*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chí Khang Dũng nói một cách lạnh lùng.
Chiếc gậy cũng gõ gõ xuống đất.
Ông vốn là người cực kỳ có uy vọng trong nhà họ Chí.
Bỗng nhiên bị cười nhạo thế này hiển nhiên rất tức giận.
Đặc biệt là trong những trường hợp cần sự nghiêm túc thế này, là con cháu thì phải có bộ dạng của con cháu! Ngay lập tức, hàng trăm ánh mắt trong đại sảnh nhìn về phía Dương Hạo Quân.
Người họ Chí ở Hải Lâm lần lượt cúi đầu.
Khoảnh khắc nhục nhã sắp bắt đầu! Cũng chỉ vì vì một mình Dương Hạo Quân! Hại cả dòng họ bọn họ phải xấu hổi Sau khi nghe ông Tô nói Dương Hạo Quân cũng không hề nhúc nhích.
Ánh mắt sắc bén của Chí Khang Dũng rơi trên người Dương Hạo Quần.
“Tôi nói anh đứng lên! Anh không nghe thấy sao?”
Chí Khang Dũng đột nhiên trầm giọng nói.
Dương Hạo Quân làm ngơ! Anh tuyệt không muốn thừa nhận rằng mình có quan hệ họ hàng với nhà họ Chí.
Vì vậy, cho dù Chí Khang Dũng có uy vọng hay có địa vị ông tổ cũng không thể kiểm soát được anh! Lại một lân nữa bị ngó lơ, Chí Khang Dũng cực kỳ tức giận! Chí Đông Phương cùng những người khác sắc mặt cũng rất kém.
Dương Hạo Quân này quả nhiên là một tên ôn thân.
Chỉ biết mang lại tai hoại Chĩ Khang Dũng nhìn Chí Đông Phương: “Đây chính là cháu ngoan của anh? Lại có thể bỏ qua những lời tôi nói? Hay là nó bị điếc?”
“Bùm!”
Mấy người nhà họ Chí sợ hãi rùng mình.
Lửa giận của ông tổ lây cả sang đầu bọn họ.
“Dương Hạo Quân!”
“Mau đứng ra đây!!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT