Bỗng dưng không hiểu vì sao đang yên đang lành như thế này thì dưới đất bỗng dưng có dây leo xuất hiện. Dây leo với tóc độ cực nhanh trói lấy những tên mặc vest đen hỗ trợ cho Đông Nhi.

Đương nhiên không phải ai cũng bị dây leo quấn lấy hết được, vẫn có một số người có thể dễ dàng cắt đứt nó như Trần Tử Lâm và một số tên khác.

Trần Tử Lâm có chút ngạc nhiên: "Cô kí khuế ước với linh thú luôn rồi?!"

Phải biết linh thú không phải rau cải bán ngoài chợ đâu mà nói tìm là tìm được, linh thú thường sống trong một không gian kép là một khu rừng vô cùng rộng lớn. Chúng không thích tiếp xúc quá nhiều với con người cũng rất ít linh thú muốn rời khỏi nơi đó vì trong không gian kép đó có rất nhiều linh khí thích hợp với bọn chúng hơn là ở ngoài này.

Kí khuế ước được với một linh thú thì xem như lấy cả may mắn của cả đời mình đổi lại vậy. Nói thì hơi khoa trương một chút nhưng sự thật đúng thật như vậy.

Trong tu giả thì có mất người có linh thú, còn chưa đến năm người nữa.

Hạ Hạ nhân lúc Trần Tử Lâm phân tâm thì lập tức vung kiếm, cô xoay một vòng đường kiếm vẽ một vòng cung tuyệt đẹp trên không khí nhắm thẳng đến cổ của Trần Tử Lâm.

Trần Tử Lâm theo bản năng nhắm mắt lại nhưng đau đớn cũng không như tưởng tượng mà xuất hiện ngược lại thì gã lại bị dây leo quấn lấy, tró thật chật.

Tiên kiếm cũng rơi sang một bên, những cấp dưới của gã cũng bị dây leo cản trở bước đi sợ rằng không thể nhanh chống chạy đến đây trợ giúp được.

Đông Nhi đi đến làm mặt quỷ với gã một cái rồi nói: "Đáng đời."

Hạ Hạ nhìn nàng một cái rồi nói: "Đi thôi."

Mắt thấy một con củ cải trắng nhảy vào trong lòng Hạ Hạ cùng cô với Đông Nhi chuẩn bị rời đi thì Trần Tử Lâm vội gọi: "Cố Lam Hạ Hạ, cô dừng một chút. Tôi tìm cô là có chuyện muốn nói."

Hạ Hạ ngay tức khắc dừng lại, cả cơ thể cô sau khi nghe được cái tên mà hơn mười năm nay không hề dùng đến đúng thật là có cảm giác khó nói vô cùng.

Cô quay người nhìn Trần Tử Lâm nói: "Tôi và Trần gia không có chuyện gì để nói hết."

"Thật sao? Vậy không lẽ cô đã quên Trần Tử Hàn?!"

Ánh mắt của Hạ Hạ trở nên sắc bén cứ như một con dao găm bất cứ lúc nào cũng có thể giết chết người đối diện, làm cho người nhìn vào cặp mắt này không thể không lạnh sóng lưng cũng không tự chủ được mà lùi bước.

"Có gì thì nói mau."

Trong lòng Trần Tử Lâm thầm nghĩ: "Quả nhiên nói đến Tử Hàn liền trở nên như vậy, đúng là người đã có tình yêu dính vào có khác."

Còn Đông Nhi thì lại đang suy nghĩ đến người tên Trần Tử Hàn đó là ai, không lẽ là người cùng Hạ Hạ yêu đương trong mấy thế giới trước?

Trần Tử Lâm nói: "Trước hết cô cho linh thú của cô thu hồi dây leo lại đi, chúng ta vừa đi đến Trần gia vừa nói."

Hạ Hạ liếc mắt nhìn gã: "Dựa vào đâu anh thật sự cho rằng tôi sẽ đi theo anh đến Trần gia?"

Trần Tử Lâm nghẹn họng, gã quả thật không ngờ đến miệng lưỡi của Huyết Ảnh Hồng Liên lại sắc bén như thế.

"Tình hình của Tử Hàn có chút đặc biệt không thể để cho người ngoài biết được, tôi cũng không rõ ràng lắm trong việc này chỉ có thể tóm gọn cho cô còn muốn nghe chi tiết hơn thì cô phải đến Trần gia tìm anh trai tôi."

Hạ Hạ nhướng mày: "Tìm Trần Tử Lam?!"

Trần Tử Lâm gật đầu: "Đúng vậy, tình hình Tử Hàn vẫn không có tiến triển tốt hơn trong ba tháng nay rồi, tuy không có xấu đi nhưng cũng không thể tỉnh lại được. Hai anh em bọn tôi nghĩ rằng chỉ có cô mới giúp được Tử Hàn. Nhưng cô biết rồi đó, cô mai danh ẩn tích 10 năm nay thử hỏi xem tôi biết tìm bọn cô ở đâu, cũng không thể công khai tìm cô được, cô hiểu thân phận của mình có ảnh hưởng thế nào mà."

Hạ Hạ đương nhiên biết thân phận của mình sẽ có ảnh hưởng thế nào đến Trần gia khi công khai tìm cô, năm xưa cũng vì tránh rắc rối cho Trần Tử Hàn nên cô mới chủ động rời đi trước.

Dây leo cũng rút dần lại, Trần Tử Lâm biết Hạ Hạ đã đồng ý đến Trần gia một chuyến rồi, gã vươn vai một cái rồi đi đến nhặt lấy tiên kiếm đang nằm một bên bơ vơ của mình.

"Chúng ta trước tiên đi đến Trần gia một chuyến, trên đường đi tôi sẽ kể tóm gọn cho cô."

Đông Nhi nhếch môi một cái khinh bỉ Trần Tử Lâm: "Nếu mới đầu ngươi nói như thế thì có phải nhanh hơn không? Bày trò đánh nhau làm gì không biết."

Trần Tử Lâm nghẹn họng.

Gã chỉ là muốn thử lại sức của Huyết Ảnh Hồng Liên có giảm đi sau 10 năm hay không thôi. Dù gì Hạ Hạ mai danh ẩn tích nên không thể nào lại chăm chỉ đi luyện tu vi thế được.

Trần Tử Lâm nói đúng, Hạ Hạ đúng thật không có luyện tập gì trong thời gian 10 năm vì cô biết thời gian của bản thân không còn bao nhiêu nữa nên cũng lười vận động. Chỉ là cuối cùng Tiểu Hệ Hệ xuất hiện, cô lại đi xuyên qua đủ loại thế giới nên cũng xem như cô luyện tập tu vi vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play