Tô An Nhiên đang cầm điện thoại di động, nói chuyện với Tiêu Nhất Thiên hơn nửa tiếng đồng hồ, mới lưu luyến không rời mà đưa điện thoại di động giao cho Tô Tử Lam, đồng thời nghịch ngợm nói: "Mẹ, con với bố vô cùng thân thiết đó nha."

"Nào, giờ tới phiên mẹ."

"Hai người cứ tự nhiên thân mật với nhau, tự nhiên nói chuyện, con sẽ giả vờ như đang ngủ. Sẽ không quấy rối hai người đầu"

Nói xong, cô bé ngả người xuống bên cạnh, nhắm mắt lại, giả vờ đi ngủ, nhưng mà, khóe mắt lại lặng lẽ hé ra một đường, len lén quan sát Tô Tử Lam.

"Coi như con thông minh."

"Mau ngủ đi!"

Tô Tử Lam chú ý tới sự mờ ám của Tô An Nhiên, không biết nên khóc hay cười, tay vội kéo chăn lên, che mặt của Tô An Nhiên lại.

Trẻ con nghịch ngợm, để con khỏi tiếp tục nhìn lén!

Phía dưới chăn truyền đến tiếng cười vui vẻ của Tô An Nhiên.

Tiêu Nhất Thiên đang ở thủ đô, nhìn cảnh ấm áp này qua màn hình điện thoại di động, trái tim lạnh lẽo dường như đang được hòa tan, khóe miệng không kìm được mà lộ ra một nu cười mỉm vô cùng hạnh phúc.

Ở nơi cô độc như trên thế giới này, vẫn còn có hai người lo lắng cho anh, đây chính là một chuyện vô cùng may mắn.

Sau đó.

Tô Tử Lam nói tóm tắt về tình hình bên kia một lần, Tiêu Nhất Thiên cũng nói rõ ngọn ngành chuyện phát sinh ở thủ đô cho Tô Tử Lam, sau khi Tô Tử Lam nghe xong, không kìm được mà cao giọng nói rằng: "Anh đó, thực sự là chuyên đi gây họa!"

"Cho dù là đi đến đâu, đều có thể gây ồn ào dư luận!"

Nhớ lại những chuyện xảy ra sau khi Tiêu Nhất Thiên ra tù kia, dường như quả thật đúng là như vậy.

Ở thành phố Hải Phòng, gây ra một trận long trời lở đất! Đến thành phố Hồ Chí Minh, lại trực tiếp gây chấn động cả toàn quốc!

Bây giờ thì hay rồi, mới vừa vào thủ đô tài ngắn ngủi mấy tiếng đồng hồ, lại có thể đắc tội với thái tử của triều đại đương thời, còn giết người, diệt một đại gia tộc ở thủ đô!

Thủ đô, sợ là loạn cả lên rồi!

Đây không phải là gây chuyện thì là gì?

Tiêu Nhất Thiên có chút lúng túng nói: "Có khả năng đời trước anh là Phong Thần, hoặc có lẽ là Vũ thần, vậy nên mưa gió luôn luôn bám theo anh, phiền phức cứ quấn lấy anh, muốn bỏ cũng không bỏ được.

"Xì, tự kỷ!"

Tô Tử Lam trừng mắt liếc anh, tỏ ra oán giận, nhưng sau đó chỉ còn lại lo âu nồng đậm, quan tâm anh nói: "Thủ đô không thế so với thành phố Hải Phòng, khắp nơi đều là đại gia tộc không dễ chọc phải, anh nhất định phải kiềm chế lại tính tình của mình một chút, đừng có động chút là động đao giết người, làm mọi chuyện đều hết đường lui."

"Anh muốn báo thù, em không ngăn cản."

"Thế nhưng, nhất định phải bảo vệ tốt cho chính mình, anh biết chưa?"

"Em và Nhiên Nhiên ở thành phố Hải Phòng, chờ anh trở về."

"Chờ anh quay về, lấy em!"

Nếu như là lúc bình thường, với tính cách Tô Tử Lam, chắc chắn cô sẽ không nói được mấy cái lời tâm tình đầy buồn nôn này, thế nhưng từ sau khi cô giao trái tim của mình cho Tiêu Nhất Thiên, có

thể ngay chính cô cũng không hề phát hiện ra, cô đã thay đổi. Trước đây căn bản là cô sẽ không nói, căn bản sẽ không làm chuyện thế này, hiện tại, lại trở thành chuyện đương nhiên.

Có vẻ là vốn nên như vậy!

Có lẽ đây chính là sức cám dỗ của ái tình sao.

"Tuân mệnh!"

Tiêu Nhất Thiên làm như thật gật đầu, cười nói: "Vợ đại nhân yên tâm, ngày hai mươi tháng năm, anh nhất định sẽ lấy em, để em lên xe hoa"

"Hơn nữa."

"Tiểu Nhiên vẫn chờ chúng ta sinh cho con một đứa em trai đó."

Thoáng cái mặt của Tô Tử Lam đã đỏ bừng lên.

Tiêu Nhất Thiên nhân cơ hội dẩu môi lên, ý bảo nói: "Tiểu Nhiên

hắn là đang ngủ nhỉ?"

"Vợ ơi, nào."

"Anh cũng muốn hôn nhẹ..." Nhìn cái miệng rộng đang chu lên qua màn hình điện thoại di

động, Tô Tử Lam không kìm được, thoáng cái đỏ mặt nở nụ cười, nhưng mà, cô cũng không thỏa mãn mong muốn của Tiêu Nhất Thiên.

"Lưu manh!"

"Mơ đẹp đấy!"

"Chờ anh về, em sẽ cho anh hôn một cái!"

Nói xong, tay cô nhẹ nhàng lướt nhẹ trên điện thoại, kết thúc cuộc

gọi video.

Nhất thời trán của Tiêu Nhất Thiên chảy ra ba đường vạch đen.

Thật là.

Vợ đại nhân à, anh vì em, ngay cả ý tốt của quận chúa điện hạ cho anh cũng từ chối không chút do dự, em thì hay rồi, ngay cả một nụ hôn gió cũng không cho anh sao???

Xem sau khi anh quay về, sẽ "xử lí em như thế nào...

Một đêm này, ở thủ đô, sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt!

Chuyện gia tộc nhà họ Lưu bị Tiêu Nhất Thiên diệt môn, như gió thu cuốn lá vàng, nhanh chóng lan ra toàn bộ thủ đô, phàm là gia tộc có chút thể lực ở thủ đô, hầu như đều thu được tin tức từ mọi nguồn khác nhau!

Phủ đệ của nhà họ Lưu, đã được người của thái tử Đế Hạo tiếp là quản!

Tất cả mọi người đang âm thầm bàn luận, phỏng đoán. Đế Hạo có thể phái người đi tới tòa nhà Tuyên Đức, vây giết Tiêu Nhất Thiên, thay gia tộc nhà họ Lưu báo thâm thù đại hận này hay không, dù sao, thanh danh của Đế Hạo bên ngoài, cũng là một nhân vật hung ác có thù tất báo!

Nhưng mà...

Suốt cả đêm, trong phủ đông cung thái tử, vẫn không truyền đến bất cứ động tĩnh gì.

Điều này làm cho tất cả mọi người như được mở rộng tầm mắt!

Ngay sau đó mọi người lại bắt đầu suy đoán thân phận bối cảnh của Tiêu Nhất Thiên. Nếu như phía sau Tiêu Nhất Thiên không có nhân vật lợi hại làm chỗ dựa cho anh, làm sao có thể để Để Hạo kiêng

kỵ như vậy, ngay cả tâm phúc bị chém cũng thờ o???

Trong lúc nhất thời, các loại đồn đãi ồn ào cả lên!

Đêm đầu tiên Tiêu Nhất Thiên vào thủ đô, tên của anh, đã truyền khắp các đại gia tộc của thủ đô với một cách thức như vậy!

Khởi đầu thật vang dội!

Mà bản thân Tiêu Nhất Thiên, vẫn đang ở trong tòa nhà Tuyên Đức an an ổn ổn ngủ ngon giấc, Để Hạo không dám ra tay bừa bãi, kỳ thực là chuyện nằm trong dự liệu của Tiêu Nhất Thiên, nơi này là thủ đô, Đế Hạo thân là thái tử, địa vị đặc thù, cho dù muốn diệt trừ anh, cũng sẽ không gióng trống khua chiêng, ồn ào cho cả thành biết chuyện này.

Dù sao!

Trong Thành phố Z trong vẫn còn có một hoàng chủ!

Thiên khó dò! uy

Chuyện tranh đoạt giữa dòng chính liên quan đến sống chết, mà thành bại hay không, kỳ thực đều nằm trong mong muốn của hoàng chủ, Tiêu Nhất Thiên đã từng làm bắc cảnh Lang Vương, chiến công hiển hách, chưa được hoàng chủ cho phép, dám lộ liễu trắng trợn vây giết Tiêu Nhất Thiên, cho dù thành công, thì quỷ mới biết hoàng chủ sẽ có phản ứng gì?

Lỡ may hoàng chủ trách tội xuống, hậu quả chắc chắn là không nhỏ!

Đây cũng là quyết định thật nhanh của Tiêu Nhất Thiên vào đêm qua, là một trong những nguyên nhân mà anh dám đi phủ nhà họ Lưu mà chém giết, căn cứ vào suy đoán của anh, ám dạ Quỷ Vương chắc là người bên cạnh của hoàng chủ, mà anh vừa vào thủ đô, ám dạ Quý Vương đã thấy anh, nhưng vẫn để anh tự do!

Để anh tự mình lựa chọn giữa Đế Hạo và Đế Khâm!

Điều này cũng có nghĩa là:

Nhất cử nhất động của anh, kỳ thực đều chạy không khỏi ánh mắt của hoàng chủ!

Như vậy!

Anh đi giết người ở phủ đệ nhà họ Lưu, Ám dạ Quỷ Vương lại không xuất hiện để ngăn cản, cũng có nghĩa là, hoàng chủ ngầm cho phép anh hành động!

Hoàng chủ cũng không cản, anh còn sợ cái rằm???

Vậy nên...

Nếu như nói rằng phía sau Tiêu Nhất Thiên có chỗ dựa. Như vậy người này, chính là hoàng chủ!

"Lão đại!"

Sáng sớm, tám giờ, Tiêu Nhất Thiên mới rời giường, Lang Đồng và Lang Hồn liền cùng nhau đến tìm anh, chỉ lầu dưới nói rằng: "Chuyện đêm qua anh tàn sát nhà họ Lưu, đã truyền khắp thủ đô!"

"Ngoài cửa, có một đám người đã tới."

"Muốn gặp anh!"

"Người của Để Nghiêu để lại nói, bốn người cầm đầu, theo thứ tự là gia chủ nhà họ Lý ở thủ đô Lý Tứ Tường, gia chủ nhà họ Tống ở thủ đô Tổng Trạch Dạ, gia chủ nhà họ Vương ở thủ đô Vương Tốt Đông, gia chủ nhà họ Lưu ở thủ đô Lưu Kim Dũng!"

"Cũng chính là bốn gia tộc trước đó ở thành phố Hải Phòng, phái người giúp đỡ nhà họ Tiêu, vây giết chúng ta!"

Đánh một trận ở thành phố Hải Phòng, người của bốn gia tộc phái đi qua, chỉ có ông cụ mày kiếm một mình còn sống sót, mà bây giờ, Tiêu Nhất Thiên mới vào thủ đô, vừa vào lại diệt cả gia tộc nhà họ Lưu, đương nhiên sẽ để cho bọn họ run sợ trong lòng!

Lo lắng mình sẽ trở thành mục tiêu kế tiếp của Tiêu Nhất Thiên, là một nhà họ Lưu tiếp theo!

Vì vậy...

Bọn họ tới!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play