Trong lòng Vương Thu Cúc liền lộp bộp, bà ta cũng không ngốc, sắc mặt của bà ta điên cuồng.
Thật ra bà ta hiểu hơn ai hết, năm ngoài công ty của Thẩm Mộng Thần cho thể nổi tiếng tại thành phố Nam Giang, hoàn toàn là vì nhà họ Thẩm nhận được hợp tác của tập đoàn Cửu Châu.
Mà ban đầu khi con gái bà ta đến tập đoàn Cửu Châu bàn bạc hợp tác, Lâm Chi Diêu nói anh có bạn ở tập đoàn Cửu Châu.
Mà hôm qua con trai bà ta vừa ly hôn với Lâm Chi Diêu, bà ta cũng vừa đuổi Lâm Chi Diêu ra khỏi nhà, tập đoàn Cửu Châu đã trực tiếp cắt đứt tất cả hợp tác!
Chuyện này... lẽ nào thật sự là trùng hợp sao? Lẽ nào Lâm Chi Diêu thật sự có năng lực lớn như vậy có thể giúp được Mộng Thần? Trong lòng Vương Thu Cúc lúc này đã rối như tơ vò! Sắc mặt cũng không ngừng chuyển từ trắng sang xanh, từ xanh sang trắng.
Vương Vy Vy nhìn sắc mặt không ngừng biến hóa đó của Vương Thu Cúc, bỗng lông mày nhíu lại: “Dì, nhìn sắc mặt của dì, dì có phải biết chuyện gì đó! Dì nói cho chúng cháu biết đi!”
A... Vương Thu Cúc giật mình, vội vàng xua tay nói: “Không có gì không có gì, dì... dì không biết cái gì cả! Thật sự dì không biết cái gì cả!”
Trần Khiết hoàn toàn trở nên khẩn trương, rất nóng lòng nói: “Dì, lẽ nào dì thật sự muốn nhìn thấy công ty của Mộng Thần bị phá sản sao? Mộng Thần nhiều năm vất vả làm lên! Đó đều là tâm huyết của Mộng Thần! Dì không đau lòng sao!”
Vương Vy Vy nhìn thấy tình cảnh này, cũng gấp gáp nói: “Dì, nếu như công ty phá sản rồi, chúng cháu giải tán cũng chả sao, nhưng nếu như chúng cháu vẫn không trả được tiền cung ứng, Mộng Thần có thể sẽ ngồi tù! Vào trong đó, có ra ngoài. Công ty cũng mất rồi, dì chịu được không!”
Vương Thu Cúc nghe xong.
Sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch vô cùng...
“Ban đầu người giúp tớ chắc là Lâm Chi Diêu, là anh ta bảo tớ đi đến tập đoàn Cửu Châu bàn bạc...”
Khi Vương Thu Cúc sắp không chịu nổi, Thẩm Mộng Thần mặc áo ngủ chầm chậm đi ra, yếu ớt dựa vào cửa phòng ngủ nói.
“Lâm Chi Diêu?”
Vương Vy Vy với Trần Khiết lúc này đều nhíu mày.
Vương Vy Vy nói: “Mộng Thần, Lâm Chi Diêu anh ta không phải đến ở rể sao? Anh ta sao lại quen biết người của tập đoàn Cửu Châu? Mộng Thần cậu chắc chắn là Lâm Chi Diêu giúp cậu không?”
Thẩm Mộng Thần lắc đầu nói: “Tớ cũng không rõ, trên thực tế anh ta ở rể ở nhà họ Thẩm một năm nay, đối với chuyện của anh ta, tớ cũng không có hỏi, nhưng anh ta không phải người nói dối...”
Trần Khiết mở miệng nói: “Không sao, không phải Lâm Chi Diêu thì chúng ta tìm người khác, nhưng nếu là Lâm Chi Diêu, không phải càng dễ giải quyết hơn sao? Trước tiên kêu anh ta đi tìm bạn của anh ta trước, ít nhất công ty chúng ta cũng có thể khôi phục quan hệ với tập đoàn Cửu Châu.”
Vương Vy Vy gật đầu: “Ừm, không sai. Đúng rồi dì, Lâm Chi Diêu đâu? Anh ta đi đâu rồi? Gọi anh ta qua đây, xem anh ta có thể giải quyết chuyện này không.”
Vương Thu Cúc nghe thấy muốn tìm Lâm Chi Diêu thì sắc mặt càng thêm không tự nhiên: “Tên phế vật đó, nó... nó... nó hôm qua”
Vương Vy Vy nhíu mày hỏi: “Sao thế dì? Lâm Chi Diêu làm sao?”
“Nó hôm qua đã ly hôn với Mộng Thần rồi...”
Sắc mặt của Vương Thu Cúc tái nhợt nói ra.
“Cái gì? Ly hôn rồi?”
Trần Khiết tính cách tương đối nóng vội lập tức đứng phắt dậy.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Vương Thu Cúc.
“Anh ta ly hôn với Mộng Thần? Một người ở rể như anh ta, anh ta lấy đâu ra lá gan đó...”
Vương Vy Vy nhíu mày nói.
Trần Khiết tính cách nóng vội hừ lạnh một tiếng nói: “Lâm Chi Diêu anh ta đương nhiên không dám nhắc đến chuyện ly hôn, nhưng mặc kệ nói thế nói sự thật chính là hôm qua Lâm Chi Diêu vừa rời khỏi nhà này, tập đoàn Cửu Châu cũng cắt đứt tất cả hợp tác với chúng ta, mà Mộng Thần vừa rồi cũng nói, ban đầu chính là Lâm Chi Diêu nói anh ta có bạn ở tập đoàn Cửu Châu, bảo Mộng Thần đại diện nhà họ Thẩm cùng bàn bạc hợp tác với tập đoàn Cửu Châu, Lâm Chi Diêu có thể nói ra lời này, điều đó đại biểu người bạn đó của anh ta ít nhất là quản lý cấp cao! Ha ha, dì, dì cảm thấy, trên thế giới này có chuyện trùng như vậy không?”
Trần Khiết tính cách nóng vội, tâm địa cũng tốt, cô ta với Thẩm Mộng Thần là bạn bè, mấy năm nay cô ta hiểu bà mẹ này của Thẩm Mộng Thần rốt cuộc ác tâm như thế nào còn hơn cả cô.
Cô ta đoán chắc Lâm Chi Diêu chính là bị Vương Thu Cúc đuổi ra ngoài.
Thật ra Lâm Chi Diêu với Trần Khiết cô ta cũng không có quan hệ gì, người ta ly hôn liên quan gì đến cô ta chứ? Nhưng Lâm Chi Diêu quen biết quản ly cấp cao của tập đoàn Cửu Châu? Bây giờ công ty sắp tiêu đời rồi, Trần Khiết cô ta ở công ty cũng có cổ phần! Cho nên lúc này cô ta đã không cho Vương Thu Cúc sắc mặt tốt gì nữa!
Sắc mặt của Vương Thu Cúc có hơi tái nhợt nói: “Không thể nào, Lâm Chi Diêu chỉ là đứa ở rể, nó nếu như thật sự có tiền có quyền, sao lại đến nhà họ Thẩm ở rể chứ? Hơn nữa còn chịu đánh chịu mắng? Đàn ông nào có thể chịu đựng được điểm này?”
Trần Khiết nghe Vương Thu Cúc nói như thế, cũng khựng lại, phải, Vương Thu Cúc mặc dù đanh đá quá quắt, nhưng cũng không phải không có đầu óc.
Như những gì bà ta nói, nếu như thật sự là người có tiền có quyền.
Vậy anh ta sao có thể đến ở rể? Suy đoán này nói cũng không thông...
Mà lúc này Thẩm Mộng Thần sau khi nghe thấy lời của mẹ cô, đột nhiên nghĩ đến lời của bạn tốt của cô – Cố Mịch ‘nếu như thật sự muốn tìm lý do, vậy thì chỉ có một khả năng, đó chính là anh ta yêu cậu...’
Nghĩ đến đây trong lòng Thẩm Mộng Thần đột nhiên có hơi đau, nếu như thật sự là như thế, nếu như Lâm Chi Diêu thật sự có tiền có quyền.
Nhưng anh vì mình lại cam nguyện chịu đựng sự sỉ nhục trong suốt một năm này.
Người đàn ông như thế, bản thân không phải nên cần sao?
Trần Khiết hít một hơi thật sâu, từ từ nói: “Được rồi, đoán qua đoán lại thì có ý nghĩa gì? Có thể giải quyết được vấn đề sao? Dì như thế, vì công ty, cũng vì Mộng Thần, cháu với Vy Vy ở lại chăm sóc Mộng Thần, dì bây giờ đi tìm Lâm Chi Diêu! Xem thử rốt cuộc có phải anh ta không!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT