Tối nay là một đêm mây đen gió lớn, thích hợp giết người phóng hỏa.
Ta đứng ở bên cạnh sân khấu kịch, tự nhìn mặt bàn ngẩn người.
Lúc này, một người bước ra khỏi bức tranh bên cạnh sân khấu. Hắn là một tên béo, cười híp mắt nhìn sang, nói là muốn bàn chuyện làm ăn.
Ta cự tuyệt hắn.
Sau khi tên đó rời đi, trợ thủ cũ của ta – Tiểu Thất đột nhiên chạy tới, há mồm muốn nói gì, lời nói còn chưa ra khỏi miệng, liền thẳng tắp mà ngã xuống. Phía sau hắn có một người đang đứng đó, vóc người tương đối gầy, cúi đầu không thấy rõ biểu tình. Lúc này hắn đột nhiên ném một vật gì đến, ta vội vàng xoay người tránh né, vật kia leng keng mà rơi trên mặt đất, nhìn kỹ, là phi tiêu.
Lưỡi phi tiêu hiện ra thủy quang, chắc là có độc.
Ta hoàn toàn không có võ công, đành phải vừa lui vừa nhìn sang, ít nhất phải thấy rõ người kia dáng dấp ra sao, không thể chết không nhắm mắt. Nếu có biến thành quỷ thật, cũng phải có một cái mục tiêu để báo thù.
Người kia cũng vừa hay đi tới dưới ánh trăng.
Là hắn.
Ta nhìn hắn, dạ dày từng trận co giật, cực kỳ mãnh liệt cảm thấy mình đột ngột trần trụi mà cứng đờ ở đó. Thế giới này chính là tràn ngập ác ý mà quan sát ta, vận mệnh sẽ không cho ta thời gian thở dốc.
Cảm giác sỉ nhục nồng nặc xông lên đầu.
Đúng đấy, ta từ lâu mất đi quyền lợi làm người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT