Sau đó không thấy cô nói gì, nhưng Geogre đã cảm nhận được sự uy hiếp rõ rệt, bất đắc dĩ mà mở miệng: "Đừng như thế mà, chị dâu, em thấy chị hiểu nhằm em rồi, em không phải loại người như vậy!"

Hàn Mộc Tử cũng không quên đi danh tiếng chơi bởi trăng lưu của anh ta, hơn nữa trước đây lần đầu gặp nhau trong thang máy, người này có suýt nữa đưa đổi tay dơ bẩn của anh ta mà đưa lên người mình.

Anh ta tưởng là mình quên rồi sao? "Dù cho cậu là loại người như thế nào, thỏ không ăn cỏ gần hàng, người bên cạnh người tôi cậu đừng có mà mơ đến."

Geogre: ".. Ây da, biết rồi biết rồi! Nhưng mà chị dâu à, nếu như người bên cạnh chị nhìn trúng em thì sao? Vậy thì em phải từ chối hay là chấp nhận đây?"

Nói xong, Geogre còn bày ra biểu cảm bối rối,

Hán Mộc Từ cảm thấy cần lời, lườm anh là một cái rồi đứng dậy rời đi. Geogre lại nở nụ cười bị ối, sao đó tiếng Zalo vàng lên, anh ta cúi đầu nhìn điện thoại, lại là cô gái mà lúc trước ông cụ sắp xếp cho anh ta đi xem mắt gửi tin nhắn đến

Ui da, cái này có độc không?

Lúc kết bạn Zalo anh ta đã nói rất rõ ràng, toàn bộ chuyện này đều là do người trong nhà sắp xếp, bọn họ cứ diễn trò, kết bạn Zalo đi, nhưng mà sau này đừng quấy rầy nhau, không ngờ cô ấy lại gửi Zalo cho mình.

Geogre không thể trêu chọc vào loại đại tiểu thư này, bọn họ dễ tưởng là thật lắm, còn anh ta thì... không có tâm tư đấy.

Vì vậy anh ta liếc qua tin nhắn, trực tiếp hiện dấu đã đọc, sau đó lại vứt điện thoại sang một bên, không thèm để ý đến.

Không lâu sau, Tiểu Nhan và Tiêu Túc trở về, nghe được tiếng chuông cửa vang lên, lúc Hàn Mộc Từ định đứng dậy đi mở cửa, Geogre lại giành nói: "Chị dâu, chị cứ ngồi đi, để em mở cho "

Không đợi Hàn Mộc Tử trả lời anh ta, Geogre đã nhanh chóng chạy đến bên cạnh cửa, sau đó mở cửa ra.

Tiểu Nhan và Tiêu Hùng mang theo đồ đạc dang đứng ở trước cửa, sau khi nhìn thấy một người không 100 quen biết chạy ra mở cửa, hai khuôn mặt đều xuất hiện một tia mơ hồ mà nhìn nhau. Tiểu Nhận không nhịn được mà nói: "Chẳng lẽ chúng ta đi sai rồi?"

Nói xong, Tiểu nhan định lời về phía sau nhìn số tầng một cái.

Bởi vì trong tay quá nhiều đổ, vì vậy hai người trực tiếp bấm chuông cửa.

Bây giờ Tiểu Nhan lại tưởng mình đi nhằm tăng.

Ai ngờ được lúc cô ấy vừa định bước ra sau thì Geogre đã rất nhiệt tình mà đến đỡ đồ trên tay cô ấy: "Không đi nhằm đâu, không đi nhầm đâu, đúng là chỗ này rồi, mấy đồ này nặng vậy. Nhanh nhanh nhanh, tôi cầm giùm cô."

Ánh mắt Tiểu Nhan khó hiểu mà nhìn anh ta, Geogre lại lên tiếng giải thích: "Vì người đẹp mà phục vụ là vinh hạnh của tôi, lần đầu gặp mặt, xin giới thiệu qua một chút, tôi tên là Geogre."." Màn giới thiệu không hiểu gì này làm cho Tiểu Nhan ngẩn ra, hơn nữa cô ấy nhận thấy ánh mắt của anh ta nhìn cô vô cùng nhiệt tình, đây là chuyện gì vậy?

Ngay lúc này, Tiêu Túc tiến lên một bước, chăn trước mặt Tiểu Nhan. "Anh là "

Cậu ta cau mày, định hỏi thân phận của đối phương, đã thấy Hàn Mộc Từ đứng trước cửa: "Mọi người về rồi thì mau vào đi "Mộc Tử"

Vừa nhìn thấy Mộc Tử, cuối cùng Tiểu Nhan cũng biết là không đi nhầm, vì vậy nhanh chóng cầm đồ trong tay đi vào, Geogre đề vụt mất cơ hội làm người hùng, có chút tiếc nuối mà thở dài một hơi rồi bước vào.

Đoàn người vừa vào phòng, Hàn Mộc Tử liền cảm thấy Geogre quả nhiên bắt đầu dụ dỗ Tiểu Nhan rồi. "Người đẹp, xưng hô như thế nào vậy? Tôi là bạn thân của Mộc Tử và Uất Trì, tên là Geogre."

Đại khái là cảm thấy ngại ngùng, vì vậy Tiểu Nhan nhìn anh ta một cái, nói ra tên của mình. "Gọi tôi Tiểu Nhan là được."

Geogre: "Đây là tên đầy đủ rồi sao?"

Bởi vì đối phương quá nhiệt tình nên Tiểu Nhân có chút phản cảm, tùy tiện mà ừ qua loa một tiếng, Geogre lại tủm tin mà nói: "Tên đầy đủ như vậy á, tôi không tin đầum nhưng mà cô đã nói như vậy, vậy thì sao này tôi sẽ gọi cô là Tiểu Nhan nhé

Tiêu Túc ở bên cạnh sắp xếp đổ vào tủ lạnh thay cho Tiểu Nhận, nhìn thấy Geogre cứ liên tục làm phiền Tiểu Nhan trước arnwtj minh như vậy, lập tức nhíu máy. hung hằng mà đi đến nói: "Anh này, anh đứng trong phòng bếp là muốn giúp chúng tôi nấu cơm đúng không?"

Geogre sững sờ, nhìn thấy người đàn ông trước mặt đang nhìn mình với ánh mắt căm thù, lại nghĩ đến những hành động cậu ta vừa làm giúp cho Tiểu Nhan, nhíu mày mà hỏi một câu: "Các người là người yêu hà?"

Tiêu Túc đang định nói không phải, ai ngờ Tiểu Nhan lại nói: "Liên quan gì đến anh hả?"

Geogre cười cười, không trả lời lại.

Lúc này Hàn Mộc Từ thực sự không nhìn được nữa, đi lên phía trước: "Geogre, cậu ra đây cho tôi" "Ây da, chị dâu! Sao vậy?"

Anh ta ngoảnh đầu nhìn sang Hàn Mộc Tử, nhưng không hề bước chân đến.

Hàn Mộc Tử bị anh ta chọc tức, nghiến chặt răng mà nói: "Nếu như cậu không qua đây, còn trêu chọc linh tinh trong đấy nữa, tôi sẽ nói với Uất Trì 400

Nói với Uất Trị

Geogre chớp chớp mắt: "Em cũng có trêu chọc người phụ nữ của anh ấy đâu, chị nói với anh ấy làm gi?" "Đúng vậy, cậu không trêu chọc người phụ nữ của anh ấy, nhưng cậu có biết cậu ấy là con trai cưng của dì anh ấy, cậu trêu chọ như vậy, thực sự được chứ?"

Con trai của di

Geogre lẩm nhẩm mấy chữ này vài lần, sau đó phản ứng lại rất mạnh, trợn trừng mắt. "Con nó chứ?" "Đi ra đây!" Hàn Mộc Tử nòi thêm một câu.

Lần này Geogre không đứng lì tại chỗ nữa, quay đầu liếc Tiểu Nhan một cái sau đó đi ra ngoài.

Vì vậy trong phòng bếp chỉ còn lại hai người Tiêu

Tức là Tiểu Nhan.

Không gian trong bếp vừa yên tĩnh thì Tiểu Nhan lên tiếng: "Anh ra ngoài đi, tôi ở trong này là được rồi."

Tiêu Túc: "... Tôi ở lại giúp cô."

Về mặt Tiểu Nhan lạnh nhạt: "À, anh đừng nghĩ gần đây anh làm những chuyện như vậy thì tôi sẽ thích anh" Những lời này làm cho ánh mắt Tiêu Túc có chút lạnh lẽo, nhưng rất nhan đã không để ý. "Tôi chỉ làm chuyện tôi muốn làm mà thôi, không hề có mục đích gì khác, cô không cần thấy áp lực " "Không có mục đích gì khác?" Tiểu Nhan liếc mắt nhìn cậu ta một cái: "Tối đó anh làm những chuyện như vậy, chẳng lẽ lại không có mục đích? Mặc dù tôi không thông minh lắm, nhưng tôi cũng không ngốc."

Nghe thấy vậy, Tiêu Túc cười: "Tôi chỉ ở lại giúp nấu cơm mà thôi, cô còn để phòng với tôi như vậy hả? Nếu như chuyện đêm hôm đó làm cho cô suy nghĩ nhiều, vậy tôi cam đoan rằng, sẽ không có lần nữa."

Sẽ không có lần nữa...

Tiểu Nhan mới không thèm tin lời bậy bạ của cậu ta, hôm đó cô ấy không ngờ đến cậu ta đột nhiên hôn toi.

Mặc dù chỉ là chạm môi mà thôi, nhưng mà đã trí mạng rồi, hơn nữa lại còn thêm những hành động gần đây cậu ta làm với bản thân, làm cho Tiểu Nhan này ra ảo giác.

Cậu ta đang nỗ lực tiếp cận bản thân, muốn theo đuổi cô ấy sao?

Nhưng đáng tiếc là, trong đầu có chỉ có một mình Hàn Thanh.

Đặc biệt là trong khoảng thời gian buồn bã dầu thương như thế này. "Tôi cảnh cáo anh, anh đừng có mà thừa dịp lần tới, bây giờ trong lòng tôi đang rất loạn."

Nghe thấy vậy, giường như Tiêu Túc đã hiểu được ý của cô ấy, mìm cười: "ỷ của cô là, đợi lúc trong lòng cô không loạn nữa thì tôi có thể bắt đầu theo đuổi cô hà?"

Trong lòng Tiểu Nhan nổi lên một trận lộp bộp, nhìn sang phía câu ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play