tâm của cô ta bay ra ngoài được Hạ Hạ thu vào một cái lọ nhỏ, sau đó cô nói: "Ta không phải thầy bói, nếu như ngươi muốn xem mình còn sống được bao lâu thì cứ đi tìm những tên thầy bói đó đừng có hỏi ta."
Cô cất hết lọ dược vào không gian lưu trữ của nguyên chủ sau đó đi về phía của nam nhân và Giang Tam, ra hiệu nói: "Nhanh đi, ta còn rất nhiều chuyện cần phải làm."
Giang Tâm cung kính gật đầu với Hạ Hạ, còn nam nhân chỉ hừ một tiếng rồi bay đi. Đúng vậy hắn bay không cần phải ngự kiếm, người ta nói tu giả thì ngự kiếm thần tiên thì đạp mây cưỡi gió, tu vi của nam nhân này chắc cũng ở mức Phân Thần rồi chỉ thêm một bậc Độ Kiếp nữa thì có thể phi thăng thành tiên. Chỉ tiếc là kẻ tu ma lúc phi thăng không bị lôi kiếp đánh cho tẩu hỏa nhập ma thì cũng bị tâm ma nuốt chửng rồi.
Nhưng kể ra nam nhân này cũng lợi hại, thế giới linh khí ít như thế này mà hắn lại đột phá qua mức nguyên anh, sợ rằng trên đại lục này chỉ có riêng mình hắn là có thể làm được thôi.
Hạ Hạ đang rất hứng thú muốn biết xem lai lịch của boss nhà cô rốt cuộc trâu bò đến mức nào.
Nam nhân bay đi thì Giang Tam và Hạ Hạ cũng ngự kiếm bay theo phía sau, trong bí cảnh này không còn việc của bọn họ nữa.
Lục Dao nhìn về phía Tống sư huynh và nữ đệ tử của Thái Trúc tông rồi hỏi Tống Uy: "Đại sư huynh còn hai người họ thì sao?"
Tống Uy lắc đầu, nói: "Chắc lát nữa thì đám người của Thái Trúc tông cũng tìm được hai người họ thôi." Chỉ là vết thương nặng, lại bị hắc khí của nam nhân kia xâm lấn vào chắc là không sống được mấy năm nữa đâu.
Nhưng vế phía sau không cần thiết nói cho Lục Dao biết, dù gì hai người này sống có lâu hay không cũng chẳng liên quan đến Phù Nghi tông bọn họ.
Lục Dao do dự nói: "Sư huynh về chuyện tuổi thọ..."
Tống Uy nhìn nàng, sau đó lại bình thản nói: "Đừng để ý quá nhiều làm gì lời nàng ta nói chưa chắc là chính xác." ngừng một chút như suy nghĩ xem nên an ủi Lục Dao như thế nào không khiến nàng tổn thương, cuối cùng Tống Uy nói: "Nếu có là thật thì làm nhiều việc tốt không uổng công sống một đời."
Lục Dao như được an ủi gật gật đầu, quay lại phía sau nhìn Lục Yên đang được các sư huynh sư tỷ khác tuân hô và ngay cả vị sư huynh đã được cứu tỉnh kia cũng không ngừng rối rít cảm ơn Lục Yên, Lục Dao chỉ biết lắc đầu.
Nàng quá lắm thì cũng gọi Quỷ Y lại thôi chứ cũng chẳng góp công vào việc cứu vị sư huynh kia, Lục Yên là người trực tiếp dùng mười năm tuổi thọ để cứu người hiển nhiên được người người cảm ơn ca tụng là đúng, nàng không có việc gì mà chạnh lòng cả.
Không sống đủ thêm mười năm nữa thì đã sao? Chỉ cần nàng cố gắng thêm làm thật nhiều việc tốt như đại sư huynh đã nói thì nàng cũng chẳng nuối tiếc gì cả.
Hạ Hạ ngáp một tiếng, lại ngự kiếm bay song song với nam nhân, cô bắt chuyện: "Từ gặp nhau đến bây giờ ta vẫn chưa biết tên của ngươi, nể tình như đã đánh một trận với nhau rồi ngươi giới thiệu một chút về mình đi." Thấy nam nhân tiếp tục không nói gì, mắt Hạ Hạ giật giật nhưng cô vẫn không bỏ cuộc tiếp tục nói: "Không ấy ta giới thiệu về mình trước rồi ngươi giới thiệu sau xem như huề nhau."
Lúc này nam nhân mới lên tiếng, nhưng mà không phải giới thiệu về bản thân hắn: "Quỷ Y vốn nổi danh tên của ngươi ta đã sớm biết."
Hạ Hạ: "...."
Ta cũng sớm biết tên ngươi là Thượng Trầm rồi nhưng vì ngươi không nói tên ta cứ giả vờ không biết thôi.
Sau đó Hạ Hạ phản ứng lại sau khi phát hiện có cái gì đó sai sai: "Tên ta đâu có kẻ nào biết, cái danh Quỷ Y đó đâu phải là tên. Ngươi có nhằm không đó?"
Quỷ Y vốn chỉ là danh do những tên tu tiên giả kia đặt cho nguyên chủ thôi, tên thật của nguyên chủ chưa từng được tiếc lộ.
Nam nhân: "..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT