*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thật ra không phải như cô nghĩ, tôi chỉ nghĩ anh ta độc thân lâu như vậy, còn tôi thì đã hâm mô nữ thần của mình nhiều năm rồi cho nên tôi cứ hỏi xem có cơ hội để thử một lần không?” Tiểu Nhan có chút kinh ngạc mở miệng: "Còn
có thể như thế này? Phản ứng đáng yêu của cô ấy trực tiếp khiến Lâm Tinh Hỏa mim cười, che miệng cười một tiếng.
“Tiểu Nhân, cô quả đáng yêu, sao lại không được? Dù sao thì tôi cũng chỉ có tâm lý muôn thủ mà thới ghê gớm làm là bị cự tuyệt.
"Hơn nữa cơ hội ngày rất hiểm. Hơn nữa
không có nhiều người đàn ông cực phẩm như Hàn Thanh. Tôi đã nghĩ hai người là bạn trai và cô gái, nhưng không ngờ rằng không phải là như vậy, có phải có gang lên
1. Cô lên? Cô gang lên giản
"Cổ lên để trở thành bạn gái của anh ta l
"Tôi nghĩ có dạng có cơ hội rất lớn. Đừng bởi cuộc, cô phải cố gắng lên.
Có một cơ hội lớn, Tiểu Nhan sẽ không nói cho Lâm Tỉnh Hóa những gì hai người vừa nói, mặc dù Hàn Thanh không nói gì cả, từ đầu đến cuối đều là do cô nói mà thôi.
Sau đó có ai đó xuất hiện nên cô ấy sợ hãi bỏ
chay.
Thật sự vô dụng mà.
"Đừng nói nữa, không thể nào.
Nhìn thấy dáng vẻ trầm mặc của Tiểu Nhan, Lâm Tinh Hóa vốn là muốn nói cô ấy không thấy Hàn Thanh dùng ánh mất gì nhìn cô sao? Nhưng mà khi lời nói đến trên môi, thì cô ta nghĩ lại, nếu cứ nói quá rõ ràng thì sẽ không còn ý nghĩa.
Hãy để mọi người tự đoán, như vậy mới thú vị.
"Dù sao tôi cũng thấy có có cơ hội, cổ lên. Lâm Tinh Hóa nói xong thì rời đi với một nụ
cười.
Tiểu Nhan cầm lý nước trái cây chan nán tiếp tục uống, cô ấy chưa bao giờ nghĩ rằng Lâm Tinh Hoa sẽ vì muốn làm người một nhà với Mộc Tử mà mở miệng tỏ tình,
Nhưng cô ta nói đúng không có nhiều người đàn ông tốt như Hàn Thanh, việc có ta nhạm vào anh là là chuyện bình thường. Sau đó, cơ hội còn lại của Tiểu Nhân là ăn uống và uống khi bữa tiệc kết thúc bụng có ay đã hơi khó chịu Vị CÓ ấy có mối quan hệ tốt với Mộc Tử nên mọi người từ từ rời khỏi buổi tiệc thì Tiểu Nhan vẫn ở lại giúp đỡ.
Tuy nhiên, chưa kịp chạm tay vào những thứ đó thì cô ấy đã bị người giúp việc giành lấy và nói rằng: "Cô Chu, cô là khách của bữa tiệc tối nay, cô hãy qua một bên nghỉ ngơi đi, cứ giao mấy việc này cho chúng tôi là được."
“A.” Chu Tiểu Nhan bụng trưởng to, sau khi nghe xong liên gật đầu: "Vậy cũng được, tôi đi ngồi một lát, mọi người đã vất vả.
Cô ấy vừa ngồi xuống ghế sô pha đã không còn bóng người.
Một giây tiếp theo, khỏe mắt cô ấy nhìn thấy Hàn Thành thì bỗng nhảy dựng lên, giống như học trò năm trên bàn nhìn thấy thấy chủ nhiệm đến thì lập tức ngôi tháng dậy.
Mãi cho đến khi Hàn Thanh rời đi thi Tiểu Nhan mới bị liệt một lần nữa.
Cô ấy nam đó rất khó chịu, chợt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, Tiêu Túc đã đến dự tiệc nhưng cả đêm không thấy bóng dáng Nhìn thấy Tiểu Túc thì Tiểu Nhan nhanh chóng
Vay tay với cầu tà
Sau khi vào thì liều lúc nhìn xung quanh dường như đang tìm kiếm thứ gì đó, khi tìm thấy Tiểu Nhan thi tình cờ cũng thấy cô ấy đang vay tay với mình trên môi mỬ một nụ cưới nhat, sau đó liên đi về phía cô ấy
Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của cô ấy, Tiêu Túc cúi xuống hỏi: "Em uống rượu à?”
Tiểu Nhan lắc đầu: "Không có, tôi làm sao có thể uống rượu?”
Cô ấy đã từng say khướt sau đó mượn rượu làm càn, nên sẽ không dám ở trong tình huống này như vậy thì cô ấy sẽ không thể không biết điều như vậy: “Tôi muốn hỏi anh, anh đã đi đâu cả đêm?”
Lông mày của Tiêu Túc chuyển động cậu ta không ngờ rằng cô ấy vậy mà sẽ hỏi tung tích của minh.
"Cậu Dạ gia kêu tôi làm một chuyện. Hiện tại đã xong rồi, đúng lúc bữa tiệc cũng xong xuôi, tôi đưa em về nhà nhé?"
Mặc dù câu sau là một lời thăm dò nhưng mà Tiêu Túc đã nằm lấy cánh tay mảnh mai của cô ấy và đỡ cô ấy lên, Tiểu Nhan xiêu xiêu vẹo vẹo đứng dây.
Nhìn thấy vậy, Tiêu Túc buồn cười hỏi. "Nếu em không uống rượu thì sao lại như đang say
the?"
"Chỉ là an nhiều qua thời, liệu Nhận ôm bụng. về mặt như cái món ăn. Quá nó rồi." Không ngờ tới là do có đã ăn quá nhiều, Tiểu
Tục nhất thời ngẩn người một lúc sau mới đỡ cô
đi ra ngoài
“Tôi đưa em về nhà, thuận tiện ghế nhà thuộc mua vài viên tiêu hóa.
Gần đây, Tiêu Túc ngày nào cũng đến tiệm mì của cô ấy để giúp đỡ, quan hệ giữa hai người đã trở nên quen thuộc, vì vậy Tiểu Nhan cũng không phản kháng lại việc tiếp cận Tiêu Túc.
"Có tiên đường không? Nếu không tiện thì thôi, cứ để tôi bắt taxi đi thẳng xuống lầu nhà thôi, rất tiền.
“Tiện đường. Tiêu Túc đáp: “Làm sao có thể không tiện chứ? Em biết."
Tiểu Nhan: “
Cô ấy hận không thể can đứt đầu lưỡi, sao mà bản thân cô lại làm ra chuyện không mở bình ra mà lại biết trong bình có gì vậy? Rõ ràng là biết Tiểu Nhân họ nhẹ một tiếng,
đẩy cậu ta ra tự đứng vững.
“Cải kia, tôi vẫn là tự bat taxi về đi, không cần anh đưa về"
Tiêu Nhân nói xong thì sốt ruột đi ra ngoài, ảnh mặt Tiêu Túc trầm xuống, tự nhiên cũng cất bước đi theo, gần đây trên mạng đăng một bài về chủ đề làm sao để theo đuổi một cô gai, sau đó đại khai giải thích tình huống của mình một chút
Trên mạng đã cho anh ta rất nhiều cách
Có cách là dùng tiền để mua quả, mua sản đủ kiểu để con gái nhận quả mà mềm lòng Cả câu nói, một người đàn ông tiểu tiện cho bạn có