Dịch: Vi Vu
Thiệu Nhất Hàng nhún vai: " Chắc vậy, ta chưa nhìn thấy hiện trường, nhưng nhà hắn ở tầng cao nhất, hẳn là—"
Hắn dừng lại, đột ngột đạp phanh.
Bồn hoa phía trước có vết máu, hẳn là sau khi từ trên cao rơi xuống, máu vung vãi bay loạn cho nên mới bay vào bồn hoa.
Tôi đã từng chứng kiến ​​những quỷ hồn nhảy lầu tự tử, trạng thái của bọn họ vô cùng bi thảm đáng sợ, khớp xương trên cơ thể của bọn họ xoắn lại, hoặc là gặp được một điểm va đập, thân thể gãy làm đôi.
Nếu những người tự tử này có thể tận mắt chứng kiến ​​cảnh tượng như vậy, không biết bọn họ có muốn làm những chuyện ngu ngốc như vậy không nữa.
“Tại sao không đi nữa?" Anh tôi hỏi.
Thiệu Nhất Hàng có chút bối rối, nhỏ giọng hỏi: "Nhìn thấy vết máu, ta có chút sợ hãi.

Từ khi trong nhà sảy ra chuyện, nhìn thấy máu ta hay bị choáng váng....!"
".....!Ngươi không phải là thiên kim tiểu thư, giả vờ cành vàng lá ngọc cái gì, đi nhanh lên, đừng lãng phí thời gian!" Anh tôi sốt ruột thúc giục.
Xe dừng ở bên cạnh bồn hoa, chúng tôi đi xuống, bảo vệ hung hăng nhìn tôi nói: "Làm gì?"

" Tới thăm bạn, có vấn đề gì sao?" Thiệu Nhất Hàng không vui trả lời.
"Cần phải khám xét người! Cảnh sát đã thông báo không được phép mang theo thiết bị quay phim! Để tránh rò rỉ thông tin ra ngoài!" Nhân viên bảo vệ ngăn trước mặt chúng tôi.
Thiệu Nhất Hàng nhíu mày nói: "Bây giờ chỉ cần dùng điện thoại di động là có thể quay phim chụp ảnh, các ngươi quản được sao? Thu điện thoại của ta? Đây là điện thoại được đặc chế đặc biệt, làm hỏng đánh mất các ngươi có đền được không? Biến đi, chúng ta đến thăm bạn".
Nhân viên bảo vệ có chút tức giận, vốn dĩ hắn là bảo vệ được phái tới để ngăn cản phóng viên nên thường xuyên bị ăn mắng, còn gặp phải quan chức cấp cao đời thứ hai như Thiệu Nhất Hàng thì càng thêm kiêu ngạo.
Anh tôi rút điếu thuốc ra nói: "Đại ca, chúng ta thật sự tới đây thăm bạn, Ngươi xem chúng ta giống phóng viên ở đâu? Hơn nữa chuyện này đã mấy ngày rồi, chúng ta hiện giờ tới đoạt tin tức sao? Đoạt quỷ thì còn nghe được!"
Lời này của anh tôi đã làm cho nhân viên bảo vệ kinh động.
Nhân viên bảo vệ vội vàng xua tay: "Hừ...!Không được nói!"
Anh tôi cố ý hỏi: "Sao không được nói?"
Anh trực tiếp cuốn hai tờ tiền đỏ, lặng lẽ nhét vào túi của nhân viên bảo vệ.
Bảo vệ thấy anh tôi " hợp tác" như vậy, liền kéo sang một bên nói:" tiểu ca này, ta thấy ngươi là người tốt ( cho tiền là người tốt), ta nói thật với ngươi, chuyện này nếu là ở quê của ta, ta đã mời pháp sư đến lập đàn làm phép rồi!"
"Người thành phố lớn các ngươi không tin những điều này! Ngày đó ta tận mắt nhìn thấy.....!"
Anh tôi vội hỏi: " Ngươi nhìn thấy gì?"
Bảo vệ đại ca thần bí nói:" Ngươi không xem gần đây không phải tháng 12 âm lịch sao, sắp Tết Nguyên Đán rồi, tiểu khu của chúng ta đang căng dây tuyến, chuẩn bị treo đèn lồng....!Khi người phụ nữ nhảy xuống, sức mạnh thật khủng khiếp, đầu đều bị dây tuyến cắt đứt, vung ra một vũng máu lớn, cứ như vậy mà khảm trên bồn hoa.....!"
" Nghe nói người phụ nữ mặc bộ đồ ngủ màu trắng.

Sau khi đầu bay ra, máu chảy thành sông, toàn thân nhuộm đỏ, sáng sớm hôm sau lúc đến nhặt xác chết, ta tận mắt nhìn thấy, quần áo hầu như đều bị huyết tương bao phủ!"
"Ở quê hương của chúng ta, người chết mặc áo đỏ chắc chắn sẽ trở thành lệ quỷ! Hơn nữa, người phụ nữ này lại mặc quần áo bị máu nhuốm đỏ ( huyết y)!"
Hắn xoa tay nói: "Ta thấy các chuyên gia đến nghiên cứu, nhưng ta không nói đầu bay như thế nào, chỉ nói có thể nó vừa rơi xuống bồn hoa bị khảm vào thứ gì đó, rồi bị một lực lớn làm đứt....!Bảo vệ chúng ta nhận được mệnh lệnh, thiêu hủy tất cả những dây tuyến để treo đèn lồng!"
Anh tôi gật đầu nói: " không tồi, ngươi là người hiểu biết, biết loại tình huống này phải làm pháp....!"
Bảo vệ gật đầu nói: " không phải sao, người chết mặc một thân huyết y, nhất định có oán khí tận trời!"
Lòng tôi nói, chúng ta không phải là đến để thi pháp sao? Hy vọng không có tới muộn.
Đang nói chuyện này, Thiệu Nhất Hàng bấm chuông cửa, nổi giận đùng đùng hướng điện thoại mắng: "Đồ khốn kiếp, kêu ta tới cư nhiên lại đi ngủ, mau mở cửa cho chúng ta vào!"
Video trên điện thoại là một cái đầu tóc lộn xộn, hắn bấm mở khoá, cánh cửa mở ra, chúng tôi có thể vào thang máy.

Trong lúc chờ thang máy, Thiệu Nhất Hàng đột nhiên hỏi: "Các Ngươi nắm chắc mấy phần xử lý tốt chuyện này?"
" quỷ ảnh còn chưa thấy một cái! Xử lý cái xẻng!" Anh tôi phun trào nói.
Trong thang máy truyền ra một hơi thở lạnh lẽo đặc biệt, chúng tôi chuẩn bị bước vào, đằng sau phát ra tiếng nói của một người phụ nữ.
"Xin chào, vui lòng đợi..." Thanh âm này kêu to, sau đó chạy vào thang máy của chúng tôi.
Đó là một cô gái, mặc một chiếc váy voan to màu đỏ, khuôn mặt nhợt nhạt, giọng nói dịu dàng.
Anh tôi và tôi tròn xoe đôi mắt nhìn - hồng y nữ quỷ?
"Hồng y nữ quỷ" này bước nhanh vào thang máy, nói với anh tôi: "Cảm ơn, phiền các vị giúp tôi ấn chuông lên tầng cao nhất, xin cảm ơn.....!"
Tầng cao nhất?!
Thiệu Nhất Hàng bất giác co người lại, nấp sau lưng anh tôi.
Anh tôi thật sự có mị lực, ngay cả gay cũng làm ra hành động chim nhỏ nép vào người, thật là buồn nôn chết người.
" Hồng y nữ quỷ" này đứng sau lưng tôi, tôi nhịn không được, nhìn vào hình ảnh phản chiếu của cô ấy trong gương giám sát.
Tại sao nữ quỷ không sợ người?
Nếu là nữ quỷ, hẳn là có thể cảm nhận được hơi thở và tu vi của pháp sư, chẳng nhẽ cô ấy không cảm nhận được hơi thở của chúng tôi khác với người thường sao?
Tôi trộm ngửi ngửi, trên người cô ấy không có quỷ khí, nhưng lại có một mùi máu tanh.
Anh tôi nhịn không được nói: "Người đẹp, trên người mang theo cái gì đó, có mùi vị thật khó ngửi?"
Ách?

" Hồng y nữ quỷ" sửng sốt, nhỏ giọng nói: " À...!Ta đi đến vườn cây tìm một bông hoa hỏng....!Còn trộm moi một ít mang theo bên người.!"
Hoa hỏng? Đó có phải là loài hoa hôi có tên khoa học là Titan Konjac?
Nghe nói mười năm mới nở một lần, hoa có thể tỏa hương dài một km, mùi ban đêm càng nồng hơn, có thể thu hút những côn trùng nhỏ đến ăn.
Tại sao lại có người cố tình làm cho mình hôi như vậy?
" Ngươi...!Có phải đầu óc của ngươi không được bình thường không?" Anh tôi móc ra một lá phù chú trừ tà rồi bốp một tiếng, dán ở trên đầu cô ấy.
" Hồng y nữ quỷ" sửng sốt, ngước nhìn anh tôi.
Vừa rồi cô ấy để tóc dài, tóc che hết hơn nửa khuôn mặt, lại vẫn luôn cúi đầu, lúc này cô ấy ngẩng mặt lên, mới nhận ra cô ấy còn rất trẻ tuổi, nhưng sắc mặt lại tái nhợt, môi đỏ như máu, hình như là cố ý hoá trang thành bộ dáng của quỷ.
"...!Ngươi là pháp sư?!" Cô ấy ngạc nhiên nhìn chúng tôi: "Hay quá, hóa ra là Tề ca mời pháp sư đến!"
Giọng điệu này...
“Chẳng lẽ ngươi là Tiểu Tam chen chân sao?" Anh tôi thẳng thắn hỏi.
Cô gái trẻ mặc váy voan đỏ, trang điểm đến giống quỷ, mặt đỏ lên, gật đầu, thấp giọng nói:" chuyện này...!Ta, ta có điểm khó nói....!"
- ------------------.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play