“Sao, chẳng lẽ anh nói sai sao? Sau khi nhà họ Hứa trở thành như vậy, em không muốn nhận sự giúp đỡ của anh, chạy tới tìm anh ta. Rốt cuộc em nhận được cái gì? Hứa Yến Uyển, anh là đàn ông, nên anh biết rõ đàn ông đang suy nghĩ cái gì.

Anh ta trước đây đã không thích em, sau này sẽ càng không thích em. Hơn nữa bây giờ anh ta đã có bạn gái, còn sắp kết hôn”

“Câm miệng, anh câm miệng cho tôi.”

Trong cơn mưa xối xả, người đàn ông nói tất cả những gì Hứa Yến Uyển không muốn nghe, từng câu từng chữ như một mũi kim đâm vào tim cô ta.

“Câm miệng làm gì? Những sự việc này không đủ để em tỉnh táo sao? Anh, Hạ Liên Cảnh, trước kia từng có nhiều phụ nữ, nhưng từ sau khi gặp em, bên cạnh anh đã không còn xuất hiện những người phụ nữ lộn xộn đó nữa, anh vì em mà đã làm những gì, em không thể suy nghĩ lại một chút sao? Tại sao phải nhất định phải một lòng một dạ với người đàn ông nhìn em một cái cũng không muốn?”

Nghe thấy vậy, Hứa Yến Uyển chỉ biết cười lạnh.

“Đừng coi những gì anh nói cao thượng như vậy, ngay cả khi bên cạnh anh không còn những người phụ nữ lộn xộn nữa thì đã làm sao? Cuộc sống quan hệ của anh trước kia đã từng hỗn loạn, nực cười đến mức mọi người đều biết anh là một tay chơi. Anh nói vì tôi mà anh thay đổi trở nên tốt hơn, tại sao tôi phải tin? Buông ra, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa”

Hạ Liên Cảnh bị lời nói của cô ta làm cho khí huyết dâng lên, cũng không nghe lời buông cô ta ra, mà trực tiếp ném ô đi, ôm lấy cô ta.

“Em muốn dầm mưa phải không? Được, vậy anh ở đây cùng em”

“Buông ra, buông ra!” Hứa Yến Uyển đẩy anh ta ra, nhưng sức lực của Hạ Liên Cảnh rất lớn, mỗi lần Hứa Yến Uyển đập vào đều vô dụng. Hạ Liên Cảnh đột nhiên nắm lấy bả vai cô ta, đôi mắt như dã thú nhìn chằm chằm cô ta.

“Hôm nay anh nhìn thấy em theo dõi người phụ nữ đó trong bệnh viện, làm sao? Sau khi biết cô ta mang thai, có đau lòng không? Em muốn làm gì? Anhcó thể giúp em”

Hứa Yến Uyển vẫn đang cố gắng đẩy anh ta ra, khi cô ta nghe thấy những lời cuối cùng của anh ta, mọi động tác của cô ta đột nhiên dừng lại, dường như có chút khó tin, cô ta mở to mắt nhìn Hạ Liên Cảnh, đôi môi run rẩy.

“Em thích anh ta nhiêu năm như vậy, nhưng anh ta cũng không thèm nhìn em. Làm cho em khổ sở như vậy, hiện tại lại sắp bước vào lễ đường. Nếu như lúc này em không làm gì, về sau anh ta sung sướng hạnh phúc, em cam tâm sao?”

Cam tâm sao?

Hứa Yến Uyển cắn chặt môi dưới và không ngừng hét lên trong lòng, cô ta đương nhiên không muốn nhưng cô ta có thể làm gì? Trán cô ta đau như thế này, anh ấy cũng không bằng lòng ở lại với cô ta một chút, đến nhìn cô ta một lát, thì còn mang theo bạn gái đi. .

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Ở Rể |||||

Tất nhiên là cô ta không cam lòng!

Chẳng lẽ cô ta phải đánh cược bằng mạng sống của mình sao?

Nghĩ đến đây, Hứa Yến Uyển sững sờ nói: “Chẳng lẽ khi tôi chết đi, anh ấy mới còn thể nhìn tôi một cái?”

Nghe thấy thế, Hạ Liên Cảnh hít một hơi thật sâu: “Em đang nghĩ gì vậy? Tại sao em lại tự làm khổ mình như thế? Nếu em bị thương đến chết, họ sẽ không buồn, mà sẽ sống vui vẻ. Nếu em muốn họ đau đớn như em, vậy thì chỉ có thể xuống tay từ người bên cạnh họ”

Xuống ta với người bên cạnh?

Hứa Yến Uyển nhìn Hạ Liên Cảnh trước mặt, khi nói lời này, vẻ mặt của anh ta lộ ra một chút tàn nhẫn, vẻ mặt mà cô ta chưa từng thấy ở anh ta, cô ta cũng từng nghe nói Hạ Liên Cảnh rất tàn nhãn, không chỉ có đối tác trên thương trường, mà cũng rất tàn nhẫn với phụ nữ.

Những người phụ nữ đã từng ở bên anh ta, sau khi bị bỏ rơi, nếu còn dám đến làm phiền, thì anh ta sẽ không chút thương xót, xuống tay tàn nhãn. Thế cho nên những người này sau khi bị ruồng bỏ cũng không dám đến làm phiền, hay dây dưa cùng với anh ta.

Khi Hứa Yến Uyển biết mình là mục tiêu của anh ta, cô ta thầm nói xui xẻo trong lòng, sau đó không hề để ý đến anh ta. Nhưng không ngờ rằng cậu chủ đào hoa Hạ Liên Cảnh này thực sự đi rửa tay gác kiếm sau khi được gặp được Hứa Yến Uyển. Từ đó đến nay cũng không thấy dây dưa cùng phụ nữ, một lòng đứng phía sau Hứa Yến Uyển.

Thật tiếc là Hứa Yến Uyển coi thường anh ta, để lấy lòng người ta, cậu chủ Hạ còn học cách quản lý các công ty, từ một công tử lỗ mãng ăn chơi trác tác, anh ta đã trở nên thay đổi. Hạ Liên Cảnh theo đuổi phụ nữ cũng rất quyết liệt, sau khi tan tâm, tặng hoa, tặng quà, túi xách hàng hiệu, nữ trang đủ loại, xe hơi biệt thự sang trọng.

Nhưng lúc đầu nhà họ Hứa là một đại gia nhiêu Chuong 1410: Anh gi..em dôl phó bon ho tien, Húa Yén Uyén côn duoc giáo duc tôt, lam sao có thé dý dén loai công tú án choi trác táng nhu väy?

Húa Yén Uyén không hé phán úng gi truóc su theo ďuôi dién cuông cúa Ha Lién Cánh, anh ta ván tiép tuc lién tuc theo ďuôi mä không bit met, lúc dó nguči ngoäi ďéu hám mô biéu hién cúa anh ta vój Húa Yén Uyén..

Du sao thi ai mä lai không muôn môt nguči thích minh dén väy chú?

Sau khi nnháho Húa gáp chuvén không may, không ít nguči ché giéu, thám chí côn doán ráng Húa Yén Uyen sé cháp nhän su giúp dô vä theo duôi cúa Ha Lién Cánh. Nhung tuy cô ta mät di tát cá, Iung cúa cô ván tháng, Ha Lién Cánh ván chay theo phíia sau cô ta.

Nguči ngoäi túc gián cúng không thé lám gi khác, ai lai dám lam cho Ha Lién Cánh nôj gián thé náy chú?

Báy gič, Ha Lién Cánh dä theo cô ta vé nuóc, vä muôn giúp cô ta dôi phó vái dám nguči Hän Thanh.

Sau khi Húa Yén Uvén phán úng lai, cô ta lién dúng súc ďäy anh ta ra: “Anh ďúng äo tuóng, tôj sé không lám tôn tnuong Hän Thanh, tôithích anh Ay, mäc dú anh Ay không thích tôil, nhung tôj sé không vi chuyén náy mä lám hai anh Ay”

Nghe thäy thé, Ha Lién Cánh ná môt nu cuči: “Ai nójanh sé lám tôn thuong anh ta chú? Bén canh anh ta không phäi côn môt nguči phu nú sao?”

Húa Yén Uvén súťng sô, nhin Ha Lién Cánh truóc mät, nghí dén nguči phu nú mä nguči Ay ďá chám sóc truóc ďäy, môi cô ta hé mô không nói duoc lôj nao.

“Néu em lám tôn thuong anh ta, anh ta cúng chí ďau môt chút, nhung néu lám gi dó vái nguči phu nú cúa anh ta, thi anh ta sé ďau dén tháu tim”

Via nói xong, Ha Lién Cánh tién lén hai buóc, ôm má HúaYén Uyťn, ďäu ngón tay nhe nháng xoa lén dôi môi dó mong cúa cô ta, tháp giong nói: “Anh giúp em, ďôu sé giúp em, bon ho lam em tôn thuong, anh cúng sé dé lám cho anh tatôn thuong, thé náo?”

Húa Yén Uyén không biet lá ďang so hái hay sao, cô ta ván ngäy ngôc dúng dó, mua cáng lúc cáng náng hat, mua lón khién cô ta khó có thé mô mät, Ha Lién Cánh ďá ôm cô ta väo lóng, lông nguc cô run lén..

“Hua Yén Uyčén, anh sé cho em nhúng giem muôn, nhúng gi em muôn nhung mä không dám lam, anh sé lam thay cho em, häy dé anh chám sóc cho em.”

Lúc nay, Giang Tiču Bach nhin mua to bén ngoäi, bát ďác di ďóng cúa sô, sau dó thô dai.

“Sao dôt nhién trči dô mua to nhu väy, con nhóc Phuong Dučng Bučng kia tôi côn muôn dén guán bar côvú cho nam thän?

Ouan trong nhát lá tôi nay Tiču Túc táng ca, gič anh Ay ván ďang 6 công ty, liéu khi vé thi có bi mäc mua không? Cô có nén chuän bi truóc môt bát canh girng cho anh Ay không.

Nhung sau khi nghflai, Giang Tiču Bach lai cám tháy minh ďúng lá tu ďa tinh, du sao Tiéu Túc cíing lái xe vé, nhát dinh sé mang theo ô, không bi mäc mua, cô thuc su lo láng nhiču rôi Cho nén cuôi cúng, Giang Tiéu Bach don gián không lám gi cá, truc tiép ngá ďäu di ngú.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play