Muốn làm cô ta xấu mặt “Đây là?” Lãnh Nguyệt Nguyệt cũng mở to hai mắt: “Cái này hình như là USB á!, Không biết bên trong có gì?”
Hàn Mộc Tử nhận lấy USB: “Mở ra xem thì biết”
Sau đó cô đứng dậy đem USB cắm vào máy vi tính, sau đó mở ra, Lãnh Nguyệt Nguyệt nhìn trợn mắt hốc mồm: “Có thể sao?
Lỡ như là một chiếc USB có mã độc thì sao?” “Sẽ không. Hàn Mộc Tử lắc đầu: “Nếu như đối phương có lòng hại chúng ta sẽ không dùng loại thủ đoạn này.”
Nghe nói vậy, Lãnh Nguyệt Nguyệt trong nháy mắt cũng không nói gì nữa, suy nghĩ một chút cũng phải, nếu như muốn hại người nói, sẽ không đem USB đưa tới cửa, ai dám dùng linh tinh đâu chứ?
Hai người đứng phía sau Hàn Mộc Tử, Hàn Mộc Tử đem USB gì đó mở ra, có một chiếc video hiện ra. "Là Triệu Ý Như
Trong video đối thoại truyền ra. “Ý Như, chuyện này hay là thôi đi, không tốt lắm. Cô dẫu sao cũng là nữ minh tinh, nếu như chuyện này tiết lộ ra ngoài, đến lúc đó đối với cô cũng không tốt, rất có thể phá hủy sự nghiệp của cô”
Người đại diện của Triệu Ý Như tận tình khuyên cô ta. Nhưng Triệu Ý Như rõ ràng không có đem lời của hắn để ở trong lòng, chỉ là khinh miệt nói: “Chẳng liên quan gì? Mọi người đều biết tôi là một nữ minh tinh, huống hồ tôi bình thường diễn đều là diễn viên chính, bọn họ sẽ không tin tưởng đâu. Chỉ nghĩ rằng các cô ấy muốn báo thù tôi mà bày trò thôi”
Nói đến đây, Triệu Ý Như nhìn về phía người đối diện, "chuyện này giao cho anh đi làm, anh nhất định phải canh kĩ thời gian, đem chuyện này làm thỏa đáng, không lộ ra bất luận cái gì. Nếu như anh lộ ra chân tướng, vậy thì tất cả trách nhiệm anh đều phải tự nhận hết, nói chung, không cho phép liên lụy đến tôi. Sau khi chuyện thành công, chắc chắn không thiếu tiền của anh.”
Đối phương bày ra một bộ tham tiền, cười híp mắt gật đầu: “Khẳng định, chúng tôi làm được cái này, bảo đảm chính là sẽ không bán ra cô chủ rồi.”
Nghe nói vậy, Triệu Ý Như hài lòng cười: “Không sai, nói tốt lắm, tôi sẽ cho anh thêm tiền thưởng. Tôi đã bắt đầu không thể chờ đợi được nữa, đem tác phẩm kia hủy đi, sau đó Lâm Tinh Hỏa ở buổi họp báo sẽ không có lễ phục đẹp để mặc, chỉ có thể nhất thời tìm cái gì đó mặc đại. Chắc chắn sẽ thua tôi thôi. Nghĩ đến thôi đã sung sướng rơn người.”
Nói xong cô ta còn điên cuồng hạ ha vài tiếng, tiếng cười có chút điên cuồng cùng với dáng vẻ trông thuần khiết đáng yêu hoàn toàn không hợp nhau. Người đại diện đứng ở phía sau, vẻ mặt bất đắc dĩ, nghệ sĩ đã quyết định làm như vậy, hắn cũng không có biện pháp, chỉ có thể nhìn người đối diện nói: “Nhớ làm tốt, ngàn vạn lần đừng lưu lại bất kỳ dấu vết nào, cứ theo lời cô ấy mà làm, nếu như bị bắt rồi phải tự chịu trách nhiệm hết. Hiểu rõ chưa?" “Không thành vấn đề!”
Video đến nơi đây kết thúc, Tiểu Nhan trong lòng tràn đầy tức giận. “Dựa vào đầu chứ, tôi cũng biết Triệu Ý Như không phải là người tốt, trước đây không nên tin yêu cô ta, cô ta đã dùng gương mặt thanh thuần của mình lừa bao nhiêu người chứ? Kỹ thuật diễn gì gì đó cũng không có, dựa vào dung nhan mà sống yên bình ở giới nghệ sĩ không muốn hay sao còn đi làm chuyện xấu xa”
Tiểu Nhan tức giận nói một lèo. Ngữ khí rất ác liệt, câu chữ cũng vô cùng dữ dội.
Tuy là Hàn Mộc Tử biết giới giải trí là một nơi chẳng tốt đẹp gì, không có người đơn thuần. “Cái USB này, là ai đưa tới?”
Hàn Mộc Tử đột nhiên nhìn về phía Lãnh Nguyệt Nguyệt.
Lãnh Nguyệt Nguyệt sửng sốt một chút, sau đó vò đầu: “tôi, tôi cũng không biết là ai?
Chính là một người đàn ông tướng mạo rất bình thường, tiến lên đưa cái này giao cho tôi, nói rất quan trọng, yêu cầu tôi phải trao tận tay cô.”
Nói đến đây, cô ấy cố gắng nhớ lại: “Tôi nhớ được lúc đó trên mặt hắn biểu hiện rất nghiêm túc, sau đó tôi nghĩ đến việc hai ngày gần đây chuyện đã xảy ra hơi nhiều, tôi cũng không có nhiều do dự, liền cầm lấy. Sau đó người kia liền đi mất, cũng không biết hiện tại đi tìm có đuổi kịp không.” “Không cần tìm.” Hàn Mộc Tử đạm thanh nói: “Đi lâu như vậy, cô đi tìm cũng không đuổi kịp, chiếc USB này vừa lúc giúp chúng ta, chúng ta bây giờ biết đầu sỏ gây chuyện là ai.” “Kỳ thực không có USB, cô cũng có thể đoán được mà." Tiểu Nhan nhìn về phía Hàn Mộc Tử nói: “Ngày hôm qua cô cùng tôi phân tích qua rồi, có điều chiếc USB này vừa hay cho chúng ta chứng cớ xác thực mà thôi.”
Lãnh Nguyệt Nguyệt trợn to hai mắt: “Thật? Cô lợi hại như vậy."
Nghe thế, Hàn Mộc Tử mỉm cười: “tôi về nước không lâu sau, người ganh ghét có mấy người, vừa nghĩ sẽ biết, không phải thông minh, chẳng qua là tôi thu hẹp phạm vi thôi. “Thì ra là thế, trách không được vì sao ngày hôm qua cô bình tĩnh đến lạ..... A, còn Trương Ngọc? Chúng ta đã oan uổn cô ấy?” "Ừ, đại khái là mọi người vẫn còn nghi kỵ cô ấy. Giữa đồng nghiệp tôi hy vọng các cô có thể sống bình yên với nhau.” “Tôi biết ý cô là ý gì, yên tâm đi, sau này tôi sẽ nói với mọi người rõ ràng.” “Ừm, Triệu Ý Như chính là hung thủ thật sự, tạm thời đừng nói ra ngoài." “Tức chết tôi!” Tiểu Nhan xoa tay: “Triệu Ý Như này, trước tôi không động đến cô ta là vì tôi lười. Cô ta lại làm chuyện xấu này. Nếu như không phải cô đã sớm có cách trừng trị thì chắc tôi cũng đã xông vào đánh cho một trận rồi"
Tiểu Nhan bẻ các khớp ngón tay kêu rắc rắc, sau đó hậm hực bước ra ngoài.
Lãnh Nguyệt Nguyệt cũng theo cô ấy rời
Mà Hàn Mộc Tử lại khom lưng đem USB đi. lấy ra ngoài, sau đó nhìn chăm chăm USB như có điều suy nghĩ.
Là trùng hợp sao?
Ngày hôm qua cô đi thăm dò màn hình giám sát, Dạ Mạc Thâm ở nơi đó giúp cô.
Ngày hôm nay đã có nhân vật nặc danh trực tiếp đem chứng cứ đưa đến tay của cô, giúp cô tiết kiệm rất nhiều thời gian, nếu như việc này cô muốn đích thân làm, ước đoán sẽ kéo theo không ít phiền phức.
Nhưng là bây giờ...... video giám sát đang ở trên tay, bất kể là đối thoại hay là mặt người, đều thấy đặc biệt rõ ràng.
Những thứ này...... Đều là Dạ Mạc Thâm làm sao?
Nếu như nói gặp lại cô chỉ là vì cô giải trừ hợp đồng, vậy thì anh làm sao phải khổ sở giúp cô làm những thứ này?
Nhưng là...... Ngoại trừ Dạ Mạc Thâm, Hàn Mộc Tử lại muốn biết ai sẽ có thể làm được như vậy.
Quên đi.
Hàn Mộc Tử nhắm mắt lại, coi như là lại thiếu anh một ân tình.
Ngày mai là buổi họp báo rồi, hy vọng hết thảy đều thuận lợi, các chuyện lần này có thể kết thúc được rồi. Sau khi kết thúc cô phải đi giải quyết chuyện giữa cô và Dạ Mạc Thâm.
Giữa cô và anh, cũng nên có một kết thúc. Cô phải hỏi rõ ràng, đây rốt cuộc là chuyện gì!
Thời gian rất nhanh rốt cục nghênh đến buổi họp báo.
Hàn Mộc Tử dẫn theo Lãnh Nguyệt Nguyệt cùng Tiểu Nhan đi đến hội trường, bởi vì cô là do Lâm Tinh Hỏa cố ý mời, cho nên có chỗ dành riêng cho các cô ngồi. Tiểu Nhan ngay từ đầu thì không muốn tới, cô ấy bình thường không hề có hứng thú với những thứ này, nhưng là…..... Lần này cô ấy lại muốn cùng qua đây, chính là cô ấy muốn nhìn Triệu Ý Như ở buổi họp báo mặt xấu mặt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT