Trong chiếc xe đi cuối của ba chiếc có Viên Chỉ Am và một tài xế.
Lúc rời đi đã đoán trước sẽ xuất hiện tình huống này, không ngờ thật đúng là có người đuổi theo.
“Ha ha ha… Đường Ân, sao lại trở thành rùa đen rụt cổ rồi? Không phải mày kiêu ngạo lắm sao? Không phải mày đang tìm tao sao? Không phải mày muốn ông đây xin lỗi sao? Sao lại bỏ trốn mất dạng rồi?” Đoàn Cẩm: Trình cười ha hả, cười rất xấu xa,anh 14 không biết…
Đường Ân có phải ở trên chiếc Xe kia không, nhưng anh ta vẫn cho rằng Đường Ân chưa chết, chắc chắn ở trên đó.
Sắc mặt Viên Chi Am lạnh lẽo, cực kỳ u ám.
Ấm…
Đoàn Cẩm Trình lái Lamborghini lại tông lên lần nữa, tông xe đến chấn động một trận.
‘Viên Chỉ Am nắm lấy tay vịn, sắc mặt cực kỳ khó coi.
“Mày thật sự cho rắng mình giỏi lắm sao? Mày cho rằng mình là thần thánh à? Thật ra mày chỉ là một thứ rác rưởi, một đống phân để người ta giẫm dưới lòng bàn chân thôi, mày con mẹ nó còn muốn giết tao? Ông đây ở đây này… Đến đây, đến đây giết tao đi!” Cậu Đoàn cười ha hả, lại tông lên lần nữa.
Ba chiếc xe cùng nhau đọ sức với Lamborghini.
Hạt Tử vung tay lái, xe đã vòng ra ngoài kề sát một bên đường, ầm một tiếng đụng trúng Lamborghini.
“Ha ha ha… Đến giết tao đi…”
Đoàn Cẩm Trình điên cuồng cười to, giọng nói khoa †rương, trợn to mắt: “Sao hả? Không có bản lĩnh đó à?”
Hạt Tử chỉ hận không thể lập tức nghiền chết Đoàn Cẩm Trình, nhưng kỹ năng lái xe của Đoàn Cẩm Trình quá giỏi, hoàn toàn không cho Hạt Tử cơ hội. Mặc dù ba chiếc xe đang tông anh ta, nhưng anh ta vẫn có thể tông mạnh về phía chiếc xe ở giữa.
Âm…
Thuỷ tinh vỡ nát, cửa xe lõm xuống, Sầm Hạ trên xe sợ tới mức rụt người, ôm lấy thân thể đầy máu của Đường Ân.
Hạt Tử cắn răng rẽ ngang ra ngoài, ép Đoàn Cẩm Trình lái chậm lại. ngôn tình hài
“Cậu chủ nhà họ Đường phải cẩn thận nhé, phía sau còn có món quà lớn đấy..” Đoàn Cẩm Trình cười ha hả.
Lúc này, phía trước xuất hiện mấy chiếc xe chặn ngang trên đường.
Ánh mắt Hạt Tử bình tĩnh, dưới chân điên cuồng đạp lên chân ga, âm một tiếng, trực tiếp tông chiếc xe đang chặn đường ra, sau đó chạy xa mấy chục mét.
Phía sau ba chiếc xe, Đoàn Cẩm Trình mắng to một tiếng, tiếp tục tăng tốc.
Lúc này, xa xa vang lên từng tiếng rầm rú, mà lúc này đã rất gần nội thành của Thượng Hải rồi. Đến lúc đó chắc chỉ cần mấy phút đã khiến cảnh sát giao thông chú ý đến.
Rõ ràng Viên Chi Am cũng phát hiện ra điều này, bình tĩnh nói: “Tông lên!”
Tài xế không chút do dự xoay mạnh tay lại, hung ác tông lên chiếc Lamborghini ở bên cạnh.
Ấm…
Hai chiếc xe vang lên tiếng ma sát chói tai, tốc độ đang không ngừng giảm xuống.
Đoàn Cẩm Trình quay đầu, nghiến răng võ lên tay lái, xe lái sát sang một bên, mà xe của Viên Chỉ Am cũng áp sát theo sau.
Suy nghĩ của Viên Chi Am rất đơn giản, nếu đã đến nội thành rồi, vậy cứ chặn chiếc Lamborghini này lại, để Đường Ân thuận lợi rời đi. Chỉ cần Đường Ân rời khỏi, cho dù cô ta bị chặn lại ở đây cũng sẽ không xảy ra nguy hiểm gì quá lớn.
“Đồ phụ nữ thối tha, sớm muộn gì cũng giết chết cô.
Đoàn Cẩm Trình quát to, xe dần ngừng lại.
Viên Chi Am thấy cảnh này thì bảo tài xế tăng tốc chạy đi xa.
Cuối cùng vẫn thoát khỏi được trận truy đuổi này, nếu Lúc này, xa xa vang lên từng tiếng rầm rú, mà lúc này đã rất gần nội thành của Thượng Hải rồi. Đến lúc đó chắc chỉ cần mấy phút đã khiến cảnh sát giao thông chú ý đến.
Rõ ràng Viên Chi Am cũng phát hiện ra điều này, bình tĩnh nói: “Tông lên!”
Tài xế không chút do dự xoay mạnh tay lại, hung ác tông lên chiếc Lamborghini ở bên cạnh.
Ấm…
Hai chiếc xe vang lên tiếng ma sát chói tai, tốc độ đang không ngừng giảm xuống.
Đoàn Cẩm Trình quay đầu, nghiến răng võ lên tay lái, xe lái sát sang một bên, mà xe của Viên Chi Am cũng áp sát theo sau.
Suy nghĩ của Viên Chi Am rất đơn giản, nếu đã đến nội thành rồi, vậy cứ chặn chiếc Lamborghini này lại, để Đường Ân thuận lợi rời đi. Chỉ cần Đường Ân rời khỏi, cho dù cô ta bị chặn lại ở đây cũng sẽ không xảy ra nguy hiểm gì quá lớn.
“Đồ phụ nữ thối tha, sớm muộn gì cũng giết chết cô.
Đoàn Cẩm Trình quát to, xe dần ngừng lại.
Viên Chi Am thấy cảnh này thì bảo tài xế tăng tốc chạy đi xa.
Cuối cùng vẫn thoát khỏi được trận truy đuổi này, nếu Thật ra toà nhà này là một toà nhà bách hoá, nhưng lúc xây dựng đã giấu rất nhiều con đường bí mật. Bên trong những con đường bí mật này có trang bị máy móc có thể di chuyển căn phòng.
Khi một tiếng vang nhỏ xuất hiện, phòng hợp kim vững vàng dừng lại.
“Bên cạnh có đồ chữa bệnh, có thể xử lý vết thương trước..” Thiện Tuyết Chủ nhỏ giọng nói.
“Được!” Kỷ Du Du gật đầu đồng ý, xoay người đi đến phòng bên cạnh.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiện Tuyết Chủ hơi nâng lên nhìn vách tường, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Lúc này đã bắt đầu rồi sao?”
Két…
Lốp xe Lamborghini phát ra tiếng ma sát dữ dội dưới đất, Đoàn Cẩm Trình dừng xe lại trước cổng nhà họ.
Doãn, liếc mắt nhìn thoáng qua Doãn Ngưng Phù.
Doãn Ngưng Phù lạnh lùng đẩy cửa xe, vẻ mặt lạnh như băng xuống xe.
Xe lại khởi động, Đoàn Cẩm Trình quay đầu rời đi.
Từ đầu đến cuối, hai người đều không nói gì với nhau.
Doãn Ngưng Phù căm ghét cảm giác này, cô ta vẫn luôn mắt cao hơn đầu, đàn ông bình thường hoàn toàn không thể lọt vào mắt cô ta. Mặc dù Đoàn Cẩm Trình là cậu chủ đứng đầu Thượng Hải cô ta cũng từng khinh thường không thèm nhìn tới.
Nếu không phải vì giết chết Đường Ân, sao cô ta có thể †ằng tịu với người như thế? Mặc dù thật sự tằng tju với nhau thì đó cũng chỉ vì muốn cướp lấy tài sản của nhà họ Đoàn thôi.
Lúc này, hai người chăm sóc hoa đi ra ngoài cửa.
Doãn Ngưng Phù chán ghét nhìn thoáng qua, thấy trên người bọn họ dính đầy bùn đất, sắc mặt lập tức u ám: “Cút sang một bên! Có khác gì một con chó không, cả người tanh tưởi, bớt ở đây làm chướng mắt đi!”
Hai người chăm sóc hoa vừa thấy là Doãn Ngưng Phù thì vội cúi đầu, rầu rĩ rời khỏi sân.
Tuy quần áo trên người Doãn Ngưng Phù hơi lộn xộn để lộ đôi chân trắng như tuyết, nhưng hai người chăm sóc hoa vẫn không dám ngẩng đầu lên nhìn một cái. Bọn họ biết Doãn Ngưng Phù chán ghét những người có thân phận thấp kém như bọn họ nhất, nhẹ thì phun mấy ngụm nước miếng, nặng thì gậy gộc đuổi đi, cho nên bọn họ không dám tìm đến xui xẻo.
Doãn Ngưng Phù đi thẳng vào biệt thự, trở về phòng của mình, chui vào trong phòng tắm không ngừng chà rửa thân thể.
Cho dù là Đoàn Cẩm Trình, sâu trong lòng cô ta vẫn có cảm giác chán ghét.
Doãn Ngưng Phù tắm rửa gần một tiếng đồng hồ mới đi ra, nhìn thấy Doãn Duệ Hàn và Doãn Trạch đã đợi trong phòng khách từ lâu, rõ ràng đã biết chuyện biệt thự Vân Đỉnh phát nổ.
E rằng chuyện này đã truyền đi khắp Thượng Hải rồi không chừng?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT