*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"ẦM!" Lúc đó, nghe thấy câu nói này. Hai mắt Chí Đông Phương tối sầm lại, suýt chút nữa đã ngất đi. Đây là chiến thần Vân Lang đang hỏi tội sao? "Vụt!" Chí Đông Phường quỳ trên mặt đất. Toàn bộ những người của lại của nhà Chí ở Hải Lâm đều quỳ xuống theo, từng người từng người một. Chí Khiếu Văn và Chí Nam Yên cũng quỳ xuống. Tâm trạng của Chí Khiếu Văn khác hẳn những người khác. Ông ta lại có chút hưng phấn. Cô con gái đã tin tưởng vào Dương Hạo Quân rất nhiêu. Thậm chí, người duy nhất chấp nhận Dương Hạo Quân là người của nhà họ Chí chính là con gái mình. Như thế chả phải sau này sẽ lên như diều gặp gió sao. Ít nhất bọn họ cũng có giá trị hơn trong dòng tộc, ai dám hỗn láo? Đây chính là em gái ruột của chiến thần Vân Lang! "Con gái à, tầm nhìn của con cả đời nay ba cũng không thể nào học được!" Chí Khiếu Văn cười nói. "Không, ba à, suy nghĩ của mọi người quá hạn hẹp chỉ hướng đến cái lợi trước mặt.

Anh Hạo Quân làm sao có thể người nhà của chúng ta được, phải đối xử tốt với anh ấy.

Lúc trước con cũng không biết thân phận của anh ấy”

Chí Nam Yên nói. Chí Nam Yên hiểu rõ đạo lý này - Người lương thiện sẽ được cả thế giới thiên vị. "Ám...

ám sát?" Sau khi ông tổ nghe thấy thời này, tròng mắt như muốn bay ra ngoài. Lá gan của Chí Đông Phương quá lớn? Vậy mà dám đi ám sát chiến thần Vân Lang? "Đúng vậy, cả trước lẫn sau ra tay tổng cộng hai lần! Một lần là mời trùm sát thủ Bắc Âu! Lần







Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play