**********

Đối với Hứa Yến Uyển, thật ra không thể nói là Tiểu Nhan ghét cô ta.

Nhưng cô ta vẫn luôn mơ ước người đàn ông của mình, chỉ dựa vào điểm này mà nói, Tiểu Nhan cũng không thể nói là thích cô ta được, hơn nữa mấy lời ý tứ ám chỉ cô ta đã nói với cô trước đây, tuy rằng không quá rõ ràng, nhưng sau khi Tiểu Nhan biết thân phận của cô ta liền biết những lời cô ta nói có ý gì rồi.

Mà lúc đó cô cũng thật sự đã tin rồi.

Tuy nhiên Tiểu Nhan cô là một người yêu hận rõ ràng, Hứa Yến Uyển không gây ra bất kỳ tổn hại đáng kể nào cho bản thân cô, cũng an an tĩnh tĩnh mà không làm trò ma quỷ gì, cho nên cô không ghét Hứa Yến Uyển đến mức thù hận gì cả.

Bây giờ lại thấy cô ta gửi tin nhắn cho mình, Tiểu Nhan nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời tin nhắn của cô ta. “Có chuyện gì không?”

Hứa Yến Uyển còn đang nghĩ rằng cô ấy vẫn không để ý đến mình, nhìn thấy cô ấy trả lời thì cảm xúc trong lòng có chút phức tạp. “Tôi mong có cơ hội gặp cô một lần, chúng ta nói chuyện một chút, có được không?” Gặp mặt?

Lúc Tiểu Nhan nhìn thấy dòng tin nhắn này, nhịn không được nheo mắt lại, đang bình thường cô ta hẹn mình ra làm gì? “Cô muốn nói gì?” “Hai người cũng sắp kết hôn rồi, cô nói xem tôi còn có thể làm gì chứ? Tôi chỉ muốn nói với cô những tâm sự của tôi thôi, muốn xem cô có muốn nghe hay không”

Tâm sự? Nếu như chuyện mà cô muốn nói liên quan đến Hàn Thanh, vậy thì tôi nghĩ rằng mình không có hứng thủ đầu

Tiểu Nhan trực tiếp từ chối, Hứa Yến Uyển cũng đã dự liệu được cô ấy sẽ từ chối mình, chỉ có thể cười khổ tiếp tục trả lời. “Tôi biết cô sẽ từ chối tôi, nhưng tôi vẫn muốn nói chuyện với cô, sẽ khiến cho tôi từ bỏ hoàn toàn, được không?

Tiểu Nhan đi làm mấy việc xong quay lại thì thấy dòng tin nhắn trả lời của Hứa Yến Uyển, cô ấy gần như có thể nhìn thấy qua màn hình điện thoại di động vẻ mặt và trái tim của Hứa Yến Uyển đau đớn như thế nào. Cô ấy cũng không biết bản thân mình đang bị làm sao nữa, có lẽ bởi vì trước đây cô ấy thích Hàn Thanh mà không được đáp lại, cho nên bây giờ nhìn thấy Hứa Yến Uyển cũng biến thành cô lúc đó, cô ấy vẫn có chút đồng cảm sâu sắc với cô ta.

Nghĩ một chút, Tiểu Nhan đành trả lời cô ta. “Cô nói đi, gặp mặt ở đâu?”

Cuối cùng Hứa Yến Uyển với Chu Tiểu Nhan hẹn gặp mặt ở trong một quán cà phê.

Bởi vì Tiểu Nhan đang mang thai, cho nên hiện tại sẽ không uống cà phê, vì vậy cô gọi một ly nước trái cây, Hứa Yến Uyển nhìn chằm chằm vào ly nước trái cây hồi lâu, trong mắt hiện lên một tia tự giễu.

Cô ta cúi đầu, thở dài nói: “Thật hâm mộ với cô.”

Động tác trên tay Tiểu Nhan hơi dừng lại, lúc sau liền đặt tay lên đùi, đối diện với ánh mắt vô tôi của đối phương, cô ấy mới nói: “Hâm mộ với tôi cái gì? Hâm mộ tôi với Hàn Thanh ở bên nhau sao?”

Hứa Yến Uyển không nói gì, chỉ mím môi đỏ mọng lại, vẻ u ám trong mắt càng sâu. “Thật ra cô không cần phải hâm mộ tôi, ngược lại thì tôi phải hâm mộ cô mới đúng. Nghe lời này, Hứa Yến Uyển có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Tiểu Nhan: “Cô nói cái gì? Hâm mộ tôi?” “Đúng thế.” Tiểu Nhiên cong cong môi, nhìn hàng lông mày của Hứa Yến Uyển đầy ngưỡng mộ: “Lúc tôi mới biết đến cô, vẫn còn chưa biết cô có tình cảm với Hàn Thanh, nhưng từ miệng người khác tôi mới biết đến cô, là một người rất ưu tú. Cái gì cô cũng có, từ nhỏ những thứ cô được tiếp nhận cũng đều là sự giáo dục cao nhất, còn biết quản lý công ty, lại có nhan sắc, cho nên tôi hâm mộ cô không phải là chuyện rất bình thường hay sao?

Hứa Yến Uyển chưa từng nghĩ đến có ngày bản thân lại được Tiểu Nhan hâm mộ.

Cô ta vẫn nghĩ rằng, sau khi Tiểu Nhan và Hàn Thanh ở bên nhau, chắc chắn trong lòng đang vô cùng đắc ý đi, sẽ xem thường tất cả mọi người, nhưng lại không ngờ rằng thế mà cô ấy lại hâm mộ mình, còn khen ngợi cô hết lời như vậy.

Điều này khó mà nằm trong dự tính của cô, Hứa Yến Uyển ngây người nhìn Tiểu Nhan đang ngồi trước mặt mình, giống như không chắc chắn vậy: “Cô, cô thật sự hâm mộ tôi?” “Rất kì lạ à? Cô rất ưu tú, người khác hâm mộ cô là chuyện rất bình thường thôi.

Nhìn thấy vẻ mặt sững sờ của Hứa Yến Uyển, Tiểu Nhan đột nhiên cảm thấy cô ta thật ra cũng không xấu lắm, cô ta thích Hàn Thanh như vậy, nhưng từ đầu đến cuối cũng chưa bao giờ làm việc gì tổn hại đến cô cả, nhưng lời nói hàm ý đó, đại khái hẳn là lúc đó cô ta không thể khống chế cảm xúc mà nói ra mà thôi?

Nghĩ đến điểm này, Tiểu Nhan thở ra một hơi: “Những lời trước đây cô nói với tôi, tôi có thể hiểu theo nghĩa là cô yêu không được nên nhất thời nghĩ không thông mà nói ra như vậy, nhưng mà...chúng tôi sắp kết hôn rồi, hi vọng sau này cô có thể nhìn thoáng một chút.

Sau một hồi im lặng, Hứa Yến Uyển đột nhiên cười khổ: "Không ngờ cô lại an ủi tôi cơ đấy. Tôi còn tưởng rằng cô nên ghét bỏ tôi lắm. “Không có gì phải ghét bỏ cả, yêu thích một người không phải là chuyện bản thân có thể không chế được, tôi rất hiểu cô lúc này, nhưng tôi không biết phải khuyên cô thế nào cả. Hôm này liền nói đến đây đi, giữa chúng ta cũng không có chuyện gì có thể nói chuyện phiếm với nha, chẳng qua tôi nghe nói công ty của cô đang làm ăn rất tốt, chúc mừng cô.”

Tiểu Nhan sắp phải kết hôn rồi, cho nên bây giờ cũng không so đo với đối phương quá nhiều nữa, vốn dĩ cũng chỉ là một người đáng thương không đạt được thứ cô ta muốn. Nói xong. Cô chuẩn bị đứng dậy nhưng lại đụng phải người phục vụ đến đưa cà phê.

Cà phê đổ hết lên người cô ấy, vẻ mặt của người phục vụ bị dọa tới trắng bệch: “Thật xin lỗi thật xin lỗi cô, tôi không cố ý đâu ạ, cô không có chuyện gì chứ a?"

Tiểu Nhan nhìn thấy sắc mặt cô ta trắng bệch, khỏe mắt cũng đã đỏ cả lên rồi, cũng không nổi giận với cô ta nữa, chỉ có thể đè nèn nội tâm xuống: “Tôi không sao.

Hứa Yến Uyển cũng không ngờ tới sẽ xảy ra chuyện này, liền ý thức tự lấy khăn giấy trong túi xách ra muốn lau cho Tiểu Nhan, một bên nói: “Quần áo đều bị bẩn hết rồi, hay là tôi đi cùng cô vào nhà vệ sinh làm sạch một chút nhé?” “Cảm ơn, tôi có thể tự đi.”

Tiểu Nhan cầm túi xách lên, dưới sự hướng dẫn của người phục vụ, cô đi về phía nhà vệ sinh, Hứa Yến Uyển lại ngồi xuống, cúi đầu nhìn ngón chân mình.

Trước kia cô vừa hâm mộ vừa căm ghét Tiểu Nhan, nhưng sự kiêu ngạo cốn có trong xương cốt không cho phép cô ta làm ra những chuyện quá đáng. Nhưng dựa vào cuộc nói chuyện hôm nay, khiến tâm tình của Hứa Yến Uyển có chút bối rối.

Đối phương thế nhưng không xem thường mình, ngược lại còn hâm mộ mình, hơn nữa còn cảm thấy mình rất ưu tú nữa.

Thật ra sự khẳng định của phụ nữ với phụ nữ, càng quan trọng.

Hơn nữa người phụ nữ này cũng không phải phụ nữ bình thường, là tình địch.

Cho nên trong lòng Hứa Yến Uyển cảm thấy rất kì diệu.

Đang miên man suy nghĩ thì đột nhiên có người tới gần, Hứa Yến Uyển kinh ngạc ngẩng đầu nhìn: “Không phải cô đi sửa sang lại một chút sao? Sao nhanh như vậy đã...

Nhưng lời nói được một nửa, Hứa Yến Uyển đột nhiên dừng lại, bởi vì cô ta phát hiện ở trước mặt cô ta bây giờ không phải Tiểu Nhan, mà là Hạ Liên Cảnh, người nói muốn giúp cô ta tối hôm đó.

Hôm nay anh ta mặc một bộ vest đỏ bảnh bao, lông mày và mắt đối diện với cô rồi ngồi xuống, môi anh ta cong lên, xem ra tâm trạng đang rất tốt.

Hứa Yến Uyển nheo mắt có chút khó hiểu: “Sao anh lại ở đây?”

Nghe lời cô ta nói, Hạ Liên Cảnh nở một nụ cười mê hoặc, nhưởng mày lên: “Em nói xem?”

Trong mắt anh ta lóe lên một tia hung ác, sau khi Hứa Yến Uyển nhìn thấy rõ ràng, trong lòng mơ hồ linh cảm được một điều không tốt. “Ánh mắt này của anh là có ý gì?”

Hạ Liên Cảnh lại nằm chặt lấy tay của cô ta, giọng nói trầm thấp: “Yến Uyển à, trước đây anh đã từng nói rồi, anh sẽ giúp em.

Những suy đoán trong lòng cô ta cuối cùng đều đã được xác thức, Hứa Yến Uyển không thể động đậy trừng lớn mắt nhìn anh ta: “Người phục vụ vừa này chẳng lẽ là do anh sắp xếp sao?” “Đúng đó, diễn xuất rất tốt, lát nữa có thể thưởng thêm cho cô ta ít tiền

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play