*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

**********

“Buông tay ra.”

Tiêu Túc lạnh giọng nói.

Giang Tiểu Bạch nước mắt lưng tròng nói: “Hoàng thượng chê bai thần thiếp sao? Hoàng thượng đừng chê bai thiếp có được không? Thiếp giúp ngài biến hình nhé?”

Còn biến cả hình nữa cơ à, cô tưởng mình là siêu nhân chắc?

Tiêu Túc giữ lấy cắm của cô, thấp giọng nói: “Giang Tiểu Bạch, tôi không cần biết cô uống say hay là như thế nào, nếu cô còn tiếp tục điên loạn nữa, tôi liềm trực tiếp vứt cô ở ngoài đường, mặc kệ cô luôn đấy cô có tin không”

Lúc anh cúi người khoảng cách rất gần cô, chẳng qua là muốn cho cô nhìn rõ vẻ mặt hung dữ của mình lúc này, mà cô hiển nhiên bị sự tiếp cận thân mật này dọa sợ đến đứng ngày tại chỗ.

Tiêu Túc tưởng là cô đã nghe rõ rồi, lúc đang chuẩn bị rời đi, thì cô đột nhiên quấn lấy cổ và hôn lên môi anh. Khi đôi môi mềm mại mang theo chút hơi rượu hô lên môi anh, lực đạo rất lớn, như muốn đemmôi anh dập nát vậy, rất lâu cũng không phản ứng lại, đợi khi anh phản ứng lại, định đẩy cô ra, nhưng cô đã tự mình lui ra rồi, sau đó đôi mắt nhìn chằm chằm vào anh "Hoàng thượng, đừng bỏ rơi thần thiếp, thần thiếp biết sai rồi.”

Tiêu Túc “.....

Lúc nãy cô đột nhiên hôn anh, là do nghe thấy những lời đe dọa kia của anh sao, cho nên? Nhưng.…....Anh cau mày, lúc nãy cô ấy lại sáp lại hôn anh, còn là kiểu môi chạm môi. Lúc trước khi đến nhà cô, tuy cô cũng đã từng hôn qua anh, nhưng lúc đó chỉ là hôn lên khỏe môi, chứ không phải giống như bây giờ.

Tửu lượng của cô gái này cũng quá kém rồi, đúng lúc anh đang nghĩ xem làm sao để tìm cô tính sổ.

Đôi mắt của cô lại chớp chớp, đôi lông mi dài giống như hai chiếc quạt nhỏ vậy: “Hoàng thượng không nói chuyện, là vẫn còn đang giận thần thiếp sao? Vậy thần thiếp hôn ngài thêm một cái nữa được không?” “Tôi

Chưa kịp nói xong một câu thì cô lại sáp lại mà nhẹ nhàng hôn lên khỏe môi của anh, đôi mắt sáng long lanh, giống như muốn cầu xin được thưởng vậy.

Anh kh lưng, mắt nhìn chằm chằm vào Giang Tiểu Bạch đang ở gần mình, giọng nói của anh có chút khàn khàn: “Cô có biết bản thân mình đang làm cái gì không?”Cô chớp chớp đôi mắt, ánh mắt ngây ngô nhìn “Hoàng thượng không thích sao?”

Dáng vẻ của cô mềm mại quyến rũ, vẻ mềm mại quyến rũ trước nay chưa từng có thì bây giờ phơi bày một cách tinh tế, khiến cho người khác không thể nào ngờ đến. “Vậy hoàng thượng thích thần thiếp như thế nào? Thần thiếp lại hôn ngài nữa được không... Giọng nói của cô càng ngày càng thấp, đôi môi đỏ mỏng cách đôi môi của anh ngày một gần, anh cảm thấy tim mình đập càng ngày càng nhanh, như muốn nổ tung vậy.

Vào lúc môi cô sắp lần nữa chạm vào môi anh thì anh đã kịp thời kéo lại lí trí của mình, lập tức nghiêng đầu qua.

Nụ hôn mềm mại của cô hôn lên má anh, vẻ mặt bàng hoàng vẫn chưa kịp phản ứng lại thì anh đã nhanh chóng ra khỏi xe, sau đó rầm một tiếng đã đóng cửa xe.

Biểu cảm của cô phút chốc trở nên luống cuống, cô áp mặt vào cửa kính xe liên tục hét cái gì đó về phía anh.

Anh đi vòng qua chỗ khác ngồi vào ghế lái, cô vốn đang luống cuống, nhìn thấy anh quay lại lập tức lao qua bắt lấy cánh tay của anh: “Thì ra hoàng thượng không phải là bỏ rơi thần thiếp, lúc nãy thần thiếp rất sợ a.”

Anh: "...Anh cạn lời mà lườm cô một cái, dùng tay ấn nhẹ huyệt thái dương của mình, anh cảm thấy lần này về nhà phải dứt khoát đem tivi chuyển đi thôi, tránh để cho người phụ nữ này lại tiếp tục xem quá nhiều phim truyền hình, lần này là cung đấu, nói không chừng lần sau yêu ma quỷ quái hoặc là những con quỷ nhảy múa gì nữa.

Anh ấn tay của cô, lạnh lùng nói: "Ngồi yên.

Cô nhìn anh với vẻ mặt đáng thương. “Nếu còn không ngồi yên thì tôi lập tức vứt cô xuống xe đấy.”

Cô vẫn như cũ nhìn anh

Anh mím môi nghĩ, bây giờ có phải cô căn bản nghe không hiểu những gì mình nói, nghĩ một hồi anh lại đổi cách nói khác: “Nếu không ngoan ngoãn ngồi yên, thì sẽ đẩy cô vào lãnh cung.

Quả nhiên, sau khi cô nghe xong câu này, trong mắt cô hiện lên một tia kinh hãi, luống cuống mà rụt tay về, ngồi với tư thế rất nghiêm chỉnh. Quả nhiên nghe hiểu rồi. Bây giờ anh có thể coi là đã hiểu rõ, hiện tại cô căn bản không cùng dòng suy nghĩ với mình.

Nhưng rất nhanh anh lại ý thức được bản thân mình đã nói cái gì, anh thật sự rất đau đầu, anh không ngờ bản thân mình lại bị đầu độc.

May mắn thay trong suốt khoảng thời gian lái xe, cô luôn rất yên tĩnh, cũng không còn suồng sã, quậy phá, cứ như vậy im lặng mà về tới nhà.

Nhưng mà vừa xuống xe, cô liền chạy đến bêncạnh anh, không nói lời nào mà trực tiếp ôm lấy cánh tay của anh.

Anh cúi đầu nhìn cô một cái.

Cô cũng nhìn anh, vừa đáng thương vừa lẻ loi

Lúc mà hai người mắt chạm mắt, anh hầu như đã buông bỏ sự kháng cự, nắm lấy tay cô đi lên lầu.

Có thể là do câu nói lúc trước ở trên xe đã dọa đến cô, cho nên lúc sau cô rất ngoan ngoãn, thấy động tác nhẹ nhàng của anh khi vào nhà, cô cũng theo làm theo, lúc thay dép cô còn nghiêng đầu nhìn cách bố trí của căn phòng, giống như biến thành một người khác vậy.

Bởi vì toàn thân của cô đều toàn mùi rượu, vả lại nãy giờ vật lộn với cô bản thân anh cũng đổ đầy mồ hội, nên anh định đi tắm rồi thay một bộ đồ sạch sẽ.

Nhưng khi nhìn vào thấy cô ngồi nghiêm chỉnh trên sô pha, anh lại cảm thấy có chút bất lực, chỗ của anh vốn không có phòng cho cô, sau này cô cũng đầu có ở đây ngủ, trước giờ anh lại luôn ở một mình, nên vốn cũng không có phòng khách.

Đây cũng chính là lý do tại sao lúc sáng lại ôm cô vào phòng của mình ngủ.

Để anh đưa một người say rượu về nhà mình, đưa cô về nhà thì cô lại không ai chăm sóc thì cũng không được, anh biết nhà cô ở đâu nhưng mà trễ như vậy mà đưa cô về nhà đến lúc đó hôm sau cô lại đến tìm anh tính sổ thì phải làm sao?

Hề nghĩ tới là thấy đau đầu, anh đi qua, sau đó mím môi nói: “Tôi đi tắm, cô ngoan ngoãn ngồi đây,

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play