Lời nói vừa dứt, toàn bộ hội trường đều xôn xao,

Vô số ánh mắt đều nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.

Sắc mạt Đồng Quân Hựu lập tức tối sầm, nhìn Đường Ân vươn tay, trên mặt nở nụ cười ung dung, trong lòng ông ta có chút không yên.

Một trăm triệu sao?

Đường Ân tùy tiện mở miệng đã đầu tư rồi sao? Ngay cả hỏi cũng không hỏi? Cũng không cần cò kè mặc cả luôn sao?

Từ bao giờ mà Đường Ân có thể thoải mái vung ra một trăm triệu vậy?

"Sao lại như vậy?" Giọng nói của Đồng Quân Hựu hơi đông cứng.

Thư ký Tề cũng kích động, vội vàng nói: "Có thể là lấy hết tất cả tài sản đăng ký ra rồi, chúng ta không cần phải sợ hãi!"

Sắc mặt Đồng Quân Hựu tối sầm, triển vọng của Vân Phong Internet rất rộng mở, ông ta vẫn luôn đánh giá hạng mục này rất cao, không ngờ được lại bị Đường Ân lấy mất, hơn nữa còn lấy một cách dứt khoát như vậy.

"Yên tâm đi tổng giám đốc Đồng, anh ta cũng chỉ có một trăm triệu này thôi, cũng chỉ có thể đầu tư những tài sản như vậy thôi, lát nữa khi có tài sản nữa, anh ta cũng chẳng thể lấy ra được một xu nào nữa cả!" Thư ký Tề mở miệng nói.

Tuy Đồng Quân Hựu không vui, nhưng cũng chỉ có thể khẽ gật đầu.

Lý Vân Phong trên sân khẩu cũng bị khí thế của Đường Ân dọa cho hoảng sợ, nhất thời chưa kịp phản ứng lại, sững sờ đứng ngẩn ra tại chỗ.

"Có vấn đề gì không? Hạng mục đầu tư một trăm triệu của anh, Vương Thị Nữ chúng tôi đầu tư, lát nữa chỉnh sửa hợp đồng với thư ký của tôi một lát, tiền sẽ được chuyển sang!" Đường Ân cười một tiếng.

"Ờ... Được! Được!" Trên mặt Lý Vân Phong lộ ra vẻ mừng rỡ như điện, vội vàng đi xuống sân khấu. Thuận lợi quá! Vừa mới lên sân khấu, Lý Vân Phong đã hoàn thành đầu tư, chuyện này quả thật khiến anh ta không cách nào tưởng tượng được,

"Sao lại như vậy? Anh ta có một trăm triệu sao?" Lô Tiên Lâm ngồi trong đám người, hơi ngẩn người nhìn cảnh tượng này, trên mặt tràn đầy vẻ tức giận.

Kim Địch kéo ổng tay ông ta: "Đừng để ý, loại người như anh ta có thể có được bao nhiêu tiền chú? Còn không phải dựa vào tiền trong nhà hay sao? Cho dù gia đình anh ta có nuông chiều anh ta đến mức nào chăng nữa, cùng lám cũng chỉ cho anh ta một hai trăm triệu thôi! Hơn nữa, rất có thể một trăm triệu này chỉ là để anh ta phô trương thanh thể ở đây mà thôi! Theo em thấy, có thể là người nhà anh ta cũng đánh giá cao hạng mục này, cố tình để anh ta đến đây khoe mẽ!"

"Cũng phải!" Lô Tiên Lâm hừ lạnh một tiếng, ông ta không tin thanh niên kia có thể có tiền như vậy. Nhất định là anh ta muốn khoe mẽ, chắc chắn trong nhà anh ta cũng đánh giá cao hạng mục này, cho anh ta một trăm triệu đến đây cho đã ghiền thôi.

"Sau đây, xin mời đại diện của xí nghiệp cần đầu tư tiếp theo của chúng ta..." Trên mặt người dẫn chương trình nở nụ cười, cảm thấy hoàn cảnh hôm nay rất tốt, nếu không làm sao lại thuận lợi như vậy được?

"Xin chào mọi người, tôi là người phụ trách chính của bất động sản Thanh Ngọc, gần đây công ty chúng tôi muốn mở rộng khía cạnh mua bán bất động sản ra thị trường cả nước, cho nên muốn dùng giá tiền một trăm năm mươi triệu, chuyển nhượng mười lăm phần trăm cổ phần."

"Tôi đầu tư..." Đường An cười đưa tay lên.

Oa...

Lần này, gần như toàn bộ hội trường đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

Phải biết rắng đây không phải là trò chơi gia đình, đây là kẻ mở miệng đã một trăm năm mươi triệu đấy, đây tuyệt đối không phải là con số mà bất kỳ kẻ nào cũng có thể lấy ra được. Nếu vừa nãy một trăm triệu cho Vân Phong Internet đã dẫn đến xôn xao nho nhỏ, vậy bây giờ một trăm năm mươi triệu cho bất động sản Thanh Ngọc, đã dẫn đến náo động trong phạm vi nhỏ rồi.

Đây rốt cuộc là ai vậy? Chỉ nhìn thoáng qua hạng mục đã đầu tư không chậm trễ chút nào? Ngay cả quyền cổ phần cũng không tranh thủ giành thêm một chút nào sao?

Người phụ trách bất động sản Thanh Ngọc vẻ mặt kinh ngạc, vội vàng xuống sân khấu, đi về phía Đường Ân.

Sắc mặt Đồng Quân Hựu tối sầm như mực, quay đầu nhìn chằm chằm thư ký Tề.

Thư ký Tề cũng hơi lúng túng: "Tổng giám đốc Đồng, chuyện này không thể nào, anh ta không thể có nhiều tiền như vậy được chứ?"

"Không thể? Vậy cậu ta lấy tiền ở đâu để đầu tư? Anh làm ăn cái gì mà không biết? Lập tức đi điều tra cho tôi! Điều tra đến khi mọi chuyện rõ ràng mới thôi!" Đồng Quân Hựu khiển trách dữ dội.

"Vâng, vâng, tôi đi ngay đây, tôi đi ngay đây!" Thư ký Tề hoảng hốt chạy đi.

Đồng Quân Hựu hít sâu một hơi, cố gắng ổn định tâm trạng của mình, ông ta đã cố gắng đánh giá cao Đường Ân hơn một chút, không ngờ được cuối cùng lại vẫn quá coi thường anh. E rằng thằng ranh này thật sự khó đối phó.

Ở bên kia, sắc mặt Lô Tiên Lâm cũng hơi thay đổi.

Lấy được hai hạng mục này, đã là hai trăm năm mươi triệu, đây là số tiền người bình thường có thể lấy ra được sao?

"Yên tâm đi, không có chuyện gì lớn đâu, còn không biết anh ta còn tiền nữa hay không, ở đây kêu gào linh tinh thôi!" Trong lòng Kim Địch không yên vuốt tóc, nhưng chính cô ta cũng hiểu rõ, những câu cô ta vừa nói, chỉ sợ hoàn toàn là tự an ủi chính mình thôi. Làm gì có ai không có tiền lại dám kêu gào linh tinh ở chỗ này chứ?

Đám người cùng bàn đã có chút lạnh nhạt khi nhìn về phía Lô Tiên Lâm, vừa nãy bọn họ cũng đã nhìn ra Lô Tiên Lâm đã từng có va chạm với Đường Ân, mà Đường An ra tay xa hoa như vậy, người bình thường tuyệt đối không thể so sánh được.

"Sau đây, chúng tôi xin mời người kêu gọi đầu tư tiếp theo..." Một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi đi lên sân khẩu, cầm micro, cười nói: "Tôi là người phụ trách chính của kiến trúc Hưng Thái, lần này tập đoàn Hưng Thái chúng tôi muốn đấu thầu hạng mục với nước ngoài, cho nên đầu tiên muốn tiến hành kêu gọi đầu tư. Số tiền đầu tư là năm trăm triệu, sẽ chiếm mười phần trăm quyền cổ phần của tập đoàn Hưng Thái chúng tôi.."

"Tôi đầu tư!" Đường Ân không do dự chút nào, giơ tay lên một lần nữa.

Lần này toàn bộ hội trường đều sôi trào.

Vô số ánh mắt nhìn về phía Đường Ân, mà trên mặt Đường Ân từ đầu đến cuối vẫn tràn đầy ý cười.

Năm trăm triệu sao?

Đây chính là năm trăm triệu đó!

Há miệng là đầu tư?

Rốt cuộc thì đây là ai chứ? Tại sao lại có tài sản lớn như vậy? Có thể làm ra chuyện như thế này?

Trên mặt người phụ trách của tập đoàn Hưng Thái lộ ra vẻ vui sướng, vội vàng đi xuống sân khấu, đi thẳng về phía Đường Ân. Người phụ trách này cũng thật sự không ngờ được, vừa mới lên sân khẩu chưa nói được mấy câu đã kêu gọi đầu tư xong rồi, chuyện này đối với cô ta mà nói thật sự là chuyện vui tày trời.

Gương mặt Đồng Quân Hựu trắng như tờ giấy, ánh mắt nhìn về phía Đường Ân, không kiềm chế được mà hít sâu một hơi.

Đường Ân đầu tư mấy hạng mục, tuy trong mắt Đồng Quân Hựu không tính là tốt nhất, nhưng cũng không phải là đầu tư không có nguyên tắc, hơn nữa trong đó tiềm năng phát triển của Vân Phong Internet cực kỳ to lớn, điều này khiến trong lòng Đồng Quân Hựu cũng hơi lo lắng. Quan trọng nhất là anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Không phải chỉ đăng ký tài sản có một trăm triệu thôi sao?

"Hội trưởng Vương, tôi có lời muốn nói!" Lúc này, Lô Tiên Lâm ngồi hàng đầu tiên đã đứng dậy.

Ánh mắt của mọi người trong hội trường lập tức bị hấp dẫn, rối rít nhìn về phía chủ xí nghiệp đầu tư nước ngoài đến từ Oshu này.

"Ông có điều gì muốn nói?" Hội trưởng Vương đứng dậy.

Lô Tiên Lâm hít sâu một hơi, chỉ vào Đường Ân: "Tôi rất nghi ngờ khả năng tài chính của người này, hơn nữa càng nghi ngờ có phải anh ta đến đây để quấy rối hay không! Ba hạng mục vừa nãy cộng lại đã là đầu tư hơn bảy trăm triệu, loại đầu tư này tuyệt đối không phải là con số nhỏ, cũng không phải người bình thường có thể lấy ra được! Chúng tôi đến đây đầu tư, không phải để bị người ta lừa gạt, nếu khi đầu tư phát hiện anh ta vốn dĩ không hề có tiền, đối với chúng tôi mà nói quả không công bằng! Tôi hy vọng anh ta có thể công khai tài sản..."

Trong lòng Lô Tiên Lâm, Đường Ân cùng lắm cũng chỉ có số tài sản một hai trăm triệu, đây là kết quả đánh giá anh cao hơn mấy phần rồi. Lập tức lấy ra bảy trăm triệu, Lô Tiên Lâm tuyệt đối không thể tin được.

"Ông Lô, có phải ông cảm thấy chúng tôi cũng nghèo như ông ở Oshu không?" Đường Ân nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn Lô Tiên Lâm.

"Đường Ân, đừng cho rằng chúng tôi không biết anh có bao nhiêu tiền! Một trăm triệu đã là hết sức lắm rồi, trong nhà anh có thể cho anh được bao nhiêu tiền chú? Anh đã nghiên thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ nhiều lần mở miệng, điều này hoàn toàn là không để những người đầu tư như chúng tôi vào mắt sao?" Lô Tiên Lâm gần cổ họng, chỉ vào Đường Ân: "Tôi muốn yêu cầu công khai khả năng tài chính của anh ta, để trả lại công bằng cho mọi người, tránh cho anh ta quấy rầy chúng tôi, nếu không thì mau đuổi anh ta ra ngoài đi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play