Chương 656: Không đường có thể trốn, vậy thì cùng chết
Quan tài thuỷ tinh không có người điều khiển, cho nên tốc độ hạ xuống làm sao có thể vượt qua tốc độ của một đảm cường giả siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm, khoảng cách càng lúc càng bị rút ngắn lại, 100 mét. 50 mét! 10 mét...
Mấy giây thời gian ngắn ngủi, chỉ là một cái nháy mắt, tôn chủ Hầu sát và tôn chủ Mã Sát đã đuổi theo, một trước một sau ở hai đầu quan tài thuỷ tinh, hai người bọn họ muốn ngăn không cho quan tài thuỷ tinh tiếp tục hạ xuống. "Đùng!"
Ngay trong nháy mắt tiếp theo, Tiêu Nhất Thiên còn đang ở khoảng cách mười mét bên ngoài, thì anh đánh ra một quyền về phía tôn chủ Hầu sát, sóng quyền chấn động, sát ý kinh khủng, tôn chủ Hầu Sát giương mắt nhìn lên, hai con ngươi của ông ta đột nhiên co rút lại, trái tim run rẩy, theo bản năng thả quan tài thuỷ tinh ra, rồi ra tay phòng ngự.
Chỉ tiếc!
Cùng là cường giả siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm, tôn chủ Hầu Sát lại xa xa không phải là đối thủ của Tiêu Nhất Thiên, một quyền của Tiêu Nhất Thiên thế như chẻ tre, dũng mãnh như sấm chớp, kèm theo một tiếng chói tại vang dội, vọt thẳng về phía tôn chủ Hầu Sát đang phòng ngự tạm thời, tiếp đó hung hăng đánh vào trên người tồn chủ Hầu Sát, đáng thương rằng tôn chủ Hầu Sát còn chưa khôi phục lại vết thương, lại bị thêm vết thương mới, cho nên ông ta phun một ngụm máu ra trên không trung, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, cả người bắn ngược xuống giống như sao băng rơi vậy, ngã vào bên trong vòng xoáy màu đỏ ngòm ở phía dưới, bị vòng xoáy màu đỏ ngòm hấp thụ hết, biến mất không còn tung tích.
Một bên khác!
Tôn chủ Xà Sát lao thẳng đến tôn chủ Mã Sát, nhìn thấy kết cục thê thảm của tôn chủ Hầu Sát, tôn chủ Mã Sát làm sao còn có gan mà đi tranh giành quan tài thuỷ tinh. "Con mẹ nó!"
Tôn chủ Mã Sát không chút do dự và chần chờ mà buông quan tài thuỷ tinh kia ra, rồi quay đầu trốn chui trốn nhủi như chuột.
Rất nhanh sau đó!
Quan tài thuỷ tinh rơi vào trong tay Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát. Mà lúc này, khoảng cách giữa bọn họ và vòng xoáy màu đỏ ngòm ở phía dưới đã rất gần rồi, không đủ trăm mét, lúc nào bọn họ cũng có thể đi theo bước chân của tôn chủ Hầu Sát, ngã vào bên trong vòng xoáy màu đỏ ngòm.
Hết lần này tới lần khác!
Tôn chủ Thìn Sát và tôn chủ Tý Sát đều theo sát mà tới, bên trên có người đuổi theo, phía dưới lại là bước đường cùng, không đường có thể trốn. "Chị Xà!"
Tiêu Nhất Thiên cúi đầu nhìn về phía vòng xoáy màu đỏ ngòm ở phía dưới rồi hỏi: "Nếu như rơi vào trong đó thì sẽ có hậu quả gì?" "Không biết!"
Tôn chủ Xà Sát lộ ra vẻ mặt ngưng trọng rồi lắc đầu nói: "Chị cũng chưa có đi vào..
Đúng vậy!
Đây là lần đầu tiên Chủ tổng điện công khai mở ra trận pháp không gian, e rằng trong tất cả mọi người thì chỉ có tôn chủ Thìn Sát biết hậu quả của việc rơi vào trong vòng xoáy màu đỏ ngòm. "Sẽ chết!"
Âm thanh gầm thét của tôn chủ Thìn Sát truyền từ đỉnh đầu đến: "Ngoại trừ chết, hôm nay hai người không còn đường nào có thể đi."
Dứt lời!
Tôn chủ Thìn Sát vọt mạnh về phía Tiêu Nhất Thiên, giống như một quyền vừa rồi của Tiêu Nhất Thiên đánh bay tôn chủ Hầu Sát vậy, người chưa đến, nhưng mà sóng quyền hung hãn đã đánh tới rồi.
Tiêu Nhất Thiên dùng một tay nâng quan tài thuỷ tinh, một tay khác không chút do dự mà vạch ra một hư ảnh của bảo đao Lang Đồ, cách không chống cự "Đùng!"
Một quyền một đao đụng nhau trên không trung, hung hãng va chạm, điên cuồng giao nhau, kèm theo âm thanh chói tai vang dội, sóng quyền và đạo ảnh cùng tan vỡ sinh ra một cỗ sóng trùng kích cực lớn, lấy điểm nổ tung làm trung tâm rồi lan tràn ra khuấy động bốn phía, giống như dời núi lấp biển vậy, ép Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát rơi xuống lần nữa.
Khoảng cách giữa hai người Tiêu Nhất Thiên, tôn chủ Xà Sát và vòng xoáy màu đỏ ngòm càng ngày càng gần.
Không có cách nào!
Thực lực tổng hợp của Tiêu Nhất Thiên rốt cuộc vẫn yếu hơn một bậc so với thực lực của tôn chủ Thìn Sát, chỉ có tế kiếm Thiên Thần ra thì anh mới có thể áp chế tôn chủ Thìn Sát, mà trong trận chiến trước đó, Tiêu Nhất Thiên đã sử dụng kiếm Thiên Thần để đón chưởng thứ hai của Chủ tổng điện, cũng tiêu hao rất nhiều Minh Kình, lại thêm bị mật Phượng Hoàng hấp thụ rất nhiều máu tươi, vẻn vẹn chỉ khôi phục có nửa tiếng, thì làm sao anh còn có thể tế ra đòn sát thủ lợi hại như kiếm Thiên Thần được nữa.
So sánh dưới.
Tôn chủ Thìn Sát trước đó chỉ xem chiến đấu, tình huống của bản thân ông ta tốt hơn Tiêu Nhất Thiên rất nhiều.
Cho nên trong tình huống đang nâng quan tài thuỷ tinh và không có cách nào né tránh, lấy cứng chọi cứng, thì Tiêu Nhất Thiên rất khó ngăn cản được đòn tấn công dũng mãnh của tôn chủ Thìn Sát.
Điều này cũng là lý do mà Chủ tổng điện dám lưu lại mạng của Tiêu Nhất Thiên mà yên tâm rời đi. "Giao Tiêu Thanh Sơn và mật Phượng Hoàng ra đây, bản tọa có thể để cậu chết thoải mái! Bằng không, nếu như rơi vào trong tay bản tọa thì cậu muốn sống cũng không được, mà muốn chết cũng không xong!"
Khi Tiêu Nhất Thiên rơi xuống, tôn chủ Thìn Sát đang đuổi giết theo.
Vừa dứt lời, ông ta lại không chút do dự mà đánh ra một quyền về phía Tiêu Nhất Thiên. "Giao người? Làm sao có thể?"
Nếu như thật sự không còn đường nào để trốn mà phải chết, như vậy thì Tiêu Nhất Thiên tình nguyện làm ra quyết định giống như phía trước, tự bạo cơ thể, anh, Tiêu Thanh Sơn và mật Phượng Hoàng cùng một chỗ từ nơi này hoàn toàn biến mất trên thế giới.
Không có mật Phượng Hoàng, Chủ tổng điện không có cách nào tiến vào cảnh giới Chí Tôn. "Đùng!" "Đùng!" "Đùng!"
Tôn chủ Thìn Sát vừa đuổi theo vừa đánh, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát vừa rơi xuống vừa ngăn cản, dưới mấy quyền của tôn chủ Thìn Sát, rất nhanh sau đó, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát đang nâng quan tài thuỷ tinh đã bị buộc đến gần biên giới vòng xoáy màu đỏ ngòm. "Phụt!"
Sắc mặt Tiêu Nhất Thiên trắng bệch như tờ giấy, nhịn không được mà phun một ngụm máu tươi ra. "Đây là cơ hội cuối cùng của hai người!"
Tôn chủ Thìn Sát dừng công kích lại, đứng ngạo nghễ ở trên không trung, cúi đầu nhìn xuống Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát, trầm giọng nói: "Đây là tổ địa của gia tộc Hiên Viên! Các người có cánh cũng khó mà thoát!" "Đừng mơ mộng mà phá huỷ mật Phượng Hoàng, với thực lực của hai người thì còn chưa đủ đâu!" "Cho dù hai người có tự bạo cơ thể thì cũng không có ý nghĩa gì." "Mật Phượng Hoàng là thần vật bực nào! Hả lại là thứ cùi bắp như các người có thể dễ dàng phá huỷ được. Bản tọa biết, các người không sợ chết, nhưng mà đừng quên, các người còn có người nhà, có bạn bè, có đất nước." Тrцуeл*АРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Lúc nói chuyện, tôn chủ Thìn Sát nhìn chằm chằm Tiêu Nhất Thiên, hiển nhiên ông ta đoán được ý nghĩ của Tiêu Nhất Thiên, cho nên đặt biệt nhằm vào Tiêu Nhất Thiên mà nói, ông ta thậm chỉ uy hiếp: "Cậu đến từ nước Đại Hạ đúng không?" "Nếu như cậu không biết tốt xấu, đợi sau khi cậu chết, bản toạ sẽ triệu tập ba ngàn chiến tướng của điện Huyền Vương, tự mình dẫn đội đi tới nước Đại Hạ, chỉ cần một buổi sáng thì sẽ để cho tất cả người dân trong nước Đại Hạ chôn cùng với cậu!"
Tiếng nói như tiếng sấm, sát khí ngập trời!
Vừa rồi Chủ tổng điện đã chính miệng nói qua, trước khi Tiêu Nhất Thiên xuất hiện, chỉ có huyết mạch của Tiêu Thanh Sơn mới có thể chịu được mật Phượng Hoàng. Hơn nữa, lúc này mật Phượng Hoàng cũng đã tiến vào bên trong cơ thể của Tiêu Thanh Sơn, không có cách nào lấy ra, cho nên tôn chủ Thìn Sát kỳ thật vẫn có chút do dự. Nếu như Tiêu Nhất Thiên thật sự lựa chọn tự bạo cơ thể trong bước đường cùng, dù cho không thể phá huỷ được mật Phượng Hoàng, nhưng mà có thể sẽ phá huỷ được cơ thể của Tiêu Nhất Thiên và Tiêu Thanh Sơn. Đến lúc đó, sẽ không có người nào có thể chịu được mật Phượng Hoàng, thì vẫn sẽ ảnh hưởng đến việc luyện hóa mật Phượng Hoàng của Chủ tổng điện sau này.
Bằng không, tôn chủ Thìn Sát làm sao có thể dừng lại mà nói nhảm nhiều câu với Tiêu Nhất Thiên như vậy. Vì ngăn cản lại hành động điên cuồng của Tiêu Nhất Thiên, ông ta thậm chí không tiếc mà cầm toàn bộ tính mạng của con dân trong nước Đại Hạ xem như thẻ đánh bạc mà uy hiếp. "Phải không?"
Tiêu Nhất Thiên ngẩng đầu, cách không đối mặt với tôn chủ Thìn Sát, anh hừ lạnh nói: "Ông nghĩ rằng tôi là đứa con nít ba tuổi sao? Dăm ba câu thì có thể lừa gạt được tôi. Để những người có lòng dạ độc ác thứ chó đẻ này nhận được mật Phượng Hoàng, nằm giữ thực lực mạnh hơn, đó mới là tai nạn của nước Đại Hạ. Là tai nạn của cả trăm quốc gia!" "Con dân của nước Đại Hạ tình nguyện đứng chết, cũng tuyệt không quỹ để sống "Ba ngàn chiến tướng thì lại như thế nào? Dám vào nước Đại Hạ tôi một bước, khẳng định sẽ để các người có đi mà không có về, chôn xương tại nơi đó!"
Nói xong, Tiêu Nhất Thiên quay đầu, cùng tôn chủ Xà Sát liếc mắt nhìn nhau, căn bản không cần nhiều lời, dứt khoát nâng quan tài thuỷ tinh lên rồi quay người vọt về phía vòng xoáy màu đỏ ngòm ở dưới chân. Trong nháy mắt, hai người bọn họ đã tiến vào bên trong vòng xoáy màu đỏ ngòm. "Sẽ chết sao? Vậy thì cùng chết!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT