*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bé Quân quật cường lắc đầu: “Không đâu! Mẹ không thể chết được! Bé Quân sẽ không để mẹ chết!”.

“Cháu..”.

Thiếu soái Thiên Sách càng khó xử hơn. Chẳng lẽ thật sự phải ra tay với bé Quân sao?

Mấy vị tổ tông sau lưng nó có chịu không?

“Cháu có biết mẹ cháu đã phạm tội lớn thế nào không? Cô ta đã giết bao nhiêu người? Tay cô ta đã dính bao nhiêu máu tươi?”.

Thiếu soái Thiên Sách hỏi.

Bé Quần lắc đầu: “Nhất định là mẹ cháu bị người ta hại! Mẹ không phải người như vậy! Hơn nữa cháu cũng không quan tâm những chuyện đó, cháu chỉ biết, chỉ cần cháu ở đây, mẹ cháu sẽ không thể chết!”

Ở chỗ tối, mấy vị tổ tông đều lo lắng. Kết quả mà bọn họ dự đoán cũng xuất hiện rồi – rốt cuộc bé Quân vẫn sẽ ra tay. Nếu lát nữa mà đánh nhau thật, rốt cuộc bọn họ có nên ra tay không? “Ha ha ha... Buồn cười quá! Con gái của nữ ma đầu lại là thiên tài bậc nhất phủ Thiên Sách sao?”

“Hoá ra phủ Thiên Sách mới là căn cứ đào tạo ra nữ ma đầu! Đúng là buồn cười mà! Phủ Thiên Sách nói dối trắng trợn!”

“Có phải phủ Thiên Sách các người muốn bao che cho nữ ma đầu này không?” Ngay lập tức, mọi người nhao nhao hô lên, điều này khiến phủ Thiên Sách mất hết mặt mũi. Có liên quan tới nữ ma đầu. Quá mất mặt. Nhưng vì vậy nên càng phải giết Đoàn Lê Nguyên!

Giết cô để lấy lại mặt mũi cho phủ Thiên Sách!

“Các người đừng nói bừa! Từ khi đứa bé này gia nhập phủ Thiên Sách đã cắt đứt liên lạc với người bên. ngoài! Mẹ nó thế nào thì liên quan gì tới nó? Lại liên quan gì đến phủ Thiên Sách chúng tôi chứ?”

“Tôi nhắc lại lần nữa! Hôm nay nữ ma đầu này phải chết! Thiên kiểm trong tay nhất định sẽ chém đầu cô ta! Không ai ngăn cản được!”

Thiếu soái Thiên Sách lập tức bày tỏ thái độ. “Ha ha, vậy đứa bé này cản, anh dám không?”

“Không dám chứ gì! Không dám ra tay với nó đúng không?”

Mọi người đều cười nhạo. “Có gì mà không dám? Ai dám ngăn tội giết Đoàn Lê Nguyên đều phải chết!” Thiếu soái Thiên Sách bị chọc giận.

Anh ta bước lên một bước, bé Quân lại đứng ra ngăn cản: “Nếu muốn giết mẹ cháu, phải đánh thắng cháu trước!”

“Rầm..”

Bé Quân thả ra khí tức đáng sợ trên người, bao lấy cả hội trường. Mọi người đều âm thầm căng thẳng. Thiếu soái Thiên Sách lại cảm nhận được áp lực chưa từng có!

Dường như đứa bé này mạnh hơn cả Đoàn Lê Nguyên! Chẳng trách mấy vị tổ tông lại cho nó xuống núi rèn luyện. Hoá ra nó đã có đủ thực lực nên mới để nó ra ngoài. Kiêng dè! Thiếu soái Thiên Sách nghiêm mặt lại. Trước khi bé Quân xuất hiện, anh ta chính là thiên tài số một phủ Thiên Sách.

Bây giờ bé Quân đã cướp mất danh tiếng của anh ta, nếu không phải vì cô bé còn nhỏ, thiếu soái Thiên Sách đã muốn đầu với cô bé từ lâu rồi.

Đến tận bây giờ thiếu soái Thiên Sách mới hiểu được, đứa bé mà trước kia anh ta coi thường, cảm thấy không là gì cả, bây giờ đã quá mạnh mẽ rồi!

“Thiếu soái Thiên Sách, cậu có dám giết nó không? Hay giết Đoàn Lê Nguyên?” Mọi người bắt đầu kích tướng thiếu soái Thiên Sách.

Nhưng đối mặt với bé Quân, từ đầu đến cuối, thiếu soái Thiên Sách vẫn chưa ra tay.

Ngay cả tứ đại thần tướng cũng im lặng.

Nếu chuyện bọn họ ra tay với bé Quân bị mấy vị tổ tông kia biết được, kết cục của bọn họ sẽ rất thảm!

Mà cũng không dám! Phủ Thiên Sách không hề có hành động gì! “Ha ha ha... Không dám dùng không?”

Mọi người cười nhạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play