Điền Trung Phong hơi do dự, sắc mặt có chút thay đổi, “Cô Doãn có thể không biết, Đường  bây giờ rất có thế lực..

Nhưng may mắn thay, nhà họ Đường không có đoàn kết.

Nó đã mục nát từ bên trong rồi.

Chúng ta tự nhiên có cơ hội giết Đường An...

Ông chỉ cần nghe lời tôi, cho dù Đường chết ở Thượng Hải cũng sẽ không có ai truy cứu chúng ta, ngược còn tưởng thưởng những lợi ích to lớn...

ni “Ý của cô là sao? Điền Trung Phong nhíu mày hỏi."

.

Ông không cần hỏi nhiều, tôi chỉ muốn biết, tập đoàn Thượng Thanh có người nào có đủ can đảm hay không? Nếu Có, vậy thì đứng ra, và cộng với sự giúp đỡ của tôi, các người có thể lấy lại những gì đã mất!”

Doãn Nam Tây chế nhạo.

Cô muốn làm gì gì?”

Điền Vĩ từ bên cạnh hỏi."

Muốn gì à? Hahaha...

"Doãn Nam Tây bật cười trong mắt đầy vẻ hung ác."

Tôi muốn Đường quỳ trước mặt tôi, khóc lóc van xin, tôi muốn làm cho anh ta nhìn những người xung quanh đi lần lượt từng người, tôi muốn anh ta mãi mãi không thể ngẩng đầu nhìn tôi, mãi mãi nằm dưới chân tôi như một con chó...

Tóm lại là tôi muốn anh ta phải đau đớn thống khổ mà chết đi!”

Điền Vĩ nhìn người phụ nữ điên cuồng này, trong mắt hiện Vài lần tiếp xúc với Đường n, tập đoàn Thượng Thanh đều là người chịu thiệt, Đường An có tập đoàn Vân Đình đứng sau lưng, cho dù muốn động thủ cũng cần rất nhiều can đảm.

"Nhà họ Doãn đều đã chết hết trong tay Đường An.

Tôi và hắn ta có 11Hội thi bắt cộng đái thiên! Ông cho rằng tôi sẽ giúp Đường An lành hại mấy người?" Dân Nam Tây lạnh lùng nhìn chằm chằm Điền Trung Phong, Tỉa mai nói, "Nếu như các người một chút dũng khí cũng không có, vậy thì cứ để cho Đường An đùa giỡn đến chết đi!" (Bất cộng đải thiện: mối thù tới mức không thể cùng sống dưới một bầu trời được) “Ai nói chúng tôi không dám?”

Điền Vĩ tức giận.

Doãn Nam Tây bĩu môi không lên tiếng.

"Vấn đề này thực sự rất quan trọng.."

Điền Trung Phong nói.

Doãn Nam Tây lại nói, "Ông Điền, tôi cũng có thể nói cho anh biết rõ hơn! Đó là người nhà họ Đường muốn Đường An này phải chết! Chuyện này nếu thành công thì chẳng những giải quyết được vấn đề hiện tại, còn có thể treo lên cái cây đại thụ nhà họ Đường để hải quả ăn...

Còn về việc làm như thế nào, ông hãy tự quyết định đi!" Lời vừa dứt, Don Nam Tây xoay người đi về phía cửa.

Trong lòng cô ta, những người này đều hèn hạ và không có dùng khi, bọn họ cũng nhút nhát y như một bảy chuột.

"Ba còn đợi gì nữa? Nếu nội bộ nhà họ Đường có vấn đề, chúng ta không nên để mất cơ hội này! " Điền Vĩ từ bên cạnh hét lên."

Ba đã quên Đường An đối xử với chúng ta như thế nào sao? Anh ta là một tên khốn kiêu ngạo, nếu ba không đồng ý, con sẽ tự mình liên hệ với lên một tia đắn đo.

Doãn Nam Tây! Nhà họ Đưởng thật sự có tranh chấp, vậy tập đoàn Vân Đinh sẽ giúp được anh ta sao? " Điền Trung Phong ngẩng đầu liếc nhìn Điền Vĩ, cảm thấy có chút đắm đo do dự.

"Ba tự tinh suy nghĩ đi, chuyện này con nhất định sẽ làm! Con không thể chịu nổi cái dáng vẻ kiêu ngạo của anh ta! " Điền Vĩ nghiến răng."

Nếu như có thể giẫn hắn dưới chân, con sẽ không bao giờ để vuột mất cơ hội này!" Điền Vĩ nói xong, cũng xoay người rời đi.

Điền Trung Phong ngôi trong phòng làm việc, xoa xoa tri nhẹ nhàng thở dài nói:" Tôi phải làm cái gì bây giờ...

" "Ông chủ, nếu không thì đi cả hai đường đi? Có lẽ sẽ có cơ hội? "Vu Quỷ hỏi.

Điền Trung Phong suy nghĩ hồi lâu, nhưng vẫn là lắc đầu, Vu Quỷ sily 11ghĩ một chút, quá nhiều cái này quả mo hiền.

“Dù sao ông đây cũng đã không ra Đường An từ lâu rồi! Liên tục để ép tôi như vậy, thật sự cho răng Điền Trung Phong tôi không dám làm gì sao? Điền Trung Phong đột ngột đứng lên, nắm tay nói.

Vu Quỷ ngẩng đầu thở dài, không nói gì.

Cách tập đoàn tập đoàn Thượng Thanh không xa, bên trong một hộp đêm.

Điền Vĩ kéo theo hơn chục cô gái trẻ đi cùng, nhin Vu Sơn Băng đang uống rượu, cười khan nói: "Anh Vu, chuyện Doãn Nam Tây muốn làm, anh có thể hỗ trợ tôi không? Cũng không biết chỗ cái Doãn Nam Tây làm thế nào mà đã leo lên quan hệ với nhà họ Đưởng.

Cho nên tôi muốn anh giúp đỡ một chút, tránh việc tập đoàn Thượng Thanh sẽ bị Doãn Nam Tây nuột ching == "Cũng được thôi!" Vu Sơn Binh cười nói.

“Anh Vu đúng là hào sảng" Điền Vĩ cười cười, sau đó hạ giọng, làm ra vẻ mờ ản, “Vừa rồi tôi có gọi cho em gái, cô ấy đang trên đường tới, chuyện này vẫn nên bản bạc với nhau một chút, đúng không?" Vu Sơn Binh liếc nhìn Điền Vĩ, trong lòng thầm khinh thường."

Đúng vậy, anh em đồng lòng vượt qua khó khăn thì rất tốt!" * Đúng vậy....

"Điền Vĩ nở một nụ cười.

Một lúc sau, cánh cửa hộp đèn được đẩy ra.

Điển Nhụy mặc một chiếc váy đỏ, bước vào với vẻ mặt kỷ quái.

"Tiểu Nhụy, lại đây ngồi bên cạnh anh Vu.

Vừa rồi anh đã nói chuyện với anh Vu rồi..."

Điền Vĩ chỉ vào Vu Sơn Bình cười nói.

Điền Nhụy nhẹ nhàng gật đầu, thay vì tính cách kiêu ngạo thường ngày, cô ngồi bên Vu Sơn Bình rất yên lặng.

Vu Sơn Bình đương nhiên biết rằng Điền Vĩ đã đặc biệt sắp xếp chuyện này.

Lúc Điền Nhụy ngồi xuống.

Vu Sơn Bình đã đưa một tay qua, kẻo Điền Nhụy vào lòng.

Điển Nhụy có chút muốn phản kháng, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Vu Sơn Binh, cô ta lập tức cúi đầu xuống.

"Anh Vu, em ra ngoài xem gọi thêm chút rượu, anh nói chuyện với tiểu Nhụy trước đi đã " Điền Vĩ đứng dậy đi ra khỏi cửa, những người bên trong đều bị đuổi ra ngoài.

Vu Sơn Bình một tay nhẹ nhàng kéo xéc chiếc váy của Điền Nhụy xuống, khóe miệng cười khẩy, "Anh trai cô thật sự rất chu đáo..."

Điền Nhụy không nói mà chỉ củi đầu xuống.

Vu Sơn Bình quảng chiếc váy đỏ sang một bên, sau đó quay người lại hung nhân lao về phía trước.

Trong biệt thự, Viện Chỉ Am đi một mạch đến phòng của Đường An.

"Doãn Nam Tây thực sự đã tiếp cận tập đoàn Thượng Thanh..."

Viên Chỉ Am cúi đầu nói.

“?" Đường An mim cười, “Đường Khải cuối cùng vẫn không nhịn được sao? Mau chuẩn bị đi.

Lần đi săn này đã chính thức bắt đầu rồi!" “Vâng!”

Viên Chi Am gật đầu, hơi do dự, mặt đỏ bừng nói: “Đưởng An, tôi có chuyện muốn nhờ anh!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play