*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cập nhật nhanh nhất trên *Truyện88.vip

Chương 1005: Không muốn cậu quá cực khổ

Tiểu Nhan không nói câu phía sau, Hàn Mộc Tử có thể nhận ra cô ấy có nỗi khổ khó nói. Nhưng cô ấy kiên quyết muốn từ chức, lúc đi còn nói rất nhiều lời xin lỗi với Hàn Mộc Tử rồi mới đi.

Hàn Mộc Tử nghĩ đi nghĩ lại, thấy chuyện này có gì đó bất thường,

Với tính cách của Tiểu Nhan, cô ấy sẽ không thể nào từ chức vào lúc này. Đột nhiên không muốn làm thì chắc chắn phải có lý do.

Vì vậy, Hàn Mặc Tử liên đích thân đến công ty một chuyến

Sau khi thành lập, công ty phát triển tốt và có danh tiếng nên được rất nhiều người tìm đến thiết kế

Đội ngũ ưu tú mà Hàn Thanh tìm thấy có trước đó cho dù ban đầu rất không hài lòng, nhưng sau đó theo thời gian cũng dân lắng xuống. Bọn họ sẽ thảo luận và nghiên cứu với nhau rồi thiết kế ra tác phẩm khiến khách hàng hài lòng.

Mặc dù khi đó Hàn Mộc Tử ở nước ngoài, nhưng tác phẩm của họ đều do cô đích thân kiểm tra.

Cô cũng thường nhờ Tiểu Nhan chuyển lời với mọi người về những nội dung chính khi sáng tác và những việc cần chú ý, những thứ tâm đắc.

Bây giờ đột nhiên Tiểu Nhan muốn từ chức khiến Hàn Mộc Tử mất đi cánh tay đắc lực nhất.

Nhưng mọi việc không thể ép buộc được.

Tiểu Nhan là một người tự do, cô không thể yêu cầu cô ấy ở bên cạnh mình mãi được. Những năm qua cô ấy luôn theo sát cô có thể là do áp lực hoặc là do tinh thần trách nhiệm.

Lãnh Nguyệt Nguyệt rất vui khi thấy Hàn Mặc Tử quay trở lại công ty, cô ta vô cùng tự hào đưa tác phẩm gần đây mới thiết kế cho Hàn Mộc Tử xem.

“Thế nào?"

Lãnh Nguyệt Nguyệt nhìn cô đây mong đợi, trên

mặt chỉ viết đúng ba chữ

Hãy khen ngợi.

Hàn Mộc Tử không khỏi bật cười, cô khẽ nói: “Tốt làm, tiến bộ hơn trước rất nhiều

Sau đó Hàn Mặc Tử liên hỏi chuyện của Tiểu

Nhan. "Công ty dạo này thế nào? Khoảng thời gian này tôi không rảnh ghé qua, tình trạng của Tiểu Nhan. thế nào?”

Nhắc đến Tiểu Nhan, vẻ mặt của Lãnh Nguyệt Nguyệt trở nên hơi kỳ lạ, tỏ vẻ muốn nói nhưng lại thôi khiến Hàn Mộc Tử khẽ nhíu mày, thật sự có lý do sao?

"Sao vậy? Vẻ mặt này... Lãnh Nguyệt Nguyệt nghe vậy, lại ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của cô, do dự một lúc mới nói: "Ờ. Tôi biết quan hệ giữa cô và Tiểu Nhan rất tốt, nhưng nếu hôm nay cô đã hỏi tôi thì tôi cũng không có cổ tình nói xấu cô ấy đâu nhé. Dạo này tình trạng của Tiểu Nhan rất tệ, mới đây vài ngày đã phá mất mấy đơn đặt hàng”

Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải *Truyện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại T*ruyện88.vip để ủng hộ bên mình nhé!

"Phá sao?” Hàn Mộc Tử nheo mắt lại, không hiểu rõ làm: “Phá thế nào?” Sau đó Lãnh Nguyệt Nguyệt kể hết những chuyện đã xảy ra gần đây cho Hàn Mộc Tử nghe. Suốt khoảng thời gian đó, Hàn Mộc Tử không ngừng nhíu mày khiến người ta không nhìn ra được cô có tức giận hay không. Lãnh Nguyệt Nguyệt nói xong còn thận trọng nói: “Tôi không có ý nói xấu cô ấy, do cô hỏi tôi nên tôi mới nói

Nếu không, cô ta còn lâu mới là cái loại nói xấu sau lưng người khác.

Hàn Mặc Tử tỉnh táo lại, cười gật đầu với cô ấy “Tôi hiểu, do tôi hỏi có nên cô mới nói chứ có không phải loại nói xấu người khác, như vậy cô đã hài lòng chưa?"

Lãnh Nguyệt Nguyệt bị Hàn Mộc Tử nhìn chăm chằm đến đỏ ửng cả tại, vẻ mặt trở nên ngượng ngùng: "Ờ... Cô đừng có trêu tôi nữa. Thật ra từ trước đến nay Tiểu Nhan luôn rất nghiêm túc trong công việc. Mặc dù Lãnh Nguyệt Nguyệt tôi đây không dễ hòa hợp nhưng tôi có thể nhận ra tình trạng gần đây của cô ấy rất tệ, có lẽ không phải cố tình phá những đơn đặt hàng này đâu.”

Hàn Mộc Tử ừ một tiếng: “Tôi đã làm việc với cô ấy nhiều năm rồi, chẳng lẽ cô ấy là người thế nào tôi lại không biết."

“Thì ra là vậy, hôm nay cô hỏi tôi là vì muốn biết gần đây cô ấy thế nào, đúng không?”

"Đúng vậy.

“Vậy cô nói thêm cho tôi biết những thông tin gần đây về Tiểu Nhan đi.” Sau đó, Hàn Mộc Tử nhận được rất nhiều thông tin gần đây của Tiểu Nhan từ Lãnh Nguyệt Nguyệt. Hóa ra sau khi trở lại công ty, cả ngày Tiểu Nhạn như người mất hồn, không có tâm trạng làm việc, lúc tiếp khách hàng hay làm đổ nước lên người khách hàng hoặc là mặc những lỗi khác khiến khách hàng tức giận đến mức dứt áo ra đi không muốn hợp tác với công ty nữa.

Ủng hộ team chún*g mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.vip

Còn một số chuyện nhỏ nhất khác nữa, nhưng chuyện này đều do Lãnh Nguyệt Nguyệt phát hiện ra. Ánh mắt của Hàn Mộc Tử trở nên lo lắng. Có vẻ chuyện tình cảm đả kích rất lớn đến Tiểu Nhan.

Mặc dù trước kia cô ấy bị đả kích nhưng lại có thể nhanh chóng phấn chấn trở lại, vì cô ấy vẫn chưa từ bỏ Hàn Thanh nên luôn tìm được lý do để tiếp năng lượng cho chính mình.

Bây giờ cô ấy thành ra thế này, có phải là không tiếp năng lượng cho bản thân nữa, thật sự từ bỏ Hàn Thanh rồi không?

Nhưng cô ấy tỏ ra như không có chuyện gì, không ngờ đụng đến công việc thì tâm tư đều bị vạch trần hết.

Có lẽ vì để mất mấy đơn hàng lớn nên cô ấy cảm thấy xấu hổ, mới muốn từ chức? Hàn Mộc Tử không biết mình có nên giữ cô ấy lại hay không.

Mấy năm qua, Hàn Thanh không biết Tiểu Nhan thật sự muốn làm việc cùng mình hay chỉ vì hai chữ “trách nhiệm”?

Nhưng cho dù là vì điều gì, Hàn Mặc Tử cũng phải cảm ơn cô ấy.

Có điều, nếu cô ấy làm việc cạnh cô vì tinh thần trách nhiệm thi Hàn Mặc Tử thật sự phải để cô ấy tự do, cho cô ấy đi làm việc mình muốn làm.

Sau khi hạ quyết tâm, Hạ Mộc Tử định tìm Tiểu Nhan nói chuyện.

Thấy cô đến công ty, Tiểu Nhan sững sờ: “Sao cậu lại đến công ty? Bây giờ cậu như vậy, đừng nói còn muốn đi làm đó nhé?"

Hàn Mộc Tử khẽ cười, trả lời cô ấy.

"Làm sao, giờ tớ thế này đi làm có vấn đề gì sao?”

“Tất nhiên là có rồi. Cậu là phụ nữ đang mang thai, hơn nữa thai nhi còn chưa ổn định, tốt nhất nên ở nhà nghỉ ngơi. Công ty nhiều việc làm, tớ lo cậu không làm được hết.

Nụ cười trên mặt Hàn Mộc Tử vẫn còn đó: “Bây giờ cậu lo tớ không làm được hết, vậy nếu sau này cậu rời đi thì sao đây?”

Tiểu Nhan: “

Xung quanh yên lặng, một lúc sau Tiểu Nhan mới vò đầu bứt tai nói: “Vậy tớ ở lại quản lý thêm một khoảng thời gian nữa?” Nghe vậy, nụ cười trên môi Hàn Mộc Tử tắt dần.

Cô không trả lời được hay không được mà vòng qua bàn làm việc đến trước mặt Tiểu Nhận. “Từ trước đến nay, cậu luôn mang suy nghĩ này để ở lại công ty và ở lại bên cạnh tả sao?" Tiểu Nhan. Tớ "Năm năm trước chúng ta quen

Nhớ đọ*c truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ team nha!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play