*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.**********
Chương 1076: Có trai có gái
Trong không gian nhỏ hẹp, Tiểu Nhan bị Tiêu Túc ép phải liên tục lui về phía sau, cho đến khi lưng dựa vào bức tường lạnh lẽo không thể lui nữa.
Cô ấy không nhịn được đưa tay ra chân phía trước, ngăn không cho Tiêu Túc tiến lên.
"Anh, anh đừng lại đây.
Theo cách này, đôi tay nhỏ bé mềm mại của cô ấy đang áp vào ngực của Tiêu Túc, cậu ta liếc nhìn xuống đôi bàn tay nhỏ nhân và sạch sẽ đó, luôn cảm thấy tim mình như bị thứ gì đó đập vào, tim không ngừng run lên.
Cô gái nhỏ trước mặt này vừa ngây thơ vừa đáng yêu, nếu không bị lý trí không chế thì cậu là thật muốn củi đầu
Nghĩ đến điều này, Tiểu Túc nham mat lại và cố gắng kiểm soát những suy nghĩ bất lượng của
minh
"Tôi chỉ muốn nói với em rằng tôi sẽ không đến buộc em, nhưng mà em cũng không thể kiểm soát được suy nghĩ của tôi. Tôi đã nói thích em là chuyện rất nghiêm túc và muốn ở bên em cũng là chuyện rất nghiêm túc, nhưng mà... tất cả những điều này đều yêu cầu em cho tôi một cơ hội.
Tiểu Nhan không ngờ rằng mình sẽ có một ngày cậu ta động như vậy, hơn nữa cậu ta còn dựa gần đến mức độ cô ấy không thể trốn tránh được
Cô ấy nhìn chăm chầm Tiêu Túc trong khoảng cách gần. “Cái đó...
“Cho nên cho dù hiện tại không muốn cho tôi cơ hội thì hiện tại cũng đừng đẩy tôi ra được
không?"
Tiêu Túc củi đầu, hiển nhiên là đặt tư thế rất
thấp.
Tiểu Nhan bị sốc, cậu ta đang cầu xin cho chính mình sao?
Làm sao chuyện này có thể?
Cô ấy chỉ không muốn Tiêu Túc lãng phí thời gian cho bản thân, dù sao thi khi chỉ nhìn vào một người thi sẽ bỏ lỡ những khung cảnh xung quanh minh
Nhưng cô ấy không ngờ rằng Tiêu Túc thực
Ding
» Ngay khi Tiểu Nhian không biết phải trả lời câu hỏi của Tiêu Túc như thế nào thì cửa thang máy mở ra Tiêu Nhân giống như là nam được công
su... rơm cứu mạng, đẩy Tiêu Túc ra rồi chạy ra ngoài. Nhưng khi mới chạy ra ngoài thì cô ấy đã choáng váng vì nhìn thấy Hàn Thanh.
Anh ta không thay đổi cảm xúc chờ đợi bên ngoài cửa thang máy, vẻ mặt của Tiểu Nhan thay đổi, cô ấy tự hỏi không biết Hàn Thanh có nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi không.
Trong lòng có một tia hoảng sợ, mỗi run lên muốn nói gì đó nhưng lại không nói được lời nào.
Khi cô ấy đang giãy dụa thì Hàn Thanh đã bước vào thang máy với vẻ mặt lạnh lùng.
Anh ta... không quan tâm chút nào.
Mà cô ở đây tưởng bở cái gì đây?
Tiểu Nhan không chân chừ nữa, nhanh chóng
rời đi.
Anh ta nhìn thấy thì thấy vậy, dù sao anh ta cũng sẽ không quan tâm, chưa kể vừa rồi cô ấy và Tiểu lúc thật ra không có làm gì. Cho dù cô ấy và Tiêu Túc có ôm nhau thì anh ta cũng sẽ không có biểu hiện gì thêm trên khuôn mặt của mình,
Cô ấy trở lại phòng bệnh, Hạn Mộc Tử đang ngôi ở trong đó, khi vừa thấy cô ấy đi vào thì Han Mặc Tử đã mỉm cưới chào hỏi,
Tiểu Nhân cô đã đến rồi
2 Trong lòng Tiêu Nhân cảm thấy khó chịu, nhưng cô ấy không muốn người khác biệt, đặc biệt là Mọc Tử vì vay co ấy chỉ có thể gương cao “Ừ, cô có khỏe không? Tôi nghe Tiêu Túc nói dì Tống đã đưa cô đi khám bệnh? Có phải là chuyện gần đây làm đứa bé.
"Không có.
Hàn Mộc Tử lắc đầu phủ nhận: “Chỉ là đi kiểm tra vậy thôi, để cho mọi người a cứ yên tâm, đứa nhỏ không sao cô không cần lo lắng.
“Vậy thì tốt.” Tiểu Nhan thở phào nhẹ nhõm, sau đó đi tới.
"Đêm nay Đậu nhỏ không có ở đây, tôi với cô ngủ chung đi." Hàn Mộc Tử dừng lại, nhớ tới hai người đã lâu không có ngủ cùng nhau, cô từng cùng Tiểu Nhân chen chúc trên giường lớn để ngủ khi còn chưa sinh Đậu nhỏ, buổi tối hai người có khi nói chuyện rất lâu, luôn nói không xong. "Được chứ."
Thời gian trôi qua nhiều năm, Hàn Mặc Tử cũng rất nhớ cảm giác này
Vì vậy hai người cởi áo khoác ra, chen chút vỚI nhau, bởi vị là mùa đông nên ở bên nhau rất ẩm, có thể nói là sưởi ấm cho nhau
Tuy nhiên, bởi vì Hàn Mặc Tử đang mang thai nên động tác của Tiểu Nhan vô cùng nhẹ nhàng, cô ấy không dâm siết quá mạnh vì sợ làm cho Moc Tú Han dau.
Một lúc sau, hơi ấm trong chan bat đầu bộc
lên.
Tiểu Nhan thở dài.
“Tôi nhớ khi mới ra nước ngoài, chúng ta đã
quấn lấy nhau như bây giờ. Lúc đó cô cũng vừa mới mang thai. Nhớ lại lúc trước mắt, trước mắt Hàn Mộc Tử
cũng xuất hiện hình ảnh vài năm trước, lúc đó. sau khi rời khỏi Dạ Mạc Thâm thì cô cũng ra nước ngoài, không ngờ Tiểu Nhan lại đi cùng.
Sau đó, có thể nói là đã sống chung với cô ấy.
Trong rất nhiều giấc mơ nửa đêm không thoải mái của mình, Tiểu Nhan không biết đã an ủi cô ấy bao nhiêu lần, nên quan hệ giữa hai người mới tốt như vậy.
Đã nhiều năm như vậy, nó không hề suy giảm.
"Ừ, lúc đó cô luôn lo lắng sẽ làm tổn thương
em bé, cho nên ngủ rất thành thật.” Tiểu Nhân mim mỗi "Đúng vậy, mẹ tôi khi còn nhỏ nói tôi ngủ rất loạn, có thể xoay 365 độ. Nhưng tôi không biết đó có phải là gánh nặng tâm lý hay gì đó không cũng không có thay đổi tư thế
Hàn Mộc Tử nhìn cô ấy và cười khúc khích. "Cảm thấy rất dân vật sao?"
"Không! Không!" Tiểu Nhạm nghiêng người và nói nhỏ "Tôi có thể tìm được một người chỉ tốt như cô thị làm sao có cảm giác bị hành hạ chứ
Tình bạn, tình yêu, tình cảm gia đình rất quan trọng trong quỹ đạo của đời người